Chương 1605
Không có bất kỳ dao động cũng không có bất cứ cảm xúc gì.
Một người chết, không đáng để Tân Vũ Phong xúc động bao nhiêu.
Tân Vũ Phong vung vẩy Hiên Viên Kiếm trong tay.
“Dũng, Kiếm, Trảm, Thiên, Cang!”
Tân Vũ Phong nói ra từng chữ, đọc lên tên của chiêu thức này.
Một luông kiếm khi màu đỏ tím, đột nhiên phun trào từ Hiên Viên Kiếm trong tay Tân Vũ Phong!
Mà Miyamoto Takuro đứng trước mặt Tân Vũ Phong còn không kịp phản ứng!
Ông ta không rõ!
Không rõ vì sao thực lực của Tân Vũ Phong đã đột phá đến mức này chỉ trong một đoạn thời gian ngắn như vậy!
Một cảnh giới ông ta không theo kịp, thậm chí không dám mở miệng hô hấp, không dám nhìn vào chính diện!
Con người Miyamoto Takuro đột nhiên co lại như mũi kim nhỏ, trong tầm mắt chỉ còn chiêu tấn công này của Tân Vũ Phong.
Kiếm khí màu đỏ kiếm khiến cho hai con mắt của Miyamoto.
Takuro đều bị chiếu thành màu đỏ tím.
Màu sắc này cũng đại diện cho cái chết của Miyamoto Takuro.
Dường như là không có gì phải lo lắng.
Kiếm khí màu đỏ tím của chiêu Dũng Kiếm Trảm Thiên Cang, cắn nuốt hết cơ thể của Miyamoto Takuro.
Thậm chí Miyamoto Takuro còn không kịp phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
Máu tươi phun ra, chỉ trong nháy mắt đã bị kiếm khi làm cho bốc hơi!
Chỉ trong khoảnh khắc này, cả người Miyamoto Takuro biến mất không còn một mảnh!
Nếu như không có gia tộc Miyamoto, nếu như không có đám thi thể của gia tộc Miyamoto dưới chân, nếu như không có những khe rãnh, từng cái hố sâu do Bá Đao Thất Tinh tạo ra…
Dường như không có bất kỳ vật gì có thể chứng minh sự tồn tại của Miyamoto Takuro!
Một người có thể làm rung chuyển trời đất ở Đông Hoàng, một trong những người đứng đầu của bốn gia tộc lớn ẩn mình ở Đông Hoàng.
Thậm chí có mười mấy giây đồng hồ trước, Miyamoto Takuro còn vui mừng tưởng tượng ra hình ảnh tươi đẹp bao nhiêu khi chiến thần Thiên Vũ sau khi cl Cứ như vậy biến mất chỉ bằng một chiêu công kích của chiến thần Thiên Vũ.
Thậm chí còn như thể chưa từng tồn tại trên thế gian này.
Nhưng trên thực tế, thứ có thể chứng minh Miyamoto Takuro còn Tồn tại trên đời này…
Tân Vũ Phong hơi ngẩng mặt lên, nhìn về phía Miyamoto Yuichi ở bên cửa sổ.
Miyamoto Yuichi và anh liếc nhìn nhau một cái.
Sắc mặt của Miyamoto Yuichi trằng bệch, hàm răng điên cưồng run lên.
Nhưng mà, ngoại trừ ở đây thì toàn bộ cơ thể của Miyamoto không thể di chuyển tuỳ tiện.
Những chỗ khác hoàn toàn không thể động đậy.
Thậm chí Miyamoto Yuichi còn không có can đảm chuyển ánh mắt của mình khỏi người chiến thần Thiên Vũ.
Loại cảm giác này…
Giống như bị ác quỷ để mắt đến!
Cho dù bạn có trốn tránh như thế nào thì ác quỷ kia sẽ dùng một cách thức không thể nào tưởng tượng được xuất hiện trước mặt bạn!
Cho dù bạn có là kế hoạch đối phó thế nào, băng phương pháp gì thì cũng võ nghĩa.
Tân Vũ Phong ngẩng đầu, đối mặt với ánh mắt của Miyamoto Yuichi.
Ngay sau đó, Tân Vũ Phong cười với Miyamoto một tiếng.
Lộ ra một hàm răng trắng hếu. cả người chìm trong ánh trăng, nhìn qua thì vô cùng u ám.
‘Tân Vũ Phong nâng Hiên Viên Kiếm trên tay, sau đó cả người mượn sức lực này đột ngột nhảy từ dưới đất lên, nhảy lên một độ cao khoảng chừng ba tầng nhà.
Cũng ngay lập tức lao đến chỗ cửa sổ của Miyamoto Yuichi, cùng đối mắt với Miyamoto.
Tân Vũ Phong dường như không hề do dự chút nào, vươn một tay ra nhanh chóng nắm lấy bệ cửa sổ, sau đó cả người nhảy thẳng vào trong phòng.
Miyamoto Yuichi nhìn tên sát thần đứng trước mặt mình, bị dọa cho ngồi thụp xuống đất.
Ngay sau đó, một luồng khí tanh tưởi không rõ ràng đột nhiên truyền ra từ trên người Miyamoto Yuichi…