HOÀN MỸ LY HÔN

Edit + Beta: Ruby

- -----------

Nếu như đặt ở trước đây, Viên Tinh Châu căn bản sẽ không muốn suy nghĩ chuyện như vậy, trong lòng cậu rõ ràng, mức độ đáng sợ của Nguyên Trừng ở trong lòng mình, so với người khác cho rằng còn nghiêm trọng hơn nhiều lắm.

Xác thực mà nói, đây cũng là một loại ám ảnh trong lòng, năm đó ở trong đoàn đội, loại mà làm thế nào đều không thể lấy lòng người khác, chung quy bị người cảm giác bao đoàn xa lánh, lại như chữa làm sao đều không thể khép lại vết thương. Mà nhóm Trừng fan đối với cậu trào phúng công kích, không thể nghi ngờ là ở trên vết thương xát muối.

Khoảng chừng mấy fan kia cũng sẽ không cảm thấy làm sao, mà Viên Tinh Châu trong lòng cũng rõ ràng, trong fan mỗi người trong đội, đều sẽ có một nhóm người tính chất công kích mạnh, chỉ có điều fan Nguyên Trừng nhiều, liền đặc biệt hiếu chiến mà thôi.

Cậu không có cách nào trách móc nặng đối phương, lại cũng không nhịn được sợ hãi, muốn trốn tránh.

Sau đó đoàn đội giải tán, công ty công khai tin cậu cùng Diệp Hoài kết hôn, fan đoàn cùng fan đồng đội tập thể cảm xúc mãnh liệt chửi rủa, moi ra cha mẹ cậu, P cho cậu di ảnh, lúc phỏng đoán cậu cùng cao tầng quan hệ không sạch sẽ, Viên Tinh Châu loại này lo lắng và sợ hãi đạt tới cực điểm.

Trước khi lên chương trình, nếu như không phải Diệp Hoài giựt giây, Viên Tinh Châu căn bản không dám phản kích tại chỗ.

Nhưng là một khi phản kích cũng thấy được thành quả, ý thức được đối phương sau đó cũng sẽ chột dạ sợ hãi, loại ác mộng của cậu liền bắt đầu tan rã rồi.

Có lẽ thật sự có thể...

Sân khấu lớn như vậy, cũng đều là nhân sĩ chuyên nghiệp, nội tình Nguyên Trừng thử một lần liền biết.

Viên Tinh Châu trong hai ngày sau đó, không ngừng rối ra rối rắm, mãi đến tận thứ sáu, cậu mới quyết định chủ ý.

"Trước tiên không bỏ thêm." Viên Tinh Châu nói với Cù Mạch "Chương trình tốt như vậy, cũng không cần bị loại xé bức này ô nhiễm, huống hồ cậu mới là vai chính cuộc biểu diễn này. Nếu như cậu cần phong cách chỉ đàn như vậy, tôi có thể tiếp tục viết một đoạn mới, cậu xem có thể dùng được hay không."

Cù Mạch tại đầu kia thiện ý mà cười cười, cũng không có hỏi tới cái gì, chỉ an ủi, "Vậy được. Ngày mai sau khi cậu đến khách sạn chúng ta gặp mặt."

Chương trình là thu hình chủ nhật, thứ sáu diễn tập. Những người khác từ lâu cùng khách quý hội hợp bắt đầu chuẩn bị, Viên Tinh Châu lại không đi được, chỉ có thể xin được kỳ nghỉ 2 ngày.

Buổi tối thứ sáu, cậu từ đoàn phim kết thúc công việc, liền "ngựa không ngừng vó" mà về nhà lấy đàn ghi ta, chạy thẳng tới sân bay, bay đến địa điểm thu hình.

Lý Nguyên phái người ở phi trường bên kia tiếp ứng, Viên Tinh Châu một thân quần áo thể thao màu đen, khiêm tốn mang khẩu trang, đeo lấy đàn ghi ta, như là học sinh tham gia thi nghệ.

Người nhận điện thoại sáng sớm chờ ở lối ra. Viên Tinh Châu cùng đối phương lên xe bảo mẫu, bò vào vừa nhìn, mới phát hiện Cù Mạch dĩ nhiên cũng ở đây.

"Tới đón sư ca một chút." Cù Mạch ngồi ở bên cạnh, trên đầu gối đặt máy vi tính, cười cười với Viên Tinh Châu, "Mấy ngày không gặp, sư ca càng đẹp trai hơn, không trách Lý tỷ nói chúng ta là tổ hợp sắc đẹp."

Viên Tinh Châu có chút dở khóc dở cười, mình so với người thường, nhan trị thật có chút ưu thế. Mà đặt ở trong giới giải trí cũng rất bình thường, trong giới nam nữ trẻ tuổi đều là mỗi người mỗi vẻ đều đẹp mắt.

Chân chính có thể nhất kỵ tuyệt trần, miểu sát quần chúng, trong thế hệ thanh niên cũng chỉ có Diệp Hoài.

" Chị dâu tôi mà soái đến mức cực kỳ bi thảm chứ?" Quả nhiên, Cù Mạch rất hứng thú hỏi, "Còn tưởng rằng hắn sẽ ở cùng cậu đây."

Viên Tinh Châu sửng sốt một chút: "Chị dâu?"

Cù Mạch vẻ mặt chuyện đương nhiên nhìn.

"Ờm, cái kia, chị dâu cậu, hắn..." Viên Tinh Châu nhịn cười, nghĩ thầm Diệp Hoài nhất định không biết có người sẽ xưng hô hắn như vậy, ha ha ha danh xưng này cũng quá đã nghiền.

"Chị dâu cậu gần đây đang đóng phim." Viên Tinh Châu nghiêm túc nói, "Hắn bên kia không đi được, bất quá tối nay sẽ mở gọi video, cậu để ý sao?"

"Không ngại không ngại." Cù Mạch vội vã xua tay, "Mở cả đêm cũng không sao."

Viên Tinh Châu: "..."

Hai người đi đến khách sạn, Viên Tinh Châu để xuống hành lý, liền đến gian phòng Cù Mạch. Bên kia có thiết bị cùng với hai vị người chế tác âm nhạc rất nổi tiếng, đều là lão sư của Cù Mạch, lúc này đi qua cho 2 vị kiểm định.

Viên Tinh Châu trước mặt tiền bối cũng không dám chơi điện thoại, đành phải vội vã thông báo Diệp Hoài, sau đó cất lại điện thoại. Mãi đến tận nửa đêm, hai vị lão sư đi về nghỉ, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.

Bên kia Diệp Hoài gửi qua một chuỗi dài biểu tình, tất cả đều là icon bĩu môi. Viên Tinh Châu liếc nhìn, một tin cuối cùng là một phút trước, Diệp Hoài còn chưa ngủ.

" Lão sư chúng tôi hình như rất yêu thích cậu." Cù Mạch ngâm nga cuối cùng một đoạn giai điệu nhỏ cuối cùng, rảnh rỗi liếc mắt nhìn Viên Tinh Châu, "Ổng lúc thường đối với chúng tôi có thể nghiêm khắc, đối với cậu sẽ không."

" Có thể bởi vì tôi là khách quý đi?" Viên Tinh Châu cười nói, "So với các cậu, tôi thật sự quá nghiệp dư."

Cù Mạch lắc đầu: "Cậu có phải là có âm cảm tuyệt đối?"

Mới vừa lúc vị lão sư kia suy tư vấn đề gõ xuống bàn, Viên Tinh Châu đang ôm đàn ghi ta, tiện tay liền cho một F. Cù Mạch lúc đó liền cảm thấy kinh ngạc, lúc này vừa hỏi, quả thực như vậy.

Viên Tinh Châu lúc ban đầu luyện đàn ghi ta liền rất ít nhìn bản nhạc, người khác đàn hai lần cậu có thể nhớ kỹ, cũng hoàn mỹ trở về trạng thái cũ. Sau đó vì học tập kiến thức nhạc lý tự mình lên lớp phụ đạo, lão sư lúc lâm thời muốn âm thanh gì, ngược lại thường xuyên để cho cậu đàn.

Chuyện như vậy đối với Viên Tinh Châu mà nói quá qua quýt bình thường, chính cậu cũng không cảm thấy thế nào đặc biệt, Cù Mạch lại đặc biệt ước ao.

"Không trách, " Cù Mạch đầy mặt tiếc nuối nói, "Cậu có thiên phú này, không tiếp tục phát triển quá đáng tiếc."

Viên Tinh Châu liếc mắt nhìn cậu ta, muốn nói lại thôi, sau đó lắc đầu cười.

Hoa Ngu là một công ty môi giới, am hiểu bao trang sao tác, chế tạo lưu lượng, thường xuyên ký kết một nhóm ca sĩ tuyển tú, làm cho bọn họ lên sân thương diễn, cắt một đợt rau hẹ. Chờ đến lúc sau giá trị nhóm tuyển thủ bị tiêu hao mà không kém nhiều, công ty thì sẽ ném ở một bên, tiếp tục đi kí một nhóm khác.

Viên Tinh Châu trước đây cũng cảm thấy chính mình có thể phát triển tại nghề này, mà sau đó ở trong công ty, xem qua rất nhiều người so với mình lợi hại lại có tài dần dần mai danh ẩn tích, không thể không khai phá nghề phụ duy sinh, liền cũng ý niệm muốn ngừng.

Cù Mạch trẻ tuổi nóng tính, đĩa nhạc Bối Tư lại là nghề nghiệp làm âm nhạc, sẽ không lãng phí nhân tài, Viên Tinh Châu liền không muốn sớm khiến đứa nhỏ sớm xua tan những việc một phía không tốt đẹp.

"Tôi không được." Viên Tinh Châu cười cười, vừa chỉ chỉ điện thoại, "Tôi có thể mở video không?"

"Đương nhiên có thể a." Cù Mạch gật đầu, "Tùy tiện mở"

Viên Tinh Châu phát video call cho Diệp Hoài, rồi hướng về điện thoại sửa lại tóc mái chính mình một chút.

Diệp Hoài bên kia cơ hồ vài giây nhận, bắt đầu hôn gió cùng Viên Tinh Châu một chút.

"Thế nào?" Diệp Hoài ngồi xếp bằng trên ghế xoay, nhướng lông mày cùng Viên Tinh Châu, "Ở bên kia vẫn thuận lợi không? Có người bắt nạt em hay không?"

"Không có. Nào có nhiều người bắt nạt em như vậy." Viên Tinh Châu cười ngây ngô một lát, lúc này mới nhớ tới, chuyển qua điện thoại, cho Diệp Hoài nhìn một chút, "Đây là Cù Mạch, tiểu sư đệ của chúng ta."

Diệp Hoài không lên tiếng, chỉ lại gần ống kính, híp híp mắt, giống như là muốn nhìn kỹ một chút người bên này dáng dấp ra sao.

Cù Mạch cũng xoay người, nhưng là đại đại liệt liệt "hi" một tiếng, nhiệt tình chào hỏi: "Chào chị dâu!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi