HOẮC TỔNG, TÔI MUỐN TỪ HÔN


Anh ngồi ở vị trí chủ tọa, mặc một bộ âu phục màu đen được cắt may tinh tế, đường nét khuôn mặt góc cạnh, ngũ ngũ quan lạnh lùng cùng với khí chất tao nhã cao quý ẩn chứa hơi thở khí phách, giống như một vị Hoàng Đế từ trên cao quan sát hết thảy mọi thứ.

Tham dự cuộc họp còn có Hạ Tinh Tinh, Bạch Tiêu Tiêu và nhà thiết kế của dự án hợp tác với thời trang Lady lần này – Lý Uyển Đình.

Advertisement
Thư Tình tiến vào, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung vào cô.

“Lần sau vào họp không được đến muộn.

” Hoắc Vân Thành nhàn nhạt liếc qua Thư Tình, ý bảo cô vào chỗ ngồi.

Đến muộn?
Không một ai nói với cô sẽ có không cuộc họp được chưa?
Không phải bàn nữa, chắc chắn lại là Hạ Tinh Tinh giở trò nữa rồi.


Thư Tình không nói lời nào, chỉ tìm một chỗ rồi ngồi xuống.

Hoắc Vân Thành ra hiệu cuộc họp bắt đầu, Hạ Tinh Tinh hắng giọng nói:
“Giai đoạn đầu của dự án hợp tác với thời trang Lady là do tôi phụ trách, vào quý sau việc này sẽ do Thư Tình đảm nhận.

Thư Tình, cô hãy giới thiệu cho Hoắc tổng nghe sơ lược tình hình dự án đi.


Cô ta không hề nói gì với Thư Tình về cuộc họp này, chắc chắn cô chẳng thể nào xoay sở tài liệu chuẩn bị kịp được.

Hơn nữa, những thông tin về dự án cô ta đưa cho Thư Tình cũng chỉ toàn là mấy thứ râu ria.

Cô ta dám chắc Thư Tình hoàn toàn không biết một chút gì về dự án này, không thể nào đứng lên thuyết trình được.

Hạ Tinh Tinh nhìn Thư Tình cười mỉa, chờ đợi được chứng kiến cô xấu mặt trước tất cả mọi người.


Nhưng mấy trò trẻ con này của Hạ Tinh Tinh sao mà có thể làm khó được Thư Tình?
Thư Tình bình tĩnh đứng lên: “Ngại quá, không ai thông báo về cuộc họp này với tôi cho nên tôi không có chuẩn bị gì cả.


“Không ai thông báo cho cô?” Hoắc Vân Thành nghi vấn.

“Thư thư ký, mỗi khi Ban thư ký có bất kỳ cuộc họp nào tôi đều sẽ bảo trợ lý gửi mail thông báo cho mọi người, không ai thông báo cho cô là sao?” Hạ Tinh Tinh vội cướp lời: “Hay là do cô quên mất? Một cuộc họp quan trọng như vậy mà cô cũng có thể quên được hả?”
Ai ai trong công ty đều biết Hoắc Vân Thành luôn luôn nghiêm khắc với cấp dưới, nếu Thư Tình sơ suất quên chuẩn bị, nhất định sẽ bị phạt nặng thậm chí có thể bị sa thải khỏi công ty.

Thư Tình cười nhẹ: “Không nhận được là không nhận được, trong hòm thư đều ghi lại, dù có xóa đi rồi cũng có thể khôi phục lại được.

Tôi không ngu ngốc đến độ đi nói dối mấy chuyện này.


Hạ Tinh Tinh biến sắc mặt, Thư Tình đang chế nhạo cô ta ngu ngốc sao?
Cô ta nhìn Hoắc Vân Thành xin chỉ thị: “Tổng tài, nếu như Thư Tình không chuẩn bị gì cả, vậy anh có muốn dời lại cuộc họp sang…”
“Không cần!” Hoắc Vân Thành còn chưa kịp trả lời thì Thư Tình đã cắt ngang.

Hoắc Vân Thành không bày tỏ thái độ gì, chỉ nhướng mày hờ hững liếc Thư Tình: “Không phải cô không chuẩn bị gì hết sao?”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi