HOÁN KIỂM TRỌNG SINH


"Hừ!'

Phương Hạo Vân túm lấy miệng của cô, nhanh tay điểm huyệt khống chế cơ thể của cô lại, sau đó dùng tay nặn lấy chất độc trong miệng của cô ra : "Muốn chết, không dễ vậy đâu... Tôi nói rồi, bây giờ cô nằm trong tay tôi, sống chết của cô đều do tôi quyết định, muốn sống hay chết đều do tôi định đoạt..."

Khẽ cười một tiếng, Phương Hạo Vân nói : "Sớm biết cô sẽ như vậy... Hương Hương, xem ra mời rượu cô không uống mà chỉ thích uống rượu phạt thôi... Nếu đã như vậy, tôi cũng không khách khí nữa..."

Hương Hương nghe thấy thế, trong đôi mắt hiện ra một tia hoảng loạn, cô muốn nói gì đó, nhưng Phương Hạo Vân đã điểm huyện câm của cô, cô không thể nói lên thành tiếng được.

Phương Hạo Vân cười lạnh, tiếp tục làm cho kinh mạch của Hương Hương nghịch lưu. Nhưng lần này tốc độ nghịch lưu nhanh hơn rất nhiều, cho nên đau đớn cũng tăng lên rất nhiều.

Chỉ sao một hồi, Hương Hương đã không chịu nổi, buột phải kêu thành tiếng.

Lúc này Phương Hạo Vân cũng không giảm bớt đau đớn cho cô, mà tùy ý để cho cô ta kêu to. Căn cứ theo kinh nghiệm lần trước, nếu thủ đoạn không tàn nhẫn thì không có khả năng làm cho Hương Hương khuất phục.

Vì để làm cho Hương Hương hoàn toàn khuất phục, Phương Hạo Vân liền tăng sự tàn nhẫn của mình lên, và sự đau đớn của Hương Hương lại tiếp tục tăng lên gấp mười lần nữa, và nước mắt không ngừng chảy xuống.

Phương Hạo Vân cười lạnh nói : "Tôi xem cô kiên trì được bao lâu..."

Ước chừng là khoảng mười phút sau, Phương Hạo Vân mới giảm đau đớn cho cô. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Đau đớn kịch liệt kéo dài đã làm cho Hương Hương vô lực : "Tha cho em... em nghe lời anh..."

"Nhớ kỹ, lần này nếu cô còn gạt tôi, tôi sẽ phế bỏ công phu của cô..." Phương Hạo Vân nói ra một câu tàn nhẫn, rồi giải huyệt cho cô.

Trước đó Hương Hương đang trong cảnh sống đi chết lại, bây giờ được giải phóng, trong lòng lập tức dễ chịu hơn rất nhiều.

"Phương thiếu gia... em đã nghĩ tốt rồi, lần này nhất định sẽ nói toàn bộ cho anh biết, anh muốn biết caii1 gì, anh cứ hỏi đi..." Hương Hương có cảm giác giống như một quả bóng bị xì hơi vậy, không còn chút sức lực nào cả.

"Nói cho tôi biết, trong Thiên Phạt thành có bao nhiêu gian tế?" Đây là điều Phương Hạo Vân muốn biết nhất, và muốn rõ ràng nhất.

"Em chỉ biết có một..." Hương Hương cẩn thận suy nghĩ, sau đó ngẩng đầu lên nhìn Phương Hạo Vân : "Em biết có mười người được điều đến đây, nhưng em chỉ biết có một người, những người còn lại là ai, em không biết... Theo em phỏng chừng, trong Thiên Phạt thành hẳn là có hơi hai mươi gian tế..."

"Nếu cho cô thời gian, cô có điều tra được bọn họ hay không?" Phương Hạo Vân hỏi.

"Không được!"

Hương Hương lắc đầu : "Với địa vị của em, căn bản là không tiếp xúc được với bí mật trung tâm... trừ phi... trừ phi em có thể lập công... được thăng chức..."

"Lập công thế nào?" Phương Hạo Vân lại hỏi.

"Nhiệm vụ của em là điều tra về quan hệ của Nguyệt Nha Nhi và tiểu thư Bạch gia..." Hương Hương nói : "Vốn em tính điều tra từ Nguyệt thành chủ... Nhưng Nguyệt thành chủ rất cẩn thận. Tuy rằng có thích em, nhưng mỗi khi đề cập đến vấn đề này, cô ta đều rất cẩn thận.. Em đợi trong Nguyệt thành nửa năm rồi mà cũng không thu hoạch được gì. Sự xuất hiện của anh, làm cho em nhìn thấy hy vọng... Dựa theo ý tưởng của em lúc trước, em muốn dùng thân thể của mình để đổi lấy sự tin tưởng của anh, sau đó điều tra tin tức từ trong miệng của anh... ai ngờ lại có kết quả này..."

"Haha!"

Phương Hạo Vân cười hắc hắc nói : "Hương Hương, thua trong tay tôi, cô không có lỗ đâu. Đúng rồi, tộc trưởng của gia tộc Morgan là ai?"

"Không rõ rằng lắm!"

Hương Hương trầm giọng nói : "Tộc trưởng mới nhậm chức của gia tộc là bí mật cao nhất. Em nghĩ ngoài hội đồng trưởng lão ra, thì những người còn lại đều không biết..."

"Cô nói thật à?" Phương Hạo Vân nói : "Nhớ kỹ, đừng giở trò với tôi.... Nếu không, cô tự mình tìm đường chết..."

"Phương thiếu gia, anh yên tâm, những điều em nói bây giờ là sự thật, không dám lừa gạt anh..." Hương Hương nói giống như thề : 'Em đã thành như vậy, anh thấy em còn dám lừa anh sao? Phương thiếu gia... bây giờ em chỉ hy vọng rằng anh có thể tha cho em, đừng tra tấn em. Cho dù phải làm nô lệ cho anh, em cũng cam tâm tình nguyện..."

"Haha!"

Phương Hạo Vân cười nói : "Cuối cùng cô cũng hiểu được... Hương Hương, nói thật cho cô biết, gia tộc Morgan sớm muộn gì cũng phải biến mất trên thế giới này. Cô theo tôi, là lựa chọn sáng suốt nhất của cô..."

"Phương thiếu gia, không phải em không xem trọng anh, nhưng mà..." Hương Hương nhìn Phương Hạo Vân, làm ra vẻ muốn nói lại thôi : "Anh căn bản là không tưởng tượng được gia tộc Morgan mạnh bao nhiêu đâu... Phương thiếu gia, hãy nghe em khuyên. Đừng đối nghịch với gia tộc Morgan, như vậy không có chổ tốt cho anh..."

"Hừ!"

Phương Hạo Vân cười khinh miệt : "Hương Hương, cô hẳn cũng rõ ràng, bộ tộc thủ hộ phương Đông và gia tộc Morgan phương Tây luôn đối đầu với nhau, giữa hai bên sớm muộn gì cũng phải phân cao thấp..."

"Nhưng mà..."

Hương Hương thoáng do dự một chút rồi nói : "Phương thiếu gia, vốn có một số việc em không thể nói, nhưng bây giờ em chấp nhận làm nô lệ cho anh, cho nên cứ nói thẳng... Thực lực của gia tộc Morgan tuyệt đối không giống như những gì anh đã thấy.. Nghe nói, thế lực chính của gia tộc Morgan chính là cái hội nghị Darkness ở châu Âu..."

"Hội nghị Darkness?"

Phương Hạo Vân hơi kinh hãi : "Có phải là cái thế lực liên minh của người sói, ma cà rồng trong truyền thuyết không? Cô xác định đó là sự thật?"

"Là thật!"

Hương Hương nói : "Phương thiếu gia, em có một người cô ở đó. Việc này là do bà ta nói cho em biết... Em ở Thiên Phạt thành lâu như vậy, cũng có hiểu biết về lực lượng của gia tộc thủ hộ. Nếu không có hội nghị Darkness kia, thì các người sẽ chiếm ưu thế lớn... Chỉ là có sự tồn tại của Darkness khiến cho phần thắng của các người trở nên rất nhỏ..."

"Đây là tin tức vô cùng quan trọng.." Phương Hạo Vân hít sâu một hơi, lúc còn ở Thiên Đạo hắn đã từng nghe về cái tên "hội nghị Darkness" này rồi, nhưng khi ấy, hắn cho rằng đây chỉ là truyền thuyết thôi, nhưng bây giờ truyền thuyết lại trở thành sự thật.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi