HỎA VŨ CHIẾN THẦN TẦN VŨ PHONG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1506

“Tài liệu được cho phép không làm giả được, chuyện này chúng tôi đều biết cả, nhưng mà làm sao mấy người chứng minh được mấy người là người của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ?”

“Lâu như thế rồi mà người của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ cũng.

không có nổi một người đến nghênh chiến, ai biết có phải là vì sợ phải quyết đấu với Kitano Takeshi đại nhân của chúng tôi đã muốn chạy về Đại Hạ không?”

“Nếu mấy người không có cách nào khác để chứng minh mấy người là người của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ, thì nhanh trở về đi!”

Nghe được thủ vệ dưới chân núi nói những lời này, sắc mặt mọi người đều cứng đờ.

Thái độ của tên người Đông Hoàng trước mắt rất rõ ràng, chính là đang làm bọn họ khó xử.

Nhạc Quốc Phong làm đội trưởng, giờ phút này lại không thể không đứng ra.

Châm ngôn của Đại Hạ nói rất chuẩn, không ai giơ tay đánh người có khuôn mặt tươi cười.

Nhạc Quốc Phong quyết tâm vận dụng hoàn toàn điều này, mặt đầy tươi cười đi lên phía trước, nói chuyện với thủ vệ.

“Anh thủ vệ này, chúng tôi thật sự là người của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ, tôi tên là Nhạc Quốc Phong, là đội trưởng, đây là hộ chiếu của tôi, còn có chứng minh thư chứng nhận…

Thủ vệ vẫn như trước không thèm nhìn, hừ lạnh một tiếng: “Tôi không nhận giấy tờ chứng nhận, tôi nhận mặt! Tôi không nhớ ông từng xuất hiện ở đại hội giao lưu võ đạo!”

Trong đám người của đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ, âm thanh lao xao liên tiếp vang lên.

“Mẹ kiếp, cái tên này nói cái gì đấy?”

“Đến cả Nhạc tiền bối cũng không nhận ra? Giả vờ cái gì cơ chứ!”

“Đây không phải là làm khó người ta à? Đúng là có bệnh mà”

“Đúng thế đi Đúng lúc này, không biết ai nói một tiếng: “Ơ, Tân Vũ Phong đâu?”

“Bọn họ dám nói không biết Nhạc tiền bối, vậy nhất định không dám nói không biết Tân sư huynh đúng không?”

“Tân sư huynh đâu?”

“Đúng vậy, Tân sư huynh đâu, hình như vẫn không hề nhìn thấy huynh ấy!”

Bắt đầu có người hỏi Nhạc Linh Linh.

“Linh Linh, buổi sáng hôm nay không phải cô phụ trách tập hợp à?

Sao lại không thấy Tân Phong được?”

Nhạc Linh Linh khó chịu nắm chặt tay, nói: ‘ Tôi… tôi cũng không biết Tân Vũ Phong đi đâu, buổi sáng hôm nay lúc đến phòng của Tân Vũ Phong thì không ai mở cửa, tôi nghĩ là Tân Vũ Phong đã rời giường xuất phát… tôi cũng không quan tâm nữa”

Giờ phút này Nhạc Linh Linh mới thấy hối hận.

Sớm biết thế thì cho dù thế nào đi nữa cũng phải tìm thấy Tân Vũ Phong, kéo Tân Vũ Phong cùng tới đây.

Bởi vì mặc kệ nói như thế nào, nếu lúc này Tân Phong ở đây mà nói, thi tên thủ vệ này nhất định sẽ không dám làm bọn họ khó xử như: thế.

Mọi người nghe nói như thế, đều thở dài không thôi.

“Ai, Tân sư huynh mà ở đây… thì có thể trực tiếp chứng minh r “Đúng thế, quả thật là vớ vẩn, thế mà lại dùng lý do này để ngăn cản chúng ta lên núi!”

“Thế mà cầm hộ chiếu của mình cũng không chứng minh được tôi là tôi? Đây là cố ý làm khó dễ còn gì!”

“Đúng đấy, ngăn cản không cho chúng ta lên núi thì bọn họ có chỗ nào tốt chứ, đúng là bị bệnh điên mà…”

Đám người Đại Hạ nghe thủ vệ quát lớn, đều cắn chặt răng, sắc mặt đều rất khó chịu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi