HOA SƠN TIÊN MÔN

Rất nhiều người đều cho rằng là Hoang Chi Tử giết chết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, vì họ chỉ tin tưởng Hoang Chi Tử làm được điều này. Trừ Phong Minh Ý và Hoành Trảm, có mấy người tin Lục Nguyên làm điều đó chứ?

Lúc này, đằng trước nhất Ngũ Thiệt Địa Ngục, Hoang Chi Tử cầm Hồng Hoang Thần Kích, chắp tay đứng.

Gã đương nhiên biết không phải gã giết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, hay nói chính xác hơn là gã chưa đụng mặt Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ. Nếu gặp được Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ thì gã rất có hứng thú đánh chết nó, muốn xem coi mình có thể thành công giết chết hay không. Còn về trốn khỏi tay Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ hay không thì gã cho rằng tuyệt đối có thể. Người khác cơ hội là một phần vạn, chính gã thì là trăm phần trăm, gã có niềm tin.

- Rốt cuộc là ai giết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ?

Hoang Chi Tử cười lạnh nói:

- Thật muốn khiến người giết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ thử Hồng Hoang Thần Kích của ta một lần.

Lúc này Lục Nguyên bay lên, luyện thành ngũ vị chi kiếm rồi muốn chém chết những đầu lưỡi này dễ như chơi. Lục Nguyên một kiếm chém liên tục, mấy thiên cấp linh thạch đi ra, chưa từng thấy chỗ nào kiếm thiên cấp linh thạch dễ như vậy.

Phong Minh Ý nói:

- Chúng ta không thể ở lại đây quá lâu, nếu đi mặt sau muộn thì sẽ chịu thiệt nhiều.

Lục Nguyên nghe nói vậy thì nghiêm túc lại. Hắn mới tiến vào Văn Minh Thánh Địa chỗ thứ nhất là khoang miệng, mặt sau còn càng nhiều chỗ thú vị chờ đợi.

Hắn tăng lên tốc độ bay hướng thứ hai là đầu óc.

Hỗn độn văn minh thú cấu thành không giống với nhân loại. Nửa phần đầu là khoang miệng, nửa doạn sau là đầu não, tiếp theo từ ruột vào trong thân thể. Đầu bởi vì hỗn độn mở thất khiếu ngũ quan, tinh hoa thoát mất nên phần khoang miệng và đầu não không có ích lợi gì, đơn thuần dùng để đào thải người. Chiến trường thật sự là thân thể.

Bây giờ đi đầu não trước.

Lúc tiến vào phần đầu não, Phong Minh Ý không ngừng suy tư giá trị lôi kéo Lục Nguyên. Người này thật khủng bố, Kiếm Môn coi như may mắn xuất hiện người như vậy, rõ ràng giá trị cao hơn Kiếm Chi Tử rất nhiều.

Rốt cuộc Ngũ Thiệt Địa Ngục đi đến tận cùng, tiếp theo là đầu não.

Tiến vào khối đầu não, phát hiện nó sáng hơn khối khoang miệng chút nhưng chỉ là một chút ánh sáng mà thôi. Vào khối đầu não rồi phát hiện nó khá là lớn, không nhỏ hơn khối khoang miệng, không gian khó mà tính được.

Nhưng khói này không có đầu lưỡi tập kích, an toàn chút.

Chờ đã, đây là cái gì?

Lục Nguyên phát hiện trong không trung có một số vật quái lạ, ví dụ đằng trước một ít vật đông lại màu trắng. Hắn tới gần nghiên cứu kỹ, tay ấn lên phát hiện rất cứng, cảm thấy quen thuộc rồi lại xa lạ. Phong Minh Ý và Hoành Trảm theo bên cạnh.

Phong Minh Ý nhìn Lục Nguyên xem vật quái dị này thì giới thiệu:

- Đây là tủy não.

Lục Nguyên ngây ra, hỏi lại:

- Tủy não?

Phong Minh Ý nói:

- Đúng vậy, là tủy não, tủy não của hỗn độn văn minh thú.

Lục Nguyên nghe vậy thì mừng rỡ. Hắn đã nghĩ ra cách từ thế giới cảnh cửu tầng xông lên thế giới cảnh thập tầng, đang cần tìm các mặt tế bào của hỗn độn văn minh thú, bao gồm cả tế bào đầu óc, không ngờ tùy tiện đụng phải tủy não. Hắn muốn rút nó đi nhưng phát hiện dù dùng pháp lực hay trường kiếm đều không thể làm tủy não nhúc nhích chút nào.

Phong Minh Ý cười khổ nói:

- Hỗn độn văn minh thú năm đó là cảnh giới chủ văn minh, hơn nữa luyện kỷ nguyên kỳ công Vĩnh Thế Bất Hủ Quyết, dù là người văn minh cảnh cũng không thể phá hỏng di thể của nó một chút nào, ngươi càng không làm được.

Lục Nguyên lấy làm lạ hỏi:

- Vậy lần trước làm sao lấy được Hỗn Độn Thiệt Tinh?

- Rất đơn giản, vì một chút Hỗn Độn Thiệt Tinh đó đầu tiên là tự sinh ra biến đổi, xuất hiện Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, tương đối suy yếu tinh hoa trong đó cho nên ngươi mới lấy được một chút Hỗn Độn Thiệt Tinh. Luyện Vĩnh Thế Bất Hủ Quyết ngẫu nhiên tách ra một chút, sản sinh loại sinh linh như Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ.

- Chúng ta muốn chủ động lấy đi một chút xíu, không đụng phải loại như Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ thì không còn cách nào khác.

Nghe Phong Minh Ý giải thích thì Lục Nguyên mới xem như hiểu, thì ra là thế.

Nếu không thể đụng tủy não nơi này, Lục Nguyên tiếp tục tiến lên, tuy nhiên con đường quá yên tĩnh đi. Lúc trước đều nói chân chính đào thải người có ba cửa, một là hư không đường bên ngoài Văn Minh Thánh Địa, hai khoang miệng đầu lưỡi trước đó, ba là đầu não này. Sao bây giờ không gặp được gì hết vậy?

Không biết từ khi nào gió nổi lên.

Không đúng, chờ đã, gió thổi vào người tại sao không là thân thể lạnh mà là linh hồn băng giá? Lục Nguyên kinh ngạc.

Ngoái lại nhìn, phát hiện Hoành Trảm, Phong Minh Ý đều bộ dạng cực kỳ nghiêm trọng như đang chống đỡ cái gì.

Lập tức lại là cơn gió, gió lớn hơn vừa rồi.

Gió to rít gào!

Khoan, Lục Nguyên rốt cuộc hiểu, cái này không phải là gió to rít gào gì mà là gào thét thần hồn đại phong.

Phong Minh Ý gật đầu nói:

- Đúng vậy, đây chính là thần hồn phong bạo. Cửa đầu não thường hay thổi gió, giống như đầu lưỡi ở khoang miệng vậy.

Phong Minh Ý nói:

- Nhưng cửa này chắc ngươi qua nhẹ nhàng, vì thần hồn của ngươi thủ hộ quá lợi hại. Lúc trước ngươi đấu với Hoang Chi Tử, ngay cả thần hồn công kích mạnh nhất của Hoang Chi Tử mà còn không làm gì được thần hồn thủ hộ của ngươi, cho nên cửa này ngươi sẽ bình yên độ qua, chúng ta thì thảm rồi.

Thì ra là vậy. Mắt thấy gió ngày càng to, Phong Minh Ý, Hoành Trảm tốt xấu là đồng bạn tạm thời của mình, Phong Minh Ý còn tặng cho mình một con phong chi tinh linh đỉnh cấp, vậy nên Lục Nguyên phát ra luồng sáng trắng bảo vệ ba người. Ban đầu văn tự chính tự cực kỳ có ích.

Gió! Gió thật lớn!

Thần hồn phong bạo rít gào đến!

Gió thần hồn kịch liệt thổi lòng người lạnh lẽo, thần hồn bị tổn hại.

Lục Nguyên dựng lên ánh sáng trắng hơi bảo vệ Phong Minh Ý, Hoành Trảm. Ban đầu văn tự chính tự về thần hồn thủ hộ đúng là rất mạnh, khá xuất sắc. Đương nhiên chỉ hơi giúp ích thôi chứ không giúp được nhiều, đa phần do hai người liều mạng.

Vốn Phong Minh Ý và Hoành Trảm đều là hạng xuất sắc, nhưng trước đó không lâu bị Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ lăn qua lộn lại, bị thương không nhẹ Giờ thì tinh thần mệt mỏi, nếu không đã không cần Lục Nguyên dùng ánh sáng trắng giúp đỡ.

Lục Nguyên, Phong Minh Ý và Hoành Trảm, ba người cùng nhau bay trong não hỗn độn văn minh thú. Đầu não to lớn, không biết là mấy ức vạn dặm.

Lục Nguyên nói:

- Khu khoang miệng có một Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, vậy khu đầu não chắc sẽ không là loại hỗn độn não chủ gì đi?

Phong Minh Ý gật đầu nói:

- Đúng vậy, đúng là có một cái nhưng không gọi là hỗn độn não chủ mà là Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ. Trong khoang miệng có đầu lưỡi, trong đầu não thì có tủy não, có tư tưởng, bản chất tư tưởng thật ra chính là một loại thần hồn. Vị này là trong đầu não trải qua vô số năm tháng mới sinh ra.

- Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, gặp phải nó xác suất chạy trốn là một phần vạn, thần hồn công kích của nó đáng sợ đến cực điểm.

- Xác suất Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ chết là không, từ trước nay chưa từng chết, so với Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ còn khó giết. Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ tốt xấu có thực thể, giết thực thể là thành công, còn Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ thì không có thực thể, một khi bị thương sẽ hóa thân hàng ức vạn, ai mà giết được nó.

- Cửa đầu não này nếu không gặp phải Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, dựa vào pháp lực thế giới cảnh cửu tầng, thế giới cảnh thập tầng thì nguy hiểm không lớn. Đương nhiên nếu không gặp Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ thì thế giới cảnh thất tầng, thế giới cảnh bát tầng ở trong đầu não cũng rất dễ bị đào thải, gió thần hồn thủ hộ quá sắc bén.

Lục Nguyên nhìn nhìn, nói:

- Nhưng cửa trước chúng ta gặp Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ thì chắc cửa này sẽ gặp Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ?

Phong Minh Ý nói:

- Chắc là không xui như vậy đi.

Lục Nguyên ở trong lòng rất muốn thử. Không sai, mình muốn đụng tới Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, lúc trước nghĩ ra cách trùng kích thế giới cảnh thập tầng thôi, giờ góp nhặt Hỗn Độn Thiệt Tinh rồi, theo lý thì chỗ Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ chắc sẽ có Hỗn Độn Não Tinh. Thứ này rất có ích cho mình trùng kích thế giới cảnh thập tầng.

Vậy nên Lục Nguyên rất mong chờ Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ mà người khác chỉ muốn chạy trốn.

Đáng tiếc lần này không gặp phải Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ.

Đương nhiên dù không gặp Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ thì trên đường cũng rất đặc sắc, thần hồn phong bạo không thổi bình thường mà một lát hình vòng xoáy, một lát như rồng đổ mưa. Đáng sợ nhất là vòng xoáy cỡ lớn, đụng phải thần hồn phong bạo vòng xoáy lớn là mọi người phải tránh né, nếu không dù là thế giới cảnh cửu tầng, thế giới cảnh thập tầng cũng chống không nổi.

Thật ra cửa này có rất nhiều nguy hiểm nhưng Lục Nguyên, Phong Minh Ý, Hoành Trảm không gặp phải nguy hiểm gì cả.

Chính vì vậy nên Lục Nguyên mới rảnh rỗi nghĩ về kiếm pháp của mình.

Hiện nay kiếm pháp của mình đại thành sáu thiết tắc, hai thiết tắc chưa thành.

Mà khoan, mình tập luyện thích ứng thiết tắc tổng cộng chia hai loại là thích ứng thiên địa, trải qua kiếm thánh tâm đã đại thành. Loại kia là thích ứng chiến tranh, mình ở tà kiếm văn minh luyện hai phần, bây giờ phát hiện mặt thích ứng chiến tranh đang chậm rãi trùng kích lên trên.

Đây là sao vậy? Hơi suy nghĩ liền hiểu, lúc trước mình vì thích ứng chiến đấu vị giác mà cứng rắn luyện thành ngũ vị kiếm pháp, đây cũng là biểu hiện thích ứng chiến tranh, nên mới có thế xông lên.

Lục Nguyên một bên bay một bên tu hành, tăng thích ứng chiến tranh lên ba phần, cách mười phần chỉ còn bảy.

Tiếp theo có nên tu luyện thích ứng thiết tắc tiếp không? Nơi này là thần hồn phong bạo, mình có nên thử dùng thần hồn phong bạo luyện thành thích ứng chiến tranh? Lục Nguyên thí nghiệm tới lui, thậm chí từ bỏ ánh sáng trắng khiến thần hồn cứng rắn chống thần hồn phong bạo. Thí nghiệm thật lâu vẫn không thể đem thích ứng chiến tranh tăng lên bốn phần.

Khó, khó, khó.

Lục Nguyên suy nghĩ như vậy.

Phong Minh Ý bỗng cau mày nói:

- Đằng trước xuất hiện gió mạnh, có người đang đấu.

Phong Minh Ý là người phong chi văn minh cho nên mới biết đằng trước có người giao đấu, ai dám nói hiểu gió hơn cả người phong chi văn minh?

Hoành Trảm cũng chau mày nói:

- Đấu nhau trong thần hồn phong bạo, gan lớn quá chứ.

- Đi xem thử.

Lục Nguyên cũng đồng ý:

- Cũng tốt, từ xa nhìn là được.

Thế là ba người hướng phía đông nam, càng đi càng phát hiện chỗ đó đấu nhau kịch liệt, không chỉ có bọn họ vây xem mà còn rất nhiều người đều đứng đó.

- Giao đấu là ai?

Có người đáp:

- Nghe nói là Hoang Chi Tử.

Nghe nói là Hoang Chi Tử thì Lục Nguyên nhíu mày. Hoang Chi Tử!

- Hoang Chi Tử đang đấu với ai?

- Có thể đánh với Hoang Chi Tử đến mức này thì chắc là Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ rồi.

- Trong hơn một vạn người chúng ta mạnh nhất chính là Hoang Chi Tử. Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ cũng là mạnh nhất trong phần đầu não này, hai bên đấu nhau thật là đặc sắc.

- Đúng vậy, các ngươi nói xem ai sẽ thắng?

- Phần thắng của Hoang Chi Tử lớn chút.

Đây là người ủng hộ Hoang Chi Tử, danh tiếng của gã quá lớn.

- Vậy cũng khó nói. Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ không dễ chọc, từ khi ra đời chưa từng thua.

Đây là người nghiêng hướng Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ.

- Hừ, Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ cũng chưa từng thua thôi, kết quả bị Hoang Chi Tử giết chết.

Đây là chiến tích của Lục Nguyên nhưng hơn một vạn người đều cho rằng tuyệt đối là Hoang Chi Tử ra tay. Có đánh chết họ cũng không tin Lục Nguyên làm được điều này. Chỉ có kỷ nguyên chi tử Hoang Chi Tử mới có khả năng giết chết Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ.

Đám người tranh cãi qua lại cuối cùng mỗi người một nửa, cho rằng Hoang Chi Tử và Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ đều có phần thắng.

Lục Nguyên thầm nhủ, muốn khóc quá, mình muốn đụng Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ kết quả bị Hoang Chi Tử giành trước, đây là kho báu của mình nha. Hy vọng Hoang Chi Tử không giết được Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, dù sao Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ không phải hạng dễ đánh bại. Thôi, trước xem cuộc chiến này ra sao đã.

...........

Tạm thời Lục Nguyên xem trò hay, tới gần chút nhìn cuộc chiến chính giữa.

Chỗ trung tâm Hoang Chi Tử mặc ngọc kỳ lân chiến bào, tay cầm Hồng Hoang Thần Kích, uy phong lẫm lẫm như chiến thần chuyển thế. Không đúng, gã vốn là chiến thần.

Đối diện Hoang Chi Tử là một cái não vô cùng to lớn cỡ ba người. Không sai, chính là đầu não, không tay không chân, chỉ có mắt và mũi, hình dạng đầu lâu. Hai bên không dùng tay hoặc phi kiếm, bởi vì những thứ này hoàn toàn vô dụng. Đây là địa bàn của não, chỉ có thể dùng thần hồn oanh kích.

Lúc Lục Nguyên nhìn thấy thì phát hiện Hoang Chi Tử đã lấy ra bảy mươi hai con thần hồn quái thú hồng hoang hoàng kim từng đấu với hắn. Thần hồn màu hoàng kim có sức chiến đấu hung bạo tới cực điểm.

Nhưng Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ cũng hung tàn không kém. Nó hư ảo biến ra một cái đầu hoàng kim khổng lồ, lớn hơn đầu của nó rất nhiều. Đây là thần hồn tụ tập hoàng kim, đầu màu hoàng kim nhan sắc rất thuần, rất thật, kích cỡ chừng ngàn trượng. Đầu thần hồn hoang kim và Hoang Chi Tử lấy ra bảy mươi hai con thần hồn quái thú hồng hoang mạnh va đụng vào nhau.

Chớp mắt dường như vô số thần hồn hoàng kim tan tác bốn phía.

Cú va chạm thật quá kịch liệt.

Thật mạnh!

Lục Nguyên và những người khác từ xa xem Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ hết sức mạnh mẽ, đầu thần hồn hoang kim của nó cứng rắn đè bảy mươi hai con thần hồn quái thú hồng hoang yếu thế. Tình huống này làm Hoang Chi Tử giật mình, người bên cạnh cũng rùng mình. Hay cho Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, bàn về chất lượng thần hồn mà có thể hơi thắng Hoang Chi Tử.

Tình hình trong sân dần nghiêng hướng Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ, hình như nó muốn chiếm ưu thế. Nếu để nó lấn lướt là sẽ giết chết Hoang Chi Tử. Lúc này Hoang Chi Tử đã rơi vào thế yếu thật sự.

Nhưng Hoang Chi Tử là kỷ nguyên chi tử đâu dễ chịu thua.

Hoang Chi Tử nghiến răng nói:

- Đột phá cho ta!

Đối mặt Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ hơi chiếm ưu thế. Bảy mươi hai con thần hồn quái thú hồng hoang của gã bỗng biến thành một trường đao có tia hỗn độn sắc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi