HOA SƠN TIÊN MÔN

Tốt lắm!

Thích ứng thiết tắc thật là khác hẳn với các cách tu hành mấy thiết tắc khác.

Mấy thiết tắc khác cần là kiếm ý, còn thích ứng thiết tắc cần là thích hợp đủ các loại hoàn cảnh quái lạ, thật khiến người cảm thán.

Hắn mở mắt ra, phát hiện ba người kia đang xông Mi Mao Kiếm Đường.

Người thứ hai xông quan là Cố Thu Thủy.

Cố Thu Thủy nhìn Bạch Mi Lão Nhân, nói:

- Có thể bắt đầu.

- Tốt!

Bạch Mi Lão Nhân thúc đẩy bí pháp, lông mày trắng lại bắt đầu điên cuồng mọc. Cố Thu Thủy cũng dùng pháp lực thúc đẩy lông mày sinh trưởng. Bạch mi phi kiếm của Bạch Mi Lão Nhân đâm thẳng tới, pháp lực của Cố Thu Thủy thúc đẩy hắc mi phi kiếm như con rồng rạch phá không trung.

Bạch Mi Lão Nhân kinh kêu:

- Phá Vạn Tiên Pháp!

Xoẹt một tiếng, toàn thân Bạch Mi Lão Nhân bịđâm mấy hục hắc mi phi kiếm.

Cố Thu Thủy gật đầu nói:

- Không sai, chính là Phá Vạn Tiên Pháp.

Trước kia đã nói, cái gọi là Mi Mao kiếm pháp tức thoát khuôn khỏi Bách Vạn kiếm pháp của kiếm khách họ Giang mấy kỷ nguyên trước. Kiếm khách họ Giang có thể ngự mấy trăm vạn kiếm, đã từng cùng chủ chủ văn minh tiên cổ văn minh Hồng đại chiến một trận, cuối cùng biến mất không còn bóng dáng, nghe nói Hồng cũng chịu thiệt trong tay gã.

Truyền thuyết nói sau khi Hồng chịu thiệt thì sáng chế ra một môn phá ngàn vạn tiên pháp, chuyên phá loại kiếm pháp của kiếm khách họ Giang. Trong tiên cổ văn minh cũng có môn tiên pháp này nhưng người bình thường học không nổi, chỉ học bản đơn giản Phá Vạn Tiên Pháp. Cố Thu Thủy ở trong tiên cổ văn minh có ngẫu nhiên học được Phá Vạn Tiên Pháp giờ sử dụng ra.

Có thể dùng lông mày sử dụng ra Phá Vạn Tiên Pháp, vừa lúc phá sạch pháp môn của Bạch Mi Lão Nhân, Cố Thu Thủy qua ải.

Cố Thu Thủy qua ải rồi nhìn hướng Lục Nguyên, gã không yếu hơn hắn. Năm đó gã ở thử thách trung ương thiên triều đã thắng Lục Nguyên, bây giờ còn muốn thắng hắn, cho dù pháp lực không bằng hắn nhưng gã rất tự tin vào kiếm thuật của mình, tin tưởng có thể thắng Lục Nguyên.

Người thứ ba xông ải là Phi Kiếm Khách. Bình thường Phi Kiếm Khách là một thanh trường kiếm tung hoành, lần này đụng phải Mi Mao kiếm pháp như của Bạch Mi Lão Nhân rất là vô lực. Gã muốn dùng sát kiếm sắc bén giết qua nhưng cuối cùng lúc chơi Mi Mao kiếm pháp bị Bạch Mi Lão Nhân đánh bại. Gã vượt ải thất bại, lập tức bị Tà Cực Thiên Tôn phái người bắt lấy đem đi nhốt.

Người thứ bốn vượt ải là phương đông Đại Dịch quốc vô thượng thần thoại Yến Phi Nhất. Yến Phi Nhất cũng dùng Mi Mao kiếm pháp, lấy Mi Mao kiếm pháp đối đầu với Mi Mao kiếm pháp, thắng hiểm Bạch Mi Lão Nhân. Thì ra Yến Phi Nhất ở di thất địa lưu lạc thì có được một truyền thừa Mi Mao kiếm pháp giờ lấy ra đấu, thành công vượt ải.

Đến đây thì bốn người xông Mi Mao Kiếm Đường thứ nhất có ba người thành công, trông thì xác suất thành công rất cao.

Nhưng trong năm kiếm đường thì Mi Mao Kiếm Đường là ít người nhất, cung đơn giản nhất.

Trong bốn người thành công, Cố Thu Thủy may mắn học được Phá Vạn Tiên Pháp khắc Mi Mao kiếm pháp. Yến Phi Nhất thì may mắn từng học Mi Mao kiếm pháp mới qua được ải này. Đương nhiên trong mắt người khác Lục Nguyên cũng vô vàn may mắn từng học Mi Mao kiếm pháp, nhưng không biết rằng trong khi chiến đấu hắn dùng Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo học tập.

Bốn kiếm đường sau e rằng không dễ như vậy.

Lục Nguyên phía nam Đại Dung quốc. Cố Thu Thủy phía tây Đại Thụy quốc. Yến Phi Nhất phía đông Đại Dịch quốc, ba người ra khỏi Mi Mao Kiếm Đường, bây giờ lông mày của ba người đề trở về bình thường, đối với đẳng cấp như họ thì khống chế lông mày sinh trưởng quá đơn giản. Lục Nguyên phát hiện bây giờ mình từng luyện chớp mắt kiếm pháp, Mi Mao kiếm pháp luyện vô cùng đặc sắc.

Tiếp theo phải đi kiếm đường thứ hai, trình tự kiếm đường có thể tự lựa chọn không cần cưỡng cầu.

Cố Thu Thủy nói:

- Đi Vô Pháp Lực kiếm đường đi.

Lục Nguyên gật đầu đồng ý:

- Cũng được.

Tiếp theo ba người theo Tà Cực Thiên Tôn dẫn dắt đi Vô Pháp Lực kiếm đường.

Vô Pháp Lực kiếm đường trông khá là đơn giản, một gian nhà không tính quá cao. Đẩy cửa ra bước vào trong Vô Pháp Lực kiếm đường, Lục Nguyên bỗng phát hiện pháp lực của mình bị giam cầm, cũng thấy từ người Tà Cực Thiên Tôn toát ra pháp lực cực kỳ cường đại đã biến mất.

Tà Cực Thiên Tôn hời hợt nói:

- Trong Vô Pháp Lực kiếm đường thì pháp lực sẽ tạm thời bị cấm chế, không cần lấy làm lạ. Trong Vô Pháp Lực kiếm đường có không ít nguyên khí thiên địa, một ít ôn hòa một số cuồng bạo, không ổn định. Ngươi phải mượn nguyên khí thiên địa nơi này tiến hành chiến đấu, có thể chiến đấu đến cấp bậc gì thì phải xem chính các ngươi.

Nhờ vào Nguyên khí thiên địa xung quanh tiến hành chiến đấu, mà bản thân không có một chút pháp lực nào ư? Dường như mình có thể dùng kiếm lục, nhiếp thiên.

Tiến vào Vô Pháp Lực kiếm đường rồi hắn phát hiện bên trong không có nhiều người nhưng hơn Mi Mao Kiếm Đường một chút.

Tà Cực Thiên Tôn nói:

- Năm kiếm đường thật ra chia làm bốn cấp độ khó. Đơn giản nhất là Mi Mao Kiếm Đường, khó bình thường là Vô Pháp Lực kiếm đường và Nằm Đánh Kiếm Đường. Rất khó là Nhắm Mắt Đánh kiếm đường. Siêu cấp khó là Ngồi Đánh kiếm đường. Đặt chốt khó khăn như vậy là bởi vì cơ bản không ai tu luyện Mi Mao Kiếm Đường, cho nên nó mới là đơn giản nhất. Rất ít có chuyện không pháp lực hoặc cần nằm đánh, cho nên người hai kiếm đường này dù nhiều hơn Mi Mao Kiếm Đường nhưng không tính quá khó, khó khăn không mấy gian nan, dù sao càng nhiều người cạnh tranh thì độ khó kiếm đường mới càng cao.

- Có người rất khả năng đụng tới tình huống ngồi đánh hoặc con mắt tạm thời không thể sử dụng. Cho nên Nhắm Mắt Đánh kiếm đường mới rất khó, ngồi đánh thì là siêu cấp khó.

Tà Cực Thiên Tôn đại khái giới thiệu tình hình, giản đơn nói xong năm kiếm đường:

- Đương nhiên nếu nói các ngươi cho rằng Vô Pháp Lực kiếm đường độ khó chỉ bình thường mà khinh thường nó thì sẽ chết rất thảm, đây coi như bổn thiên tôn có ý tốt nhắc nhở.

Năm kiếm đường của một văn minh, Lục Nguyên không dám xem thường.

Bây giờ Lục Nguyên cảm thấy máu nóng sục sôi, đủ loại tình huống đấu kiếm, thật là thú vị.

Nhưng không biết trong nhóm người này ai ra đấu đây? Lục Nguyên nhìn hướng đám người Vô Pháp Lực kiếm đường.

Trong số đám người Vô Pháp Lực kiếm đường bước ra một kiếm giả cao gầy. Kiếm giả cao gầy đi tới trước mới phát hiện trên mặt gã có mười vết sẹo.

- Ta là Thập TựĐạo Nhân, chính là thủ đường của Vô Pháp Lực kiếm đường. Trong Vô Pháp Lực kiếm đường, dưới tình huống không pháp lực thì kiếm thuật của ta số một, nếu các ngươi có thể chiến thắng ta coi như qua cửa.

Thập TựĐạo Nhân lạnh lùng nói:

- Vậy thì người thứ nhất, Yến Phi Nhất.

Lần trước từ Lục Nguyên bắt đầu, lần này ngược lại do Yến Phi Nhất mở màn.

Yến Phi Nhất đi tới gần, tay nắm danh kiếm Điệp Luyến Hoa. Cái tên Điệp Luyến Hoa có câu chuyện của nó, tựa như Dưỡng Ngô tiên kiếm của Lục Nguyên. Đương nhiên Dưỡng Ngô tiên kiếm là sư phụ tặng cho Lục Nguyên, hy vọng hắn có thể dưỡng thiên địa hạo nhiên chính khí vào người. Còn Điệp Luyến Hoa của Yến Phi Nhất là một câu chuyện thê lương động lòng người.

Yến Phi Nhất rất có tự tin, bởi vì trong quá trình tu hành gã từng trúng Đan Hỏa Độc. Sau khi trúng Đan Hỏa Độc công lực hoàn toàn biến mất qua nhiều ngày, dùng hết cách mới hồi phục lại được, và pháp lực tăng nhiều lên. Chính vì từng mất đi tất cả pháp lực nên đối mặt tình huống không có pháp lực sử dụng nguyên khí thiên địa xung quanh đấu kiếm thì Yến Phi Nhất rất tự tin.

Yến Phi Nhất rung kiếm trong tay nói:

- Tên kiếm, Điệp Luyến Hoa, xin chỉ giáo.

Thập TựĐạo Nhân rung mũi kiếm một cái, đáp lễ:

- Tên kiếm, Thất Khứ, xin chỉ giáo.

Hai người đều là kiếm tu, theo quy tắc kiếm tu hành kiếm lễ, hành xong kiếm lễ lập tức đấu.

Lục Nguyên ở một bên quan sát, vì rất nhanh tới lượt hắn lên sân. Hắn thấy Yến Phi Nhất ra tay rất xảo, rất diệu, quả là hiểu về lợi dụng nguyên khí thiên địa xung quanh, đem nhiều pháp lực phủ bề mặt Điệp Luyến Hoa, phát ra một chiêu kiếm pháp cực kỳ xảo diệu. Kiếm pháp như thế này chắc là nên thắng.

Nhưng khi Lục Nguyên nhìn Thập TựĐạo Nhân ra kiếp thì biết Yến Phi Nhất không có cơ hội. Về mặt lợi dụng nguyên khí xung quanh hóa ra kiếm pháp càng xảo diệu thì Thập TựĐạo Nhân thắng Yến Phi Nhất rất nhiều.

Thập TựĐạo Nhân sắp thắng, Yến Phi Nhất sẽ thua.

Lục Nguyên mới đặt ra suy đoán thì sau ba mươi ba chiêu, Thất Khứ kiếm của Thập TựĐạo Nhân đã gác trên cổ Yến Phi Nhất.

- Ngươi thua.

Sau khi Yến Phi Nhất thua lập tức bị Tà Cực Thiên Tôn sai người bắt giữ. Bây giờ bốn người xông quan đã bị bắt hết hai chỉ còn lại có hai người.

Thập TựĐạo Nhân thắng Yến Phi Nhất rồi lạnh nhạt nói:

- Người tiếp theo.

Người tiếp theo chính là Cố Thu Thủy.

Trong năm kiếm đường, Vô Pháp Lực kiếm đường, đây là kiếm đường thứ hai đoàn người Lục Nguyên đi tới.

Kiếm đường này khó khăn bình thường.

Trên khó khăn bình thường còn có rất khó là Nhắm Mắt Đánh kiếm đường, siêu khó là Ngồi Đánh kiếm đường.

Nhưng chỉ là khó khăn bình thường mà Yến Phi Nhất đã thất bại.

Khó khăn bình thường không bình thường chút nào.

- Người thứ hai, Cố Thu Thủy.

Cố Thu Thủy tiến lên, tay ấn Vọng Đường tiên kiếm. Cái tên Vọng Đường tiên kiếm tất nhiên bao gồm một câu chuyện tuyệt đẹp, chẳng qua bây giờ Cố Thu Thủy không có hứng thú nhắc tới câu chuyện này. Có một vài lúc, một câu chuyện là một người ở trong góc hoàng hôn nhìn ánh tà dương, uống chén rượu đắng một mình nhấm nháp.

Cố Thu Thủy đối với tình huống không có pháp lực, chiến đấu nhờ vào nguyên khí thiên địa xung quanh có chút tâm đắc. Gã tu hành là Vong Tình Thiên Địa Chi Thư, tổng cộng chia làm mười lăm quyết, gồm thiên ý, địa thế, quân vương, thân tư, sư giáo, kim đoạn, mộc ngoan, thủy thệ, hỏa diên, thổ yểm, nhật minh, nguyệt ánh, phong lưu, vân ế, ngã vô.

Từ cái tên mười lăm quyết có thể thấy tác dụng của Vong Tình Thiên Địa Chi Thư.

Không sai, Vô Pháp Lực kiếm đường chính là sở trường nhất của Cố Thu Thủy. Dùng sở trường nhất xuất chiến, Cố Thu Thủy có vài phần tự tin.

Thấy Cố Thu Thủy ra tay, Thập TựĐạo Nhân sắc mặt không thay đổi, chỉ khẽ kêu lên. Gã phát hiện đối thủ khống chế nguyên khí thiên địa xung quanh có chỗ đặc biệt nhưng không thể thắng gã được.

Lục Nguyên ở một bên quan sát, nhìn lâu phát hiện Cố Thu Thủy có bảy phần khả năng thua. Việc này có hai nguyên nhân, một là Cố Thu Thủy khống chế nguyên khí thiên địa chiến đấu trình độ không tệ nhưng so với Thập TựĐạo Nhân thì kém một bậc, một bậc đã là muốn mạng người rồi. Thứ hai thì là Thập TựĐạo Nhân quanh năm ở trong Vô Pháp Lực kiếm đường, khá hiểu về nguyên khí thiên địa nơi này phân bố. Cố Thu Thủy mới vào đây không hiểu quá rõ, cao thủ tranh chấp cách đường chỉđã là chênh lệch xa xôi, có thể ảnh hưởng chiến đấu.

Ván này Cố Thu Thủy sẽ thua.

Lục Nguyên phát hiện mình không có nhiều thời gian.

Vốn hắn cho rằng dựa vào một kiếm kiếm lục, nhiếp thiên là được, nhưng thế cục bày ngay trước mắt, thấy hai cuộc chiến của Yến Phi Nhất và Cố Thu Thủy, hắn hiểu rõ chỉ dựa vào kiếm lục, nhiếp thiên căn bản không đủ dùng, giờ phải nghĩ cách khác mới được.

Kiếm lục, nhiếp thiên của mình nên tăng thêm chút chút kỹ xảo ư?

Nếu tăng chút kỹ xảo thì nên tăng như thế nào? Cần nhiều ít biến đổi?

Trong đầu Lục Nguyên không ngừng tính tới tính lui, đầu óc xoay chuyển siêu nhanh. Nhưng tính đi tính lại Lục Nguyên phát hiện không được! Không được! Dù có tính cỡ nào thì đúng là có thể khiến kiếm lục, nhiếp thiên vô cùng tinh xảo, nhưng dựa theo biến đổi của mình muốn đấu với Thập TựĐạo Nhân thì e rằng giống như Cố Thu Thủy, sẽ thua về mặt không nắm rõ nguyên khí thiên địa chỗ này phân bố. Cùng Thập TựĐạo Nhân chơi chiêu xảo diệu là con đường sai lầm.

Vậy con đường nào mới là chính xác?

Lục Nguyên chìm trong suy tư, thậm chí lờ mờ cảm thấy đem xảo diệu thêm vào kiếm lục, nhiếp thiên có chút lấn cấn.

Khoan đã! Nghĩ ra rồi.

Kiếm lục, nhiếp thiên bản thân đi đường bá đạo.

Nếu thêm vào xảo diệu thì kỳ quặc, hơn nữa có xảo cỡ nào cũng không diệu bằng Thập TựĐạo Nhân tập trung tu luyện cách đánh không pháp lực.

Như vậy thì hoàn toàn chơi đường bá đạo đi.

Còn phải lĩnh ngộ một bá kiếm ý.

Thường ngày Lục Nguyên không phải loại người bá đạo, thuộc hạng mây bay nước chảy nhàn vân dã hạc, muốn đột nhiên đổi tính lĩnh ngộ bá kiếm ý hiển niên không phải chuyện dễ gì. Lục Nguyên nhớ đến hành động bá đạo thường ngày của mình, phát hiện có hai lần bá đạo nhất. Một lần là lúc bảo vệ Hoa Sơn, một mình đối mặt bầy yêu ma, không chút để ý một mình canh giữa cửa ải. Khí thế tuyệt đối không yếu, nói bạo ai là bạo tên đó, nói mấy chiêu bạo đứa nào là mấy chiêu kẻ đó chết. Còn một lần nữa là không lâu trước đó môn phái xếp hạng chiến, mặc kệ binh khí chung cực của môn phái ngươi, ta cứ nuốt hết là xong việc, đây cũng là bá đạo.

Lúc này trong kiếm chi không gian hai chữđốn, ngộ cùng lóe ánh sáng.

Trước kia đã nói hai chữ ngộ đạo một khi kết hợp thì có thể phát huy tác dụng to lớn.

Nhưng lúc trước hắn vẫn không sử dụng, bây giờ cần dùng thì hai hai chữ lập tức phát huy tác dụng.

Chỉ chốc lát sau một thượng cổ phù chú chữ bá bay lên đỉnh đầu Lục Nguyên. Lục Nguyên lại tăng một kiếm ý, kiếm ý này không đơn giản, tăng thêm rất nhiều uy lực cho kiếm lục. Lục Nguyên thầm nhủ, phải rồi, mình còn có một đạo tự phân thân, nếu đem bá kiếm ý, đạo tự phân thân cùng với nhiếp thiên, ba cái kết hợp lại thì sẽ như thế nào?

Bá đạo, bá đạo!

Cái này vốn có thể kết hợp.

Tuy bây giờ không phải chữ kết hợp mà là phân thân chữ kết hợp cùng kiếm ý nhưng chắc có thểđược.

Trong lòng Lục Nguyên dấy lên thật nhiều suy nghĩ, lập tức hành động, thí nghiệm uy lực mới của kiếm lục. Hắn thử một lần phát hiện uy lực kiếm lục mới tuyệt diệu vô cùng, tuy chưa hoàn toàn thử ra nhưng trong đầu mô phỏng một phen, lờ mờ cảm giác khí thế mạnh mẽ tiêu trừ tất cả.

Rất tốt!

Lúc này, Lục Nguyên phát hiện tiểu kiếm đạo thụ của mình đang trưởng thành, ra hoa. Lục Nguyên phát hiện một trong hai phần thích ứng thiết tắc, phần thích ứng chiến tranh tăng thêm một phần. Thú vị, thật là thú vị a, Lục Nguyên thầm nghĩ trong lòng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi