HOÀN TOÀN MẤT KIỂM SOÁT

Mùng 6 Tết, Thịnh Dã nhận được 2 tập văn kiện Tây Viện gửi đến qua wechat, trong đó có 1 kịch bản. Tây Viện bảo cậu nhân dịp nghỉ phép thì xem xét kỹ, nói là nếu được thì năm sau sẽ vào đoàn. Thịnh Dã ảo não, hỏi cô sao lại nhanh như vậy, Tây Viện trả lời: “Em không xem weibo sao?”

Đúng là Thịnh Dã không xem weibo thật. Mùng 4 tết mẹ cậu quay lại bệnh viện làm việc, hai ngày nay cậu đều dẫn Jackson đến Phú Sơn. Cậu ngẩng đầu hỏi Đàm Trận ở quầy bar: “Anh Đàm Trận, anh có xem weibo không?”

Đàm Trận bưng hai tách trà Đại Cát Lĩnh đến đưa cho cậu: “Không có, làm sao vậy?”

Thịnh Dã đưa điện thoại cho anh xem, Đàm Trận buông tách trà xuống nhận lấy. Mở tệp kịch bản xem một lượt, rồi anh nhíu mày nói: “Anh đi xem một chút.”

Thịnh Dã bất đắc dĩ dựa vào sô pha: “Vậy anh xem đi, weibo của em em gỡ rồi.”

Tay phải Đàm Trận mở weibo bắt đầu tìm kiếm, tay trái nhẹ nhàng nhéo nhéo đầu gối cậu: “Không có việc gì, nếu em thật sự muốn nhận thì chúng ta sẽ qua đó trễ một chút.”

Thịnh Dã nhìn Đàm Trận đang cúi đầu xem điện thoại, nói thầm: “Thật ra em không muốn nhận…”

Đàm Trận ngẩng đầu lên nhìn cậu, cười cười: “Em vẫn nên để tâm đến sự nghiệp chút chứ.” Nói xong lại vỗ vỗ chân cậu rồi mới cúi đầu xem tiếp. Sau đó hình như anh tra ra được cái gì, nhíu mày nói: “Diễn viên chính trước đó của bộ phim này có phải là Quan Phong Nghị không?”

Thịnh Dã ngồi thẳng dậy, đến gần xem: “Có chuyện gì sao anh?”

Đàm Trận vừa lướt vừa nói: “Hình như có tin đồn anh ta chơi gái, đang bị tạm bắt giữ hành chính.”

Thịnh Dã hoảng sợ mở to hai mắt, trên bảng hotsearch đồng thời còn có cả “Vị hôn phu Cố Tang Ni”, cậu ngẩng đầu cảm thán: “Chúng ta bỏ lỡ rất nhiều chuyện đó!”

“Ừm,” Đàm Trận cười, cất điện thoại đi nói, “Hai tai không nghe thấy chuyện ngoài cửa sổ, một lòng…”

Sau đó anh không nói nữa, Thịnh Dã buồn cười nhìn anh. Đàm Trận cũng nhìn cậu, ánh mắt có chút lảng tránh, bộ dạng có vẻ xấu hổ. Thịnh Dã nhìn thấy lỗ tai anh thoáng cái đỏ lên, nhỏ giọng nói: “Chúng ta còn tốt chán, phần lớn thời gian đều xem phim.”

Đàm Trận giống như nghẹn cười thật lâu, rốt cuộc anh không nhịn được cúi đầu, nở nụ cười đầy ái muội.

Thịnh Dã thấy anh cúi đầu, cũng cúi đầu nhìn theo: “Anh Đàm Trận, anh thật sự rất dễ đỏ mặt.”

Đàm Trận sờ hai má mình, hỏi: “Rõ ràng vậy sao?”

Thịnh Dã đùa giỡn: “Thế anh sờ có thấy nóng không?”

Đàm Trận thở hắt ngồi dậy, chuyển đề tài: “Em trả lời Tây Viện đi, chúng ta vẫn không nên nhận bộ phim này.”

Thịnh Dã hỏi: “Nếu kịch bản tốt thì sao?”

“Sau này nhất định có thể nhận được kịch bản tốt hơn.” Đàm Trận bảo thế.

Thịnh Dã gật đầu. Thật ra trong lòng cậu cũng nghĩ như vậy, nhưng nhìn thấy trong mắt Đàm Trận có ánh sao, có thể khiến cho những băn khoăn lo lắng của cậu đều tan thành mây khói.

Quan trọng nhất là, không nên vì một người đàn ông mua dâm mà trì hoãn việc chúng em kết hôn đâu, chị Tây Viện!

“Đúng rồi,” Đàm Trận nhìn Jackson đang nằm sấp dưới chân họ nghe hai người nói chuyện, “Hôm nay Jackson làm quen với bạn mới.”

“Ai vậy ạ?”

“Cún nhà Tùy Khinh Trì, sáng nay lúc anh dắt Jackson đi dạo thì gặp phải. Hình như Jackson rất thích nó, nên để cho tụi nó chơi cùng nhau một lúc.”

Thịnh Dã nghẹn họng, kích động ôm Jackson lên xoa xoa, “Không dễ dàng nha lão Jack! Ngay cả mày cũng làm quen được với cún nhà Tùy Thiên Vương rồi, anh trai mày còn chưa có biết người ta đâu!”

Đàm Trận nhìn cậu nựng chó: “Đã nói nếu em muốn làm quen thì dẫn em đi rồi mà.”

“Thôi vẫn quên đi anh,” Thịnh Dã nhớ lại khí thế áp đảo của Tùy Thiên Vương nào đó đã đánh trống bỏ cuộc, “Chi cần nhìn từ xa thôi, em không dám trêu chọc đâu.”

Đàm Trận buồn cười ghé vào tai cậu, hạ giọng nói: “Vậy mà em trêu chọc anh.”

Nói đến mức Thịnh Dã mặt đỏ tai hồng không cãi được câu nào.

Đàm Trận không nói gì nữa. Anh giơ tay xoa đầu Jackson, bây giờ Jackson không còn cả ngày sủa gâu gâu với anh nữa. Chắc là nó đã chịu khuất phục trước dâm uy của Đàm Trận. Lần đầu tiên anh xoa nó nó còn rùng mình một cái, nhưng Đàm Trận lại vô cùng có kiên nhãn, một bên nhẹ nhàng nói “Sao lại sợ tôi thế?” một bên lấy bàn tay to lớn của mình vuốt ve nó, xoa lên phần lưng mềm mại của Jackson. Thịnh Dã ngủ dậy nhìn thấy một cảnh này, vừa đánh răng vừa nghĩ: Đúng là gừng càng già càng cay, anh Đàm Trận ra tay thì còn không thu phục được chắc?

Hai ngày nay ở sơn trang Phú Sơn, vì muốn yên tĩnh nên cậu đã gỡ weibo khỏi điện thoại. Thỉnh thoảng muốn lên mạng thì cậu toàn dùng điện thoại Đàm Trận. cậu gỡ weibo là vì không muốn bị bên ngoài quấy nhiễu quá nhiều, nhưng hết lần này đến lần khác có một nơi cậu không bỏ được.

Cũng không phải là weibo của cậu, trong mục bình luận và tin nhắn riêng sẽ có những người nhục mạ Đàm Trận, người nói bóng nói gió cũng không ít. Sau đấy cậu tắt thông báo tin nhắn riêng đi, những bình luận và chia sẻ chỉ có thể tắt phần gợi ý, mắt không thấy tim không phiền.

Nơi sạch sẽ duy nhất chỉ có siêu thoại “Trận Dã”.

Dùng tài khoản weibo của Đàm Trận vào siêu thoại Trận Dã, cảm giác vô cùng kích thích. Cậu sợ trượt tay nhấn like một cái nên đã dứt khoát dùng tay trái cầm điện thoại. Cậu cho là trên siêu thoại hẳn sẽ rất vắng vẻ, không nghĩ tới dưới weibo đầu tiên lại có mấy chục bình luận.

Đấy là bài đăng của một fan CP: Chuyện này có thật không vậy?!

Đính kèm 2 hình ảnh đằng sau, hình 1 là một ảnh chụp màn hình weibo, hình 2 là ảnh chụp màn hình wechat.

[Ma nữ hỗn thế]: Tôi không biết có nên nói hay không, cũng không biết nói ra có ai tin hay không. Nhưng thật ra ngày đó tôi đã gặp Thịnh Dã ở tòa Central Park, tôi nghĩ không biết liệu bữa tiệc của Hạ Thiến có mời cậu ấy không nữa. Tôi thật sự không phải là fan CP của Trận Dã đâu.

Có người nói là phải có ảnh chụp, trời ơi có phải ai nhìn thấy nghệ sĩ cũng muốn chụp ảnh chung đâu. Hơn nữa lúc đó còn ở trong thang máy, làm sao mà chụp chung được, mấy người đã từng chụp ảnh với người khác trong thang máy chưa?

Chẳng qua tối đó trở về tôi đã nói chuyện này với cô bạn thân của mình, có ảnh chụp màn hình wechat đây, các người tin hay không thì tùy.



Weibo này được đăng vào tối mùng 1 tết, sau đó được chỉnh sửa lại. Thịnh Dã không ngờ còn có thể dùng cách này gặp lại cô gái trong thang máy, cảm động và kích động trong lòng khó nói thành lời, thậm chí cô còn đem chuyện gặp mình nói với bạn thân.

[@@]: “Hôm nay tao gặp Thịnh Dã trong thang máy đó!!!”

[#]: “Thật hay giả thế?!”

[@@]: “Thật, người thật nice cực!”

[@@]: “Cười cũng đẹp nữa, đôi mắt thực sự thuần khiết í”

[@@]: “Tao nghĩ tao thành fan cậu ấy mất rồi.”

[#]: “Mày có ảnh chụp chung không?”

[@@]: “Không, trong thang máy bất tiện lắm.”

[@@]: “Nhưng tao tặng cậu ấy một đóa hồng Louis XIV”

[@@]: “Trời đất, kiểu chỉ cần nhìn thấy cậu ấy là muốn tặng nó cho cậu ấy ngay lập tức í! Chị em, mày hiểu cảm giác đó không?”

[@@]: “Người thật đẹp mà cũng thân thiết hơn nhiều trên TV í”

[#]: “Nhưng sao cậu ấy lại đến chỗ mày?”

[@@]: “Tao không biết, chắc là đi gặp bạn.”

[@@]: “Nhưng mà hình như chỗ tao ở làm gì có nghệ sĩ nào nhỉ?”

Các fan CP trong siêu thoại đều rất kích động.

—A a a a a là thật sao?!

—Tôi cảm thấy là thật, cô ấy cũng không phải fan Đàm Trận, không cần phải bịa đặt!

—Trận Dã, dkm Trận Dã is real!!!!

—Tôi có một suy nghĩ, nhưng không biết đúng hay không.

—Chị em, tôi nghĩ tôi đoán được suy nghĩ của cô!

—Nếu Thịnh Dã đến, sao cậu ấy không lên tiếng?

—Muốn cậu ấy đáp lại thế nào? Không lên tiếng thì là scandal của Đàm Trận và Hạ Thiến, lên tiếng thì là scandal đồng tính luyến ái.

—Từ lúc họ đeo lại nhẫn tôi đã chắc kèo là họ đang ở bên nhau rồi.

—Bây giờ hình như mọi người đều đóng dấu Hạ Thiến là chị dâu, chỉ có chúng ta u mê không chịu tỉnh ngộ!

—Bên diễn đàn mắng chúng ta não tàn, lại nói chúng ta bị điên, nhưng tôi mặc kê, tôi thật sự tin là họ từng ở bên nhau

—Không phải là từng ở bên nhau, là đang ở bên nhau, chị em xem nhẫn đi!!!

—Không hy vọng họ sẽ thừa nhận, càng không mong là họ sẽ come out công khai. Tôi không muốn loại tình tiết trong tiểu thuyết này sẽ xuất hiện, hiện thực rất tàn khốc. Thịnh Dã đã bị mắng thảm lắm rồi, thế giới trần tục này sẽ không bao dung họ L

—Cho dù nói tôi não tàn cũng được, nhưng tôi tin tưởng chủ lầu, tôi cảm thấy cô ấy không nói dối, cô ấy không có lý do để nói dối, chỉ là ngoại trừ chúng ta không ai tin cả (╥_╥)o o

—Chuyện đó không quan trọng, nhìn lên đi, chúng ta có 2107 người! Các cặp vợ chồng bình thường sẽ không có nhiều người ủng hộ đến vậy!

Thịnh Dã nhìn lên theo, lần trước cậu vào siêu thoại Trận Dã còn nhớ rõ viết là 1801 cô gái Trận Dã, cậu thật sự cho rằng con số này sẽ chỉ có giảm không có tăng. Bây giờ thành 2116 cô gái Trận Dã, thậm chí còn nhiều hơn dưới phần bình luận.

Chị Hạ Thiến, Lily, còn có những thiên sứ nhỏ trong siêu thoại, tương lai khi họ kết hôn, trên thế gian này sẽ có 2118 người chúc phúc cho họ.

Hai ngàn một trăm mười tám người cũng đủ mở một concert rồi, nếu viết tên lên giấy, có lẽ sẽ viết đầy mấy chục trang, thật sự có rất nhiều người…

Cậu lén lút xóa đi dấu vết tìm kiếm siêu thoại Trận Dã, không đợi được đến ngày đăng ký kết hôn nữa rồi!
Hết chương 101.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi