HỎA VŨ CHIẾN THẦN TẦN VŨ PHONG

Chương 54:

Tất cả mọi người ở đây có thể làm chứng, đợi đến lúc thua rồi, anh cũng không thể quyt nợ, nhất định phải làm con chó cho bà đây!”

“Ha ha ha… Tôi còn muốn quay video, đăng lên mạng, để cho tất cả mọi người xem trò cười của anh!”

Lâm Yến Vân cười to ra tiếng không chút kiêng nể, giống như đã nắm chắc trong tay cơ hội chiến thắng.

“Cô đừng có vui mừng quá sớm, buổi phỏng vấn còn chưa bắt đầu đâu…” Tân Vũ Phong lạnh lùng lên tiếng.

“Hừi Bà đây có vũ khí bí mật nhé!”

Lâm Yến Vân nở một nụ cười kỳ quái, sau đó lấy điện thoại di động ra, gọi một cuộc điện thoại.

“Alo… học trưởng Dương Minh Thắng, người ta đã đến công ty rồi nè, anh qua đây một lát đi!”

“Cộp!”

“Cộp!”

“Cộp!”

Không lâu sau, một người thanh niên đẹp trai từ xa đi tới, khoảng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi.

Lông mày kiếm đôi mắt sáng, dáng người cao!

Mỗi động tác giơ tay nhấc chân đó, đều để lộ ra một khí chất cao ngạo.

“Yến Vân, cuối cùng cũng tìm được em rồi!”

Thanh niên bước nhanh tới.

“Học trưởng Dương Minh Thắng, đã lâu không gặp! Buổi phỏng vấn ngày hôm nay, còn cần anh phải hỗ trợ nhiều hơn đó!” Lâm Yến Vân lập tức bước ra đón, còn nháy mắt với anh ta một cái.

“Em yên tâm đi,tổng giám đốc của công ty chỉ nhánh, là chú ruột của anh! Giúp em sắp xếp một vị trí, cũng chỉ cần một câu nói thôi!” Dương Minh Thắng vỗ ngực đảm bảo.

Nghe đến đây, mọi người xung quanh lập tức muốn bùng nổ.

“Tôi biết anh ta! Dương Minh Thắng này, là giám đốc bộ phận mua hàng, không ngờ tới anh ta lại là cháu _ trai của tổng giám đốc!”

“Lâm Yến Vân có anh ta hỗ trợ, vậy buổi phỏng vấn hôm nay, chẳng phải đã chắc chắn đến chín mười phần rồi hay sao?”

“Ai da… Người ta có quan hệ, trực tiếp mở cửa sau rồi, chúng ta không tranh nổi!”

Không ít ứng cử viên lắc đầu thở dài, thậm chí còn có mấy người trực tiếp rời đi, không lãng phí thời gian nữa.

Cũng có người nhớ tới vụ đánh cược trước đó, liên tục sợ hãi mà khâm phục: “Chậc chậc… Lâm Yến Vân thật đúng là gian xảo nha! Rõ ràng đã sớm biết trước sẽ nắm chắc vị trí này, còn giả vờ ra vẻ không biết gì”

“Cũng không phải là cô ta đánh cược trước, muốn trách, thì phải trách thằng nhóc kia quá kiêu ngạo!”

“Không sai! Ai kêu anh ta đi chọc giận cô Lâm, đây rõ ràng là tự chuốc.

họa vào thân mài!”

“Xong rồi! Xong đời rồi!”

Sắc mặt Lâm Kiều Như trắng bệch, gấp đến độ sắp khóc.

Cô tuyệt đối không nghĩ tới, Lâm Yến Vân lại âm hiểm như thế.

Cô phỏng vấn thất bại, thật ra cũng chẳng có vấn đề gì!

Nhưng mấu chốt là ở chỗ, nếu như cô thất bại rồi, lúc đó Tần Vũ Phong sẽ phải làm con chó của Lâm Yến Vân, mất đi tất cả tôn nghiêm!

“Ăn gian! Chị đây là đang ăn gian, vụ đánh cược vừa rồi không tính!” I Lâm Kiều Như hét lên.

Lâm Yến Vân lại bĩu môi, cười lạnh nói: “Vừa rồi lúc đánh cược, cũng không có quy định không cho phép tìm người giúp đỡ! Nếu như mày có bản lĩnh, cũng có thể đi tìm người giúp đốt”

“Em…”

Lâm Kiều Như bị chọc tức không nói được lời nào.

Cô chỉ là một người bình thường, làm sao mà quen được những người có chức vụ cao ở tập đoàn Phong Vân?

Hơn thế nữa, chú của Dương Minh Thắng, lại là tổng giám đốc của công ty chỉ nhánh, nếu muốn chọn người nào thì cũng chỉ cần một câu nói đã có thể giải quyết được vấn đề.

Đột nhiên, Tần Vũ Phong võ vai cô, an ủi: “Kiều Như, em không cần căng thẳng, cũng không cần có quá nhiều áp lực! Anh tin tưởng năng lực của em, vị trí trợ lý tổng giám đốc, không ai có thể làm tốt hơn em! Trừ em ra, không ai có thể đảm nhiệm!”

Dù chỉ là một công ty chỉ nhánh, nhưng nguồn năng lượng mà nó sở hữu cũng vô cùng khủng bố.

Mấy ngày nay, thậm chí ngay cả mấy ông chủ lớn cũng ngỏ lớn, nhìn trúng vị trí trợ lý tổng giám đốc này, nhưng đều bị từ chối một cách vô tình…

Ai mà ngờ được một lúc sau, Tân Vũ Phong lại gật đầu, thuận theo lời cô ta nói: “Không sai! Tôi hoàn toàn xác thực có thể ảnh hưởng đến quyết định của tập đoàn Phong Vân, bởi VỊ…

“Tập đoàn Phong Vân, chỉ cần tôi nói là được!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi