HOẮC GIA PHU NHÂN LẠI MỞ SẠP BÓI RỒI



Từ trước đến nay người đàn ông này luôn trầm ổn gặp chuyện vẫn bình tĩnh, cách một cánh cửa, trong giọng nói khó nén được vội vàng.

Lười nhác nơi đáy mắt Hoắc Dịch Dung nhanh chóng tiêu tán, anh nghiến răng xoay người đi mở cửa.

Mở cửa phòng, không chờ anh mở miệng dò hỏi, liền nhìn thấy đứng phía sau Hoắc Khương có một người
phụ nữ hai tròng mắt tú lệ, dung nhan mỹ diễm.

Sắc mặt đối phương trắng bệch, một bộ biểu tình trời sập sắp chịu chết.

Nhìn thấy mỹ nhân đứng phía sau Hoắc Khương, hai hàng lông mày Hoắc Dịch Dung gắt gao nhăn lại, đáy mắt lập loè ra sương tuyết băng hàn.

“Xảy ra chuyện gì?”
Thanh âm lạnh lùng khiến người cảm thấy thực lạnh lẽo.

Hoắc Khương bất an động động môi, tránh thân thể để người phụ nữ phía sau hoàn toàn lộ ra.


Mỹ nhân ngước mắt, ánh mắt khẽ run.

Cô hoảng sợ mang theo tầm mắt sợ hãi, quét về người đàn ông đang không mặc áo phía trước lộ ra đường cong hoàn mỹ.

“Hoắc Chi làm việc bất lợi, thỉnh nhị gia trách phạt.


Người phụ nữ đó phanh một tiếng quỳ trên mặt đất.

Hoắc Dịch Dung nhàn nhạt rũ mắt, môi mỏng nhếch lên một độ cung lạnh băng như có như không.

Đáy mắt anh lạnh băng, cẩn thận đi
xem, có thể từ trong mắt anh phát hiện ra nồng đậm sát ý.

Đôi tay rũ bên người Hoắc Chi nắm chặt thành quyền, thấp thỏm nói: “Nhị gia, tiểu thư Tô Tĩnh Thư mang thai.



Hoắc Dịch Dung đột nhiên nhấc chân đá vào hõm vai Hoắc Chi, đá người quỳ rạp trên mặt đất.

“Cô nói cái gì?!”
Giọng điệu anh trầm thấp chứa đầy băng hàn tàn nhẫn.

Một chân đá vào trên vai Hoắc Chi khiến cô đau đến mức xương cốt như muốn vỡ ra.

Cô cố nén đau nhanh nhẹn bò dậy quỳ gối trước mắt người đàn ông đang nổi cơn thịnh nộ.

“Nhị gia, thuộc hạ làm việc bất lợi.


Hoắc Dịch Dung thịnh nộ, sắc mặt trầm như hầm băng.

Tô Tĩnh Thư, Tô gia người thuộc sáu đại thế gia cũng là vị hôn thê của Hoắc Dịch Dung.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi