HỎA VŨ CHIẾN THẦN TẦN VŨ PHONG

Chương 189

Hạng Hồng Vũ đang dùng chiêu cáo mượn oai hùm, cái này có thể khiến người khác sợ hãi, nhưng với Tần Vũ Phong thì không có tác dụng gì cả.

Giờ phút này, Tần Vũ Phong không những không sợ hãi, thậm chí còn muốn cười.

Dùng danh hiệu chiến thần Thiên Vũ để dọa anh, đang kể chuyện cười sao? “Cáo mượn oai hùm, chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng! Hạng Hồng Vũ, anh không thể đại diện cho chiến thần Thiên Vũ! Cút ngay!”

Tần Vũ Phong lạnh lùng nói.

“Thắng khốn!”

Hạng Hồng Vũ hoàn toàn tức giận: “Không phải chỉ có một ít tiền thổi thôi sao?

Có tin rằng… một câu nói của tôi có thể khiến loại công ty nát này của anh không thể mở của ở Dương Hải nữa hay không!”

“Nếu anh không sợ chết thì cứ việc làm Nhưng cái giả phải trả, anh… không kham nổi đâu!”

Tần Vũ Phong vừa nói, một luồng khí thế dồi dào đột nhiên bộc phát ra từ trong cơ thể của anh.

“Bum!”

Giống như con sông lớn bị vỡ đê, như núi lửa phun phun trào, luồng khí thế lan ra khắp nơi, ngay lập tức tràn ngập toàn bộ văn phòng.

Dương Bách Xuyên ở một bên bị ảnh hưởng, không thể nhúc nhích, giống như sắp chết ngạt.

Ngay cả Hạng Hồng Vũ đã có kinh nghiệm chiến đấu trên chiến trường cũng không nhịn được lùi về phía sau vài bước, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, giống như gặp phải kẻ địch khó nhằn.

Anh ta chưa bao giờ tưởng tượng được rằng Tần Vũ Phong lại có thực lực cường đại như vậy, không thua kém gì những nhân vật cấp cao ở biên giới phía bắ!

cNhưng rất nhanh, Hạng Hồng Vũ đã bình tĩnh lại, nghĩ lại cảnh lúc nãy bản thân nhát gan rút lui, anh ta càng thêm tức giận.

“Không hổ là chủ tịch Phong Vũ, có khả năng xây dựng để chế kinh doanh hàng trăm nghìn tỷ đồng, quả nhiên có ít bản lĩnh!”

“Nhưng tôi cũng không phải là thứ dễ nuốt, chúng ta hãy chờ xem!”

“Chậm nhất là một tuần, tôi sẽ khiến anh ngoan ngoãn quỳ trên mặt đất, cầu xin tôi thương xót.

Hạng Hồng Vũ hùng hổ nói, sau đó sải bước ra ngoài.

Khi đi ngang qua bên cạnh Tần Vũ Phong, trong mắt anh ta điên cuồng hiện lên sát khí, còn làm ra động tác cắt cổ.

“Hu…”

Khi Hạng Hồng Vũ đã đi xa, Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm một hơi, không biết áo lót đã thấm đẫm mồ hôi lạnh từ lúc nào.

“Chủ tịch, e rằng lần này chúng ta gặp rắc rối lớn rồi! Hậu thuẫn của tên đó chính là chiến thần Thiên Vũ trong truyền thuyết, tốt hơn hết là chúng ta không nê xen vào chuyện này nữa…” Dương Bách Xuyên lo lắng nói.

“Rút lui và chiến đấu một cách hèn nhát không phải phong cách của tôi! Hơn nữa, cũng chẳng có gì phải sợ cả, cái gì cũng có cách giải quyết của nó!”

Khóe miệng Tần Vũ Phong khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười thần bí, giống như đã nắm chắc phần thắng.

Hạng Hồng Vũ kiêu ngạo, tự cao tự đại.

Anh ta nghĩ rằng sau khi gia nhập trại Thần Sách, có chiến thần Thiên Vũ làm hậu thuẫn thì có thể làm bất cứ điều gì mình muốn!

Nhưng lại không ngờ rằng ngay từ đầu Tần Vũ Phong đã bất khả chiến bại!

Vào thời khắc Tần Vũ Phong tiết lộ thân phận của bản thân, vẻ mặt của Hạng Hồng Vũ chắc chắn sẽ rất đặc sắc. Buổi tối, câu lạc bộ Thanh Đằng, bên trong phòng riêng cao cấp nhất.

Lúc này, hàng chục người đàn ông trung niên đang tụ tập, tất cả đều mặc âu phục và đi giày da, khí chất phi phàm.

Một nửa trong số một trăm người giàu nhất ở Dương Hải đã đến!

Họ đều nhận được lời mời của nhà họ Hạng.

Nhà họ Hạng được coi là dòng họ nổi tiếng ở Dương Hải, nhưng cũng không hề có sức hiệu triệu lớn đến vậy.

Trên thực tế, tất cả bọn họ đều đến vì Hạng Hồng Vũ.

“Tổng giám đốc Hạng thật có phúc, có thể sinh ra một vị tướng quân!”

“Tuổi còn trẻ mà đã tham gia vào trại Thần Sách ở biên giới phía Bắc, thành tựu trong tương lại đúng là vô hạn!”

“Một người làm quan, cả họ được nhờ! Không tới mấy năm nữa, nhà họ Hạng chắc chắn có thể trở thành dòng họ có địa vị cao nhất ở Dương Hải!”

“Con gái của tôi vẫn chưa lấy chồng, nếu có thể ghép đôi thì thật tuyệt!”

Những người giàu có đang rỉ tai nhau, họ đều muốn nhân cơ hội này để xây dựng mối quan hệ tốt với Hạng Hồng Vũ.

“Cạch!”

“Cạch!”

“Cạch!”

Một lúc sau, Hạng Hồng Vũ bước vào phòng riêng, dáng người cao thẳng, mày kiếm rõ nét, đôi mắt sắc bén nhìn lướt qua tất cả mọi người, nói: “Các bác các chủ, hôm nay tôi tổ chức bữa tiệc này là có việc muốn nhờ vả!”

“Nhờ mọi người lập tức ra tuyên bố phong tỏa tập đoàn Phong Vân trong toàn bộ Dương Hải, không được có bất kỳ quan hệ nào với họ!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi