HOA SƠN TIÊN MÔN

Vị hỗn độn văn minh thú, cái gọi là vị tức là nơi tiêu hóa thực vật. Trước kia hỗn độn văn minh thú xem như thú ham ăn, ăn không biết bao nhiêu thứ tốt.

Lục Nguyên cũng tham ăn, trong bụng ăn không biết bao nhiêu món ngon. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Tức là nói vị hỗn độn văn minh thú và vị của Lục Nguyên vì tham ăn mỹ thực mà có chút cộng hưởng.

Lý do cộng hưởng cũng vì vị hỗn độn văn minh thú có chút sinh ra mùi vị ma thần.

Trong khoang miệng xuất hiện mùi vị Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, đầu não thì xuất hiện mùi vị Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ ma thần não, bởi vì mở thất khiếu ngũ quan nên đặc biệt dễ dàng sinh ra ma thần. Hoàn cảnh ở đó cũng ác liệt hơn thân thể, không bằng thân thể có văn minh mảnh vỡ.

Còn vị thì sao? Nơi này tuy là thân thể nhưng liên kết với đầu, ăn thứ gì cái thứ nhất đến chính là vị, cho nên vị cũng dần muốn sinh ra một ma thần.

Ma thần bản chất giống như Hỗn Độn Ma Thiệt Chủ, Hỗn Độn Não Phong Bạo Chủ.

Nhưng vị sinh ra ma thần tốc độ chậm hơn hai cái trên, nếu cứ tiếp tục không biết một kỷ nguyên nữa có sinh ra ma thần không. Nhưng mà vị hỗn độn văn minh thú và vị của Lục Nguyên sinh ra cộng hưởng, cho nên bản năng vị chi tâm đem vị chi ma niệm truyền cho hắn, và cũng truyền đến Hỗn Độn Vị Tinh.

Không sai, chính là Hỗn Độn Vị Tinh mà Lục Nguyên muốn.

Lúc trước Hỗn Độn Thiệt Tinh, Hỗn Độn Não Tinh đều là đánh chết đánh sống.

Nhưng bây giờ Hỗn Độn Vị Tinh tự động đưa lên cửa, tương đương chủ động.

Đây thật là muốn đem Lục Nguyên cải tạo thành hỗn độn vị toan chủ. Chậc chậc, Lục Nguyên chưa từng nghĩ mình suýt chút chuyển biến thành một tinh anh quái vật. Khó được, khó được nha, ban đầu văn tự chính tự giơ lên, đã triệt để tẩy trừ ma niệm đó, và cũng hấp thu Hỗn Độn Vị Tinh vào trong tân kiếm thế giới.

Lấy thần niệm rót vào trong đó, phát hiện Hỗn Độn Vị Tinh xinh đẹp không giống bình thường.

Đúng vậy, rất xinh đẹp, quá hoàn mỹ. Loại hình thức sinh mệnh này so với của mình cao minh quá nhiều, thật là kém xa lắc xa lơ.

Khoan đã, trong ý niệm này trừ vị và toan ra còn có một điểm.

Chính là làm sao đột phá đến thế giới cảnh cửu tầng.

Bây giờ Lục Nguyên là thế giới cảnh bát tầng, muốn trước đột phá thế giới cảnh cửu tầng nhưng tra xét nhiều tư liệu nho chi văn minh mà không có cách nói cố định, nói là có thể ngộ đạo đột phá hay là dùng tài nguyên đột phát, nhưng cho tới nay còn chưa ngộ đạo làm sao đột phá. Tài nguyên thì trong phút chốc không tìm ra tài nguyên nào đột phá thế giới cảnh cửu tầng.

Cho nên luôn kẹt ở thế giới cảnh bát tầng chân giới cảnh.

Nhưng bây giờ tiếp nhận vị chi ma niệm và Hỗn Độn Vị Tinh, hắn bỗng nghĩ tới làm sao đột phá thế giới cảnh cửu tầng quy nhất cảnh.

Thế giới cảnh bát tầng là chân giới cảnh, xuất hiện thế giới của mình. Thế giới cảnh cửu tầng là chân nhất cảnh, có thể đem pháp lực thế giới dung nhập vào mỗi chiêu mỗi thức. Tức là nói tầng này mấu chốt ở chỗ có thể lợi dụng tân kiếm thế giới của mình, đem lực lượng tân kiếm thế giới cùng phát huy ra, dùng tân kiếm thế giới đè bẹp đối thủ.

Lúc trước mình không thể đột phá cũng là vì chẳng thể lợi dụng lực lượng tân kiếm thế giới.

Lục Nguyên sinh ra loại ngộ đạo, thực vật ở trong vị của mình, mình có thể phát huy năng lượng trong thực vật. Tân kiếm thế giới nếu liên kết với vị, thông qua vị thì có phải là mình sẽ dùng được năng lượng tân kiếm thế giới? Tức là nói chỉ cần mình đem tân kiếm thế giới liên kết với vị là được.

Vị của mình và tân kiếm thế giới làm sao liên kết đây?

Vị của mình tuy là một phần thần thể nhưng không tính quá khoa trương, tân kiếm thế giới thì sao? Đều là kiếm chi thế giới. Cố tình kiếm chi thế giới là sắc bén nhất, tức là tân kiếm thế giới sắc bén không gì sánh bằng, nếu dễ dàng liên tiếp e rằng sẽ đâm thủng vị. Lúc đó dạ dày tiêu đời, mình cũng bị thương nhẹ.

Có thể chứa kiếm thì chỉ có vỏ.

Kiếm có sắc bén cỡ nào cũng không thương tổn vỏ được.

Kiếm dù có mũi nhọn hơn cũng sẽ bị vỏ che đi ánh sáng.

Mình phải tạo ra một vỏ tân kiếm thế giới.

Tức là nói đem vị của mình sửa đổi thành cổ kính, thâm trầm như vỏ kiếm. Nhưng muốn đem vị đổi thành cổ kính thâm trầm vỏ kiếm để chứa vô tận kiếm phong thì nói dễ hơn làm. Lục Nguyên suy tư, cũng cải tạo vị của mình. Muốn cải tạo vị thành hình dạng đó, không đúng, không chỉ là hình dạng mà còn thần tủy, nhất định phải được vỏ thần tủy mới được.

Lần đầu sửa đổi, thất bại mà còn hộc búng máu. Mũi nhọn tân kiếm thế giới đâm bị thương dạ dày, may mà rút lui sớm.

Lần thứ hai, thất bại, lần này lại bị mũi nhọn tân kiếm thế giới đâm thương.

Lần thứ ba thất bại, vẫn là thất bại.

Lại đến, dù thất bại mấy lần đều lặp lại. Bây giờ mỗi tăng lên chút thực lực thì cách trùng kích văn minh cảnh càng gần một bước. Vốn không khát vọng tăng thực lực lắm nhưng có Hoang Chi Tử nặng nề đè ép, không nhanh chút tăng thực lực được không?

Lục Nguyên tiếp tục thử đem vị đổi thành vỏ, nhưng muốn làm chuyện đó không dễ dàng. Đôi tay Lục Nguyên ở không trung huyễn hóa, ngón tay trái thành vỏ, ngón tay phải thành kiếm. Ngón tay phải không ngừng mấp máy, ngón tay trái cũng không ngừng di chuyển như cuộc chiến kiếm đối vỏ kiếm vậy.

Kiếm thức tinh diệu, trong thoáng chốc vỏ kiếm không kiềm được, nhưng dần dần vỏ kiếm có thể tiếp được kiếm thế. Dù sao vỏ và kiếm là một thể. Kiếm tức có vỏ, có vỏ là có kiếm.

Đương nhiên đây là đối với Lục Nguyên, đối với loại người như Phi Kiếm Khách thì có kiếm không có vỏ, xuất thủ vô tình.

Lục Nguyên thì sao, bình thường hết ăn lại nằm, người rất là lười, chỉ khi phải liều mạng thì kiếm mới tỏa ra ánh sáng. Lục Nguyên bỗng phát hiện thường ngày mình lười và mê rượu vân vân thật ra đều là một cái vỏ, vỏ có thể chei đi mũi nhọn kiếm, đây là vỏ kiếm lười nhác của mình.

Không biết khi nào thì Lục Nguyên phát hiện ra vỏ của mình ngày càng thành công. Cổ kính, đại khí, lại du nhưng có thể hoàn toàn che giấu mũi nhọn kiếm. Đây là bình thường Lục Nguyên gom góp tích luỹ, thường ngày tu vi vỏ kiếm của hắn không hời hợt chút nào. Khi tu kiếm thì cũng tu sao, kiếm là dương mà vỏ là âm, âm dương cùng thể cùng tồn tại, chẳng qua tu vi vỏ luôn không bị kích thích, lần này đột nhiên nghĩ tới chuyện này, bỗng kích hoạt tu vi vỏ kiếm của mình.

Vỏ, rốt cuộc thành.

Lục Nguyên dừng lại động tác đôi tay, thần niệm tiến vào dạ dày, dựa theo lĩnh ngộ với kiếm chân chính thay đổi vị của mình. Lần này không giống lúc trước cải tạo hình dạng mà là cải tọa về thần tủy. Dần dần hình dạng dạ dày không biến đổi bao nhiêu nhưng thần tủy thì có.

Cổ kính, đại khí, cắn nuốt tất cả, bình thản an nhàn.

Đây là đặc tính của mình.

Vỏ kiếm vị.

Dùng thần hồn quan sát vỏ kiếm vị sau khi mình cải tạo, Lục Nguyên thầm nhủ, rốt cuộc thành công, đúng vậy, thất bại mấy lần cuối cùng phát triển tu vi vỏ kiếm thì cũng rốt cuộc thành công.

Tiếp theo chính là công tác cuối cùng trùng kích thế giới cảnh cửu tầng quy nhất cảnh, tức là nói từ tân kiếm thế giới cùng vị của mình liên tiếp, khâu tiếp theo cực kỳ quan trọng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi