HOA SƠN TIÊN MÔN

Giống như Pháp Thánh Đế Tử, Hoang Thánh Đế Tử ở lâu trong thế giới cảnh thập tầng đều không thể tiến vào Năm Mươi Thiên Bảng. Năm Mươi Thiên Bảng là một truyền thuyết, truyền thuyết cao cao tại thượng.

Trong chớp mắt Lục Nguyên bắn ra một luồng kiếm quang. Khi kiếm quang mới lóe thì đã tấu lên tiết tấu đại đạo, dường như đại biểu đại đạo cao cao vô thượng. Tiếp theo mọi người nhìn thấy cái gì? Ngũ quang lâu hồi không ngừng chớp lóe, chắc là luân hồi thiết tắc, hai màu trắng đen chắc là âm dương bàn, nhân quả chuyển hóa ghi chép vô số. Mỗi người trông thấy hoàn toàn khác nhau là đại nhân quả bàn, cuồn cuộn chảy như thời gian trôi là thời gian hà, con sông kia chắc là không gian đi, vậy còn sông kia là gì? Dường như vạn sự vạn vật đều xếp vào trong đó, ấy là trật tự hà. Còn có một con sông lúc chảy lúc ngừng, dường như có thể san bằng cứng rắn, người không thích hợp thì bịđào thải, đó là thích ứng hà.

Ba luân bàn, ba con sông rưỡi, đáng sợ nhất là chúng hợp nhất.

Đây là sáu thiết tắc rưỡi hợp làm một.

Lại là một kiếm này. Tà Cực Thiên Tôn trước kia có chịu mũi nhọn của một kiếm này, nhưng vì ở trong Nhắm Mắt Đánh kiếm đường không thấy rõ nó bây giờ rốt cuộc trông thấy rồi. Sáu thiết tắc rưỡi hợp nhất, một kiếm này phong tình đúng là cực kỳ tuyệt thế, vô địch, khó mà sánh bằng. Đối vói Tà Cực Thiên Tôn thì đây xem như thỏa mãn nguyện vọng bấy lâu.

Kiếm pháp mười thiên tôn tấn công đều bị một kiếm này của Lục Nguyên chặn lại. Mười đỉnh cao thiên tôn cùng biến sắc mặt. Sáu thiết tắc rưỡi hợp nhất! Cái này! Cái này! Cái này!

Rồi còn có vô tận mũi nhọn tấn công mười thiên tôn. Mười vị thiên tôn không thể nhúc nhích hay né tránh, vậy nên chỉđành ngay mặt đón mũi nhọn một kiếm này. Khi họ đỡ lấy một kiếm đều cực kỳ chật vật, mười thiên tôn hiểu rằng bọn họ thua rồi, vì Lục Nguyên có thể dùng ra sáu thiết tắc rưỡi hợp làm một.

Có thể dùng sáu thiết tắc rưỡi hợp nhất, chỉ dựa vào kiếm thuật thì đã là nhân vật siêu cực kỳ, đều đáng xếp vào trong Năm Mươi Thiên Bảng dưới văn minh cảnh. Đương nhiên đây là chỉ bàn về năng lực chiêu thức mà thôi. Nếu thêm pháp lực thì Lục Nguyên cách Năm Mươi Thiên Bảng rất xa xôi, thực lực tổng hợp cũng kém cực kỳ.

Nửa nén nhang sau, mười đỉnh cao thiên tôn đều nhận thua.

- Ngồi Đánh kiếm đường, thông qua!

Đến đây thì năm kiếm đường tà kiếm văn minh, Mi Mao Kiếm Đường, Vô Pháp Lực kiếm đường, Nằm Đánh Kiếm Đường, Nhắm Mắt Đánh kiếm đường, Ngồi Đánh kiếm đường đều bị Lục Nguyên vượt qua hết.

- Cái gì? Năm kiếm đường bị thanh niên họ lục đó vượt qua hết rồi?

- Không thể nào, năm kiếm đường của chúng ta sao có thể bị thông qua được chứ?

- Đặc biệt là Ngồi Đánh kiếm đường có tổng cộng mười người thủ đường, mười đỉnh cao thiên tôn, cửa này cực kỳ khó vượt qua.

- Hừ, nghe nói thanh niên họ Lục đó sử dụng sáu thiết tắc rưỡi hợp nhất.

- Cái gì? Sáu thiết tắc rưỡi hợp nhất hả?

- Kiếm tu bình thường như chúng ta có thể luyện thành ba thiết tắc đã tính khá rồi, muốn quy nhất càng khó khăn vô vàn, vậy mà hắn hợp nhất sáu thiết tắc rưỡi? Ngươi không có nghe lầm chứ?

- Chắc chắn không nghe sai mà.

- Phải rồi, sao ta nghe nói Nằm Đánh Kiếm Đường còn chưa thông qua?

- Kiếm đường siêu khó như Ngồi Đánh kiếm đường còn qua được thì Nằm Đánh Kiếm Đường khó bình thường sao mà làm khó hắn được.

- Cái này thì chưa chắc à. Năm kiếm đường có xảo diệu riêng, từng có người thông qua Nhắm Mắt Đánh kiếm đường nhưng gục ngã ở Mi Mao Kiếm Đường. Nằm Đánh Kiếm Đường cũng có sự xảo diệu của nó.

- Hừ, các ngươi chưa biết rồi, chẳng phải khi đó có một kiếm khí thượng cổ thần long từ Nhắm Mắt Đánh kiếm đường bắn ra đi tới Nằm Đánh Kiếm Đường đó sao, còn càn quét người Nằm Đánh Kiếm Đường.

- Ý ngươi nói là?

- Đúng vậy, kiếm khí thượng cổ thần long đó chính là do thanh niên họ Lục đánh ra.

- Chậc chậc.

- Cho đến giờ ta cứ nghĩ trong thiên địa kiếm thuật mạnh nhất là tà kiếm văn minh chúng ta, giờ xem ra chưa chắc.

- Ngươi không muốn sống hả? Dám nói ra câu đó, không sợ bị bên trên nghe được?

Lúc này Lục Nguyên đứng trên mặt đất, bầu trời là Ma Kiếm phó chủ văn minh cao vạn trượng. Lục Nguyên và Ma Kiếm phó chủ văn minh đối mặt nhau, đó là áp lực khổng lồ đến mức nào. Lục Nguyên phát hiện mình như ở trong ma diễm cực nóng, chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ bị ma khí chui vào, dù là Dưỡng Ngô tiên kiếm cũng không thể hoàn toàn áp chế ma khí, ngay cả ngân lên cũng bất lực.

Đây chính là phó chủ văn minh, có thể một chỉ dễ dàng nghiền nát mình.

Lực lượng văn minh cảnh! Mình muốn lực lượng văn minh cảnh.

Thật lâu sau Ma Kiếm phó chủ văn minh rốt cuộc mở miệng nói:

- Ngươi khiêu chiến thắng năm kiếm đường, hãy nói ra yêu cầu của ngươi.

Giọng gã như sấm đánh ồm ồm truyền đến. Ở trước văn minh cảnh Lục Nguyên cảm giác mình tựa người bình thường, đây hoàn toàn là chênh lệch lực lượng, không cách nào tính toán được.

- Nam Cương là địa bàn của ta, dựa theo quy tắc tà kiếm văn minh không thể xâm phạm.

Ma Kiếm phó chủ văn minh gật đầu.

Lục Nguyên xoay người, sải bước đi ra tà kiếm văn minh.

Bóng lưng của hắn dưới ánh nắng kéo rất dài, thạat dài.

Lục Nguyên rời đi.

Tà Cực Thiên Tôn lập tức nói:

- Ma Kiếm phó chủ văn minh đại nhân, ngươi thật sự thả hắn đi ư? Kiếm thuật của người này đã đến mức độ đó, nếu để hắn lớn lên thì sẽ rất ghê gớm, sẽ trở thành đại địch của tà kiếm văn minh chúng ta.

Trên trời vọng xuống giọng ồm ồm như sấm của Ma Kiếm phó chủ văn minh:

- Cứđể hắn đi.

Gã không giải thích nhiều với Tà Cực Thiên Tôn vì không cần thiết. Gã là văn minh cảnh, không cần giải thích lý do cho người thế giới cảnh. Chữ kiếm, cái chữđó hấp dẫn rất nhiều tầm mắt, gã không khả năng vì bây giờ giết Lục Nguyên mà mất đi cơ hội có được chữ kiếm.

Hơn nữa gã có sai người đi tra tư liệu về Lục Nguyên, tư liệu đã đến, kiếm đạo môn.

Không ngờ Lục Nguyên có kiếm đạo môn.

Kiếm đạo môn là sẽ trưởng thành.

Ma Kiếm phó chủ văn minh định đợi Lục Nguyên vừa mới trùng kích thành công văn minh cảnh thì ra tay giết chết hắn, cướp kiếm đạo môn của hắn, khi đó chắc kiếm đạo môn so với bây giờ mạnh hơn nhiều. Ma Kiếm phó chủ văn minh nghĩđến bản thân không thể khiến kiếm đạo môn trưởng thành, định đem Lục Nguyên làm người bồi dưỡng, đợi tới lúc thì giết người cướp bảo.

Nghĩđến chữ kiếm, nghĩ tới kiếm đạo môn, mắt Ma Kiếm phó chủ văn minh trở nên nóng rực.

Lục Nguyên ra khỏi tà kiếm văn minh.

Chiến thắng!

Lục Nguyên có cảm giác cực kỳ sung sướng.

Lần chiến thắng này khác với trước, đây là giao phong với kiếm thuật kỷ nguyên trước, nhiều kiếm pháp xuất sắc, nhiều cách đánh loại lạ, có Mi Mao kiếm pháp, nhắm mắt đánh, nằm đánh, không pháp lực đánh, ngồi đánh, vân vân và vân. Mình có thể chiến thắng hết thì đương nhiên càng sướng thêm.

Lúc Lục Nguyên đi ra khỏi tà kiếm văn minh thì bên cạnh tụ tập khá đông người giúp vui.

- Thanh niên họ Lục đó còn sống đi ra!

- Không lẽ hắn khiêu chiến thắng năm kiếm đường?

- Nếu là vậy thì giỏi quá.

Mọi người bàn tán xôn xao, cách tà kiếm văn minh không xa có một người áo trắng và người áo xám nhìn nhau cười. Người áo trắng bạch y như tuyết, tự phụ cao ngạn, như thiên kiếm giáng thế. Người áo xám trung niên nho sinh, tư văn trưởng thành, có phong độ trí thức và khắc khổ.

Thiên Kiếm Yến Thương Thiên!

Địa kiếm Chu Thanh Huyền!

Hai người này đến hộ giá.

Lần này Lục Nguyên đi khiêu chiến tà kiếm văn minh là nước cờ hiểm, còn là Chu Thanh Huyền tự sắp đặt ra. Họ tin tưởng Lục Nguyên có thể khiêu chiến thắng năm kiếm đường nhưng sợ Ma Kiếm phó chủ văn minh bỗng trở quẻ. Tình hình hiện nay là Tà Kiếm phó chủ văn minh vân du bên ngoài, đi nơi sâu trong di thất địa ngưng luyện công pháp càng mạnh, để lại Ma Kiếm phó chủ văn minh trấn giữ.

Cho nên Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền đều tới, họ sợ lỡ xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì tiện cứu người.

Bình thường thế giới cảnh có mạnh hơn, dù là nửa bước văn minh cảnh cũng không thể chạy thoát khỏi tay văn minh cảnh.

Đây chính là chênh lệch lớn nhất giữa văn minh cảnh và thế giới cảnh.

Nhưng Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền khác với đỉnh cao thế giới cảnh bình thường. Nói chính xác hơn thì lần này Chu Thanh Huyền trang bị một pháp bảo đặc biệt, có thể chớp mắt truyền tống Lục Nguyên đi trung ương thiên triều. Thường như như vậy còn chưa thoát được, văn minh cảnh có thể một bước phá toái vô số hư không, mấy giây là đuổi đến trung ương thiên triều rồi.

Nhưng đừng quên Ma Kiếm phó chủ văn minh sao có thể ở đó giết Lục Nguyên được. Lần trước Chu Thanh Huyền đi trung ương thiên triều thăm viếng một người, đó chính là Pháp Nhất Đế Tử. Pháp Nhất Đế Tử và Chu Thanh Huyền là bằng hữu kiếp trước, có Pháp Nhất Đế Tử trấn giữ thì Ma Kiếm phó chủ văn minh không thể làm loạn được.

Cho nên lần này Lục Nguyên đi tà kiếm văn minh nhìn thì nguy hiểm chứ thật ra không mấy gian nguy.

Nhưng bây giờ xem ra không cần dùng tới nước cờ Pháp Nhất Đế Tử.

Chu Thanh Huyền nhìn Yến Thương Thiên, nói:

- Yến sư huynh, thật lâu không gặp nhỉ.

Chu Thanh Huyền và Yến Thương Thiên cùng tu hành ở di thất địa nhưng đây là lần đầu gặp mặt.

- Chu sư đệ, đã lâu không gặp.

Yến Thương Thiên cười nói:

- Đừng cứ kéo nhị hồ mãi, bi ai đau thương, chuyện đó đã qua nhiều năm như vậy. Đi thôi, ta mời ngươi uống rượu.

Lục Nguyên ra khỏi tà kiếm văn minh liền trở về trung ương thiên triều. Cố Thu Thủy, Phi Kiếm Khách, Yến Phi Nhất đều bị bắt, mình không cứu được. Nhưng chắc là họ sẽ có cơ duyên riêng, dù sao Cố Thu Thủy, Phi Kiếm Khách xuất thân không bình thường. Lục Nguyên và họ chỉ là nói chuyện năm ba câu, biết mặt mà thôi, nếu thật là bạn thì Lục Nguyên chắc chắn sẽ đi cứu.

Bằng hữu, chính là bằng hữu.

Lại một lần phá mở không gian thác tầng, trước tiên quay về khu Nam Cương. Lúc hắn đến khu Nam Cương thì dặn dò chuyện Tà Phiên Thiên đã giải quyết xong, dặn Hoa Sơn xong Lục Nguyên bay trở về trung ương thiên triều lao hướng Kiếm Môn. Bây giờ cách Văn Minh Thánh Địa mở ra còn có hai năm rưỡi. Trong hai năm rưỡi này mình nên tu hành thế nào đây?

Bây giờ kiếm thuật của mình đã là sáu thiết tắc rưỡi, tối cao là chín thiết tắc, chưa từng nghe nói qua mười thiết tắc.

Tức là nói mình còn thiếu hai thiết tắc rưỡi.

Lúc này kiếm thuật thăng lên một chút là vô cùng khó khăn, trong phút chốc không có ý định tăng kiếm thuật.

Vậy thì pháp lực đi, bây giờ mình ở thế giới cảnh lục tầng nguyên khí cảnh, phải tăng lên thế giới cảnh thất tầng tích lũy cảnh.

Nghe nói từ thế giới cảnh lục tầng nguyên khí cảnh xông lên thế giới cảnh thất tầng bản thân không dễ dàng. Thế giới cảnh thất tầng tích lũy cảnh là một cảnh giới khá kỳ lạ, cảnh giới khác từ sơ kỳ tăng lên đến đỉnh cao sẽ không tốn bao nhiêu thời gian, nhưng tích lũy cảnh thì khác. Từ sơ kỳ cảnh giới trùng kích đến đỉnh cao cần tốn rất nhiều thời gian, cho nên mới xuất hiện tình trạng kỳ lạ. Bởi vì thế giới cảnh thất tầng toàn là chuẩn bị cho sáng tạo tiểu thiên thế giới. Tiểu thiên thế giới nha, đó không còn là một không gian mà là tiểu thiên thế giới.

Muốn sáng tạo ra một tiểu thiên thế giới thuộc về mình cần năng lượng khổng lồ.

Năng lượng trước giờ sẽ không trống rỗng có.

Có nhân tức có quả.

Năng lượng có chỗ đến của nó.

Tài nguyên có chỗ đến của nó.

Muốn sáng tạo tiểu thiên thế giới cần năng lượng lớn bao nhiêu thì khó mà tưởng tượng.

Cho nên thế giới cảnh thất tầng tích lũy cảnh sơ kỳ đến đỉnh cao cần năng lượng tài nguyên nhiều đến khó thể tưởng tượng.

Tất nhiên hiện nay việc trước nhất hắn cần nghĩ là làm sao lên thế giới cảnh thất tầng.

Đang lúc suy nghĩ thì hắn đã tới Kiếm Môn.

Trở về Kiếm Môn không lâu thì phát hiện hắn nhận được đủ các loại thiệp mời chất thành đống. Bây giờ hắn là nổi danh khắp trung ương thiên triều nên nhận được nhiều thiệp mời cũng là chuyện thường thôi. Lục Nguyên tùy tiện chọn một vài thiệp mời xem thử, phát hiện nọi dung cơ bản giống nhau, đều là hắn đi tới đâu đó dự tiệc, dù gì toàn là chắp nối. Đối với hắn có tiềm lực lớn, đám người kia bắt đầu lôi kéo.

Lục Nguyên tùy tiện lật xem rồi bỏ mặc, bây giờ hắn không rảnh rỗi làm những chuyện này, hơn nữa tính tình lười biếng. Hắn mới uống vài hớp rượu thì phát hiện có khí thế ngập trời ập đến, đấy là khí thế khổng lồ vô biên cỡ nào. Khí thế mạnh mẽ lay động, mặc dù không bằng Ma Kiếm phó chủ văn minh nhưng vượt trên bất cứ kẻ nào Lục Nguyên từng đối phó.

Bây giờ hiển nhiên không phải một mình Lục Nguyên cảm giác loại khí thế khủng bố cường đại đó.

Toàn Kiếm Môn, ba tinh thần không ai không cảm nhận được.

Bị khí thế ảnh hưởng, ba kiếm môn tinh thần có không ít đệ tử pháp lực thấp đều quỳ xuống. Họ không muốn quỳ, nhưng đối mặt khí thế hoàng giả kinh người thế này thì không thể không quỳ. Đừng nói đám người pháp lực thấp, dù là pháp lực cỡ Thái Sử Bi cũng cảm thây rất khó chịu, nên biết rằng hiện nay gã có pháp lực thế giới cảnh ngũ tầng.

Đấy là ai? Pháp lực gì vậy? Khí thế gì thế này?

Vô số người nhìn hướng góc đông nam Kiếm Môn.

Ở góc đông nam có một mãnh thú!

Yêu thú!

Là yêu thú gì dám xông vào Kiếm Môn?

Yêu thú tất nhiên là vô cùng cường địa, ví dụ Cổ Cổ Thú mà Lục Nguyên đã gặp phải, nhưng yêu thú không thể xông vào đường chính, không thể tập kích môn phái có trong danh sách đăng ký. Kiếm Môn có nằm trong danh sách kia, đây là sao chứ? Yêu thú to lớn có mười răng nanh cỡ mấy ngàn trượng, lạnh lẽo đáng sợ.

Yêu thú giống như kỳ lân! Nhưng xem ra nó hung tàn hơn kỳ lân rất nhiều.

Mặc Ngọc Thập Nha Hồng Hoang Kỳ Lân!

Rốt cuộc có người nhìn thấu lai lịch của kỳ lân. Nghe nói loại kỳ lân này lấy rồng làm thức ăn, thành niên liền có thực lực hỗn động cảnh.

Loại yêu thú này lại dám xông vào Kiếm Môn.

Xem con Mặc Ngọc Thập Nha Hồng Hoang Kỳ Lân khủng bố, e rằng toàn Kiếm Môn không ai chặn được nó. Khi người Kiếm Môn chấn động thì bỗng truyền đến một giọng nói.

- Tiểu Nha, đã tới nơi rồi, trở vào trong Phong Thú bài đi.

Vèo một tiếng, mới rồi Mặc Ngọc Thập Nha Hồng Hoang Kỳ Lân vô cùng khổng lồ làm toàn Kiếm Môn chấn động bỗng biến mất. Cái gì? Yêu thú vô cùng cường đại như Mặc Ngọc Thập Nha Hồng Hoang Kỳ Lân mà là tọa kỵ cho người ư? Người kia là ai?

Lúc này, khí thế khiến Kiếm Môn chấn động chưa biến mất, nhìn qua mới phát hiện phát ra khí thế là người kia chứ không phải Hồng Hoang Kỳ Lân.

Người đến ngày càng gần, tim mọi người đập nhanh, thình thịch, như sắp vọt khỏi lồng ngực.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi