HOA SƠN TIÊN MÔN

Kỳ thực cái loại siêu thoát kiếm ý này đúng là quá mức cao cấp, nguyên tu tiên giới người nhận biết cực kỳ ít ỏi.

Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân trong gió nóng liều mạng đấu, không ngừng bị chém ra từng vệt máu, mãi đến cuối cùng kiếm đâm xuyên tim. Vì gã chưa tới tình trạng luyện thể kỳ đệ cửu tầng tàn thể trọng sinh, trái tim bị đâm thủng thì chết chắc rồi.

Rốt cuộc đã chết, có thể thu chiến lợi phẩm. Mới nãy khi nghe đến Huyết Vân Linh Thú thì lòng hắn dao động, xem Huyết Vân Lang lập tức hiểu, lần này thu hoạch lớn đây. Hy vọng trừ linh thú vân hệ ra còn có bất ngờ khác, đây là cho đến nay hắn lần đầu đánh chết một người luyện thể kỳ tứ tầng.

Luyện thể kỳ không thể so với luyện khí kỳ.

Luyện khí kỳ chỉ là binh tôm tướng cua. Còn luyện thể kỳ đã tới tình trạng khá mạnh mẽ, nhân vật như vậy trên người chắc chắn mang theo không ít thứ tốt.

Trên đỉnh núi, bên cạnh Chu Kỳ Vượng và hai trưởng lão trong gia tộc Chu Thiết Kiền, Chu Thiết Nhiệt, hai người nhìn nhau. Lúc này Chu Kỳ Vượng nhớ tới lúc Lục Nguyên tới thì tự xưng mình là xếp hạng một trăm tám mươi thí nghiệm người mới, cái này mà là xếp hạng một trăm tám mươi? Nếu đây mà là xếp hạng một trăm tám mươi vậy trước đó không lâu xưng là xếp hạng năm luyện thể kỳ đệ cửu phân đà bị đánh chạy đi là chuyện gì?

Một trăm tám mươi?

Xếp hạng một trăm tám mươi?

Gió nóng bức thô ráp mang theo mùi sa mạc cuốn trên đỉnh núi.

Thực thi thứu trong gió nóng xoay vòng.

Trên đỉnh núi, hiện giờ Chu Kỳ Vượng trợn tròn con mắt muốn rớt ra. Đây cũng xem như là thí nghiệm người mới xếp hạng một trăm tám mươi? Gạt người quá đi! Hai người Chu Thiết Kiền, Chu Thiết Nhiệt có cùng loại biểu tình, bọn họ không bao giờ ngờ sẽ có kết cuộc như vậy. Vốn tưởng đâu chết chắc rồi.

Bọn họ đi theo một là vì từng chịu ân của gia chủ Chu Kỳ Vượng, hai là vì xem Chu Khinh Noãn lớn lên, vậy nên mới theo tới. Khi Chu Thiết Kiền chưa kịp tổ kiếm trận liền bị Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân đánh bại liền thầm nhủ lần này chết tại đây rồi. Kết quả lão bị thanh y thiếu niên đồng hành cứu. Lúc nghe nói thanh y thiếu niên này trong thí nghiệm người mới xếp hạng một trăm tám mươi đã cho rằng thực lực không bao nhiêu, ai mà ngờ hắn mạnh như vậy, giải quyết Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân hung ác.

Dưỡng Ngô kiếm vừa động đã thu vào trong vỏ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Trận chiến này kết thúc, không hề giữ lại, dùng hết sức mình ra tay, đối mặt luyện thể kỳ tứ tầng muốn giấu một tay cũng không được. Nếu mới rồi để Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân phun báu vào huyết kiếm chiến lực tăng cao thì chết là hắn.

Đúng rồi, đã nhiều năm không ra tay giết người, lần này sạch sẽ đánh chết đối thủ.

Đối với việc giết người, chủ trương của Lục Nguyên giống với tiên môn như Hoa Sơn tiên môn, tuyệt đối không lạm sát vô tội, có thể không giết thì đừng giết, với đồng môn tất nhiên sẽ không hạ sát thủ. Nhưng nếu thật đụng phải cái loại tà ma ngoại đạo nổi danh như Huyết Kiếm Môn, người này lấy huyết tế người ngưng luyện Huyết Vân Linh Thú, không giết thì để làm gì?

Tay động, Dưỡng Ngô kiếm ở trong không trung vạch một đường kiếm hoa xinh đẹp, thu vào vỏ.

Lục Nguyên vốn tưởng đây là lúc thu chiến lợi phẩm, dù sao dây thừng trên người Chu gia tiểu thư có phụ thân nàng đi chặt đứt. Kết quả Chu Kỳ Vượng nay không còn bao nhiêu pháp lực, cần nhờ hắn giúp đỡ, giúp thì giúp. Lục Nguyên trực tiếp rút kiếm, kiếm quang chợt lóe chém hướng thân thể Chu gia tiểu thư.

Cái này làm Chu Kỳ Vượng sợ muốn chết. Gã vốn là muốn Lục Nguyên dùng pháp lực tay vặn đứt dây thừng. Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân trói Chu Khinh Noãn là pháp thừng, cần có pháp lực tương đương mới đứt đoạn. Chu Kỳ Vượng làm được nhưng vì bị thương quá nặng, pháp lực không bao nhiêu. Ai mà ngờ Lục Nguyên trực tiếp chém nhát kiếm.

Kiếm quang như nước, chặt đứt pháp thừng, y phục dính với pháp thừng lại không rách chút nào.

Kiếm thuật thật tinh diệu!

Lục Nguyên có cảm giác là lạ. Không có cách nào, kiếm như một phần thân thể của hắn, mới rồi liên tục ra vài kiếm chém đứt pháp thừng trên người Chu gia tiểu thư, trường kiếm dán sát da thịt nàng, dấy lên chút cảm giác là lạ, đây là biểu hiện điển hình thanh niên mười chín tuổi không đủ định lực.

Thôi đi, trong đầu không cần nghĩ mấy chuyện vớ vẩn này. Chiến lợi phẩm mới quan trọng. Hắn đi tới bên cạnh Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân lục tìm chiến lợi phẩm. Việc tìm chiến lợi phẩm trận này tất nhiên hoàn toàn vào tay Lục Nguyên, đám Chu Kỳ Vượng không dám đến chia chác, lẽ dĩ nhiên chiến lợi phẩm do hắn độc chiếm.

Lục tìm một lát, trước tiên vào tay là một khối Phong Linh bài.

Trước khi ra tay hắn đã nghĩ chắc chắn là có Phong Linh bài rồi, nếu không thì bỏ Huyết Vân Linh Thú vào đâu? Mỗi khối Phong Linh bài đều có liên hệ với chủ nhân, nhưng nếu chủ nhân chết thì người khác có thể dùng huyết luyện lập liên hệ mới.

Lục Nguyên không chút chần chờ bắt đầu huyết luyện:

- Lấy máu của ta luyện Phong Linh bài. Vạn pháp quy nhất, phong linh quy cấm, Phong Linh bài, tiến!

- Chậc chậc.

Hắn tiến vào trong Phong Linh bài này, tặc lưỡi lấy làm kỳ.

Trong khối Phong Linh bài toàn là huyết vân thú, số lượng không ít. Bốn con Huyết Vân Lang, năm con Huyết Vân Cẩu đỏ.

Huyết Vân Lang thoạt trông rất hung dữ, răng nanh sắc nhọn.

Huyết Vân Cẩu đỏ cũng mắt đỏ rực nhìn rất có sát ý.

Đây là!

Trong Phong Linh bài của Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân khá là phong phú, không kém gì của hắn. Hắn nhận được thưởng ngũ phong đại tái mới có một Vân Hổ vân thú cỡ lớn, mà Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân cũng có nhiều phần thường dày như vậy, thật là…ngẫm nghĩ lại hắn thấy bình thường, Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân này chính luyện thể kỳ tứ tầng, không phải tôm tép gì.

Nhân vật như vậy luyện công pháp vân hệ, có linh thú vân hệ cũng là bình thường.

Bởi vì Huyết Kiếm Môn có công pháp linh thú huyết tế thuật đặc biệt, có thể thông qua máu tu tiên giả khiến linh thú tăng đẳng cấp, từ loại nhỏ biến cỡ trung, dù tăng kiểu này cũng khá gian nan nhưng vậy thì một luyện thể kỳ tứ tầng có tài sản như thế chẳng lạ gì.

Thôi, giết gã mình kiếm lời. Lục Nguyên biết mình luyện là Vân Long tâm pháp, tuy cùng Huyết Vân tâm pháp của Huyết Kiếm Môn cùng là vân hệ tâm pháp nhưng Huyết Vân tâm pháp hấp thu vân hệ nguyên khí bị ô nhiễm cực kỳ tà ác. Chúng dùng linh thú huyết tế thuật tăng huyết vân thú cũng là ô nhiễm pháp lực, không thích hợp Vân Long tâm pháp của hắn. Nếu cứ hấp thu huyết vân thú cung cấp cho nguyên khí vân hệ thì hắn ngồi chờ tẩu hỏa nhập ma đi.

Nhưng chỉ cần tìm được Thiên Tịnh Thủy là có thể dùng nó tịnh hóa huyết vân linh thú thành linh thú bình thường.

Đến lúc đó hắn sẽ tăng linh thú, khiến lượng pháp lực phun ra nuốt vào nhanh hơn bây giờ rất nhiều, gấp hai lần cũng là bình thường. Dù sao bốn con Huyết Vân Lang phun ra nguyên khí thiên địa số lượng không kém hơn một con Vân Hổ. Còn về Huyết Vân Cẩu, dù là tiểu hình linh thú cũng có số lượng khá lớn phun ra nuốt vào trong tiểu hình linh thú. Một Huyết Vân Cẩu số lượng phun ra pháp lực nguyên khí là hai con Vân Miêu. Tinh thần ra khỏi Phong Linh bài, hắn cất đi khối Phong Linh bài đỏ rực này. Đây là bảo bối của hắn, chỉ cần tìm thêm Thiên Tịnh Thủy là giàu to rồi. Lần này giết chết Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân được đến linh thú vân hệ chẳng ngờ còn hơn tất cả lần rèn luyện trước kia, đủ thấy giết chết luyện thể tứ tầng lợi ích tới nhường nào. Tất nhiên có được nhiều ích lợi như vậy cũng là có nguyên nhân, là giết chết Huyết Kiếm Môn.

Hắn tiếp tục tìm kiếm. Tuy rằng uy lực huyết kiếm cũng không tệ nhưng cơ bản không có giá trị, huyết kiếm của Huyết Kiếm Môn là vật rất quái lạ. Chỉ có thể một mình sử dụng huyết kiếm, người khác dùng thì không phát huy ra được hiệu quả gì, hơn nữa phải nhờ vào Huyết Kiếm Môn nhân tự tế luyện, không ngừng phun máu lên trên. Coi như cùng là Huyết Kiếm Môn nhân đổi thanh huyết kiếm đều không có uy lực. Vậy nên huyết kiếm không có tác dụng gì, có thể lấy giá thấp hai, ba chục linh thạch xử lý.

Lục Nguyên tiếp tục lục tìm ra hai quyển sách, một có tên là "Huyết Kiếm kiếm pháp", nói về kiếm pháp của Huyết Kiếm Môn, có thể giữ lại tham khảo một chút. Một quyển là "linh thú huyết tế thuật", quyển thứ hai này lấy máu người, thậm chí là tu tiên giả để tăng cấp linh thú huyết hệ, pháp môn tà ác. Lục Nguyên cầm nó trong tay, gần như không chút do dự thiêu đốt, loại tà môn pháp điển như vậy giữ lại làm gì?

Giữ lại Huyết Kiếm kiếm pháp là bởi vì đó là một bộ kiếm pháp, chính đáng dùng thì là chính, tà ác dùng chính là tà.

Còn linh thú huyết tế thuật hoàn toàn dựa vào máu người khác, là cách tà môn, căn bản không khả năng sử dụng vào chính đáng, tất nhiên phải đốt cháy, tuyệt đối không thể để lại chút gì.

Đáng tiếc là không được đến tâm pháp cao cấp của Huyết Kiếm Môn như "Huyết Vân tâm pháp". Nếu có thể được Huyết Vân tâm pháp thì không tệ, có thể cùng Vân Long tâm pháp của hắn hỗ trợ nhau. Tâm pháp cùng hệ có thể lấy đến tham khảo, nói không chừng có thể ngộ ra càng nhiều. Nhưng sự việc gì không khả năng mười phân vẹn mười, không có Huyết Vân tâm pháp thì không có đi.

Đúng rồi, chỗ này còn có linh thạch, gần ba trăm cái linh thạch hạ phẩm, khiến Lục Nguyên rất vui vẻ. Thế này hắn mới nghĩ đến linh thú của mình tăng nhiều, tu hành cũng cần linh thạch, vân thú cũng cần linh thạch, nếu không kiếm thêm thì sắp không đủ dùng rồi. Đừng nhìn hiện nay trong tay hắn có hơn hai trăm linh thạch, nhưng có nhiều vân thú như vậy chưa chắc đủ dùng bao lâu. Hiện tại có ba trăm linh thạch hạ phẩm vào tay, việc tốt việc tốt.

Lục lục tìm tìm, rốt cuộc tìm đến một quyển sách cuối cùng, cái này không phải là tâm pháp gì, ghi chép đều là một ít vấn đề Huyết Kiếm Môn nhân tu hành gặp được. Ví dụ chỗ này cần phải tu hành thế nào mới tốt, chỗ kia cần ra loại kiếm nào. Lục Nguyên tùy tay lật xem, thế mới biết thì ra gần đây Huyết Kiếm Môn chuẩn bị cùng phương nam biển xa Thất Sát Tinh Túc Hải bắt tay nhau. Thất Sát Tinh Túc Hải chính là một trong mười tiên môn cỡ trung, vị trí địa lý khá gần với Nam Hải tiên môn, cùng là tà đạo môn phái. Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân này nhận mệnh sư môn đi Thất Sát Tinh Túc Hải, viếng thăm xong trở về ngang qua Bách Khoáng tỉnh cướp giết một phen để luyện Huyết Vân Linh Thú, kết quả rơi vào tay Lục Nguyên.

Lần này kiếm lời thật to.

Dù là linh thạch hay là linh thú trong Phong Linh bài, còn được một Huyết Kiếm kiếm pháp không sai. Thật không tệ, Lục Nguyên thầm nghĩ. Tất nhiên thu được phong phú như vậy cũng là bởi vì đối thủ rất mạnh. Tu tiên giả luyện thể kỳ tứ tầng nếu như bên người không có cái gì mới là xạo.

- Bọn họ lần này đi chắc chắn không về được…

Bên ngoài Chu gia không xa một đám người xì xầm.

- Đúng vậy, kiếm người luyện thể kỳ thì chẳng phải là đi tìm cái chết?

- Đạo nhân đó chính là Huyết Kiếm Môn nhân. Nhưng giờ bọn họ chết càng tốt, nếu thật đợi đám người Huyết Kiếm Môn tới thì chờ diệt môn đi.

- Huyết Kiếm Lão Tổ chính là kẻ hung dữ nhất Đại Tấn.

- Thanh y thiếu niên đó đúng là hậu bối không biết sống chết, lại dám chủ động đi, chắc chắn là chết trong tay Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân rồi.

Lòng người rất thú vị. Bọn họ không đi tham gia trận này, vì biểu thị họ có tầm mắt thấy xa, vì biểu thị họ không phải không có tình nghĩa với Chu gia, họ chỉ là không muốn đi chịu chết, kết quả bây giờ họ hy vọng đoàn người Chu Kỳ Vượng chết trong tay Huyết Kiếm Môn, vậy thì chứng minh rồi sự chính xác của họ. Họ đứng cách Chu gia không xa, xì xầm với nhau, càng nói càng thấy bọn họ làm thật rất chính xác.

Họ đang nói hưng phấn thì phát hiện không xa, Chu Kỳ Vượng, Chu Thiết Kiền, Chu Thiết Nhiệt, thanh y thiếu niên chưa biết tên và hoàng y thiếu nữ cùng đi.

Không ngờ đã trở lại!

Một đám rớt cằm!

Mới rồi đám người còn bàn tán xôn xao, dường như cho rằng mình vô cùng chính xác, nay ai nấy câm nín.

Sao có thể?

Đây chính là sa mạc buổi tối sao? Có ánh trăng chiếu rọi ưu mỹ rọi cồn cát tựa như loạn thạch quyển động đôi thành cồn tuyết, trập trùng hùng vĩ vô cùng. Gió mạnh thổi qua lập tức hạt cát di động như sóng tuyết bọt nước, thật là đẹp đến cực điểm. Lúc này vào đêm chưa lâu, sa mạc còn chưa quay về bình tĩnh.

Trên bầu trời một con Kim Đồng Ưng to lớn không ngừng bay lên bay xuống, lượn vòng, trải qua đâu đánh vỡ bình tĩnh sa mạc.

Kim Đồng Ưng là một trong quái thú cường đại nhất sa mạc.

Kim Đồng Ưng, đôi mắt vàng ròng, loại quái cầm này có thân thể hơn đồng loại rất nhiều, đôi vuốt cực kỳ sắc bén, đôi kim đồng trời sinh có năng lực chấn nhiếp các loài chim. Cái gì thực thi thứu, huyết ưng, đụng phải Kim Đồng Ưng đều phải cút ra xa, càng đừng nói tới sa địa biên bức, loài biết bay càng yếu.

Lúc này, con Kim Đồng Ưng không ngừng lên xuống, gập lại đằng, dường như muốn vung thứ đứng trên lưng nó.

Ở trên lưng Kim Đồng Ưng truyền đến tiếng cười sang sảng.

Kim Đồng Ưng vẫn không ngừng lên xuống lộn vòng, nhưng vẫn không thể quăng thứ ở trên lưng nó xuống. Cứ như vậy vật lộn trên không trung chẳng biết qua bao lâu, Kim Đồng Ưng rốt cuộc từ bỏ, bắt đầu bay ổn định.

Phía trên trời truyền đến tiếng cười to:

- Thế này mới đúng!

Kim Đồng Ưng bay bình thường thì mới thấy rõ thanh y thiếu niên đứng trên lưng nó.

Thanh y thiếu niên tay cầm một hồ lô rượu, vô cùng tự do không bị trói buộc.

Cái này phải nói đến việc Chu gia. Ban ngày hôm nay hắn giải quyết xong Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân, giải cứu Chu gia tiểu thư, trở lại Chu gia, ở ngoài cửa Chu gia tất nhiên là làm khiếp sợ một đám người. Đám người này lúc mới bắt đầu huyên thuyên, chủ đề thảo luận đều là vài người Chu gia đi chắc chắn chết trong tay Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân, lấy đó chứng minh họ đã đúng khi không đi hỗ trợ. Không phải họ không muốn giúp Chu gia, chẳng qua không muốn chịu chết mà thôi. Cho nên khi năm người Chu Kỳ Vượng trở về thì vô số người hả họng rớt cằm.

Sao có thể?

Lục Nguyên tại Chu gia lôi kéo giữ lại thu hai trăm linh thạch làm phí thù lao, tại Bách Khoáng tỉnh đa số tu tiên gia tộc khá là giàu có. Tuy Chu gia quy mô nhỏ nhất, không sánh bằng mấy gia tộc Đông Đạo phủ nhưng tốt xấu ở tại Bách Khoáng tỉnh nhiều khoáng sản, muốn lấy ra thù lao linh thạch là bình thường.

Lục Nguyên không báo ra tên sư phụ, cũng không nói tên mình.

Không cần thiết. Năm đó sư phụ không nói tên thì hắn nói làm gì?

Dù sao chỉ là nhận một nhiệm vụ mà thôi, giữ hành động bình tĩnh như năm đó.

Kỳ thực hắn có chút cảm thán.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi