HOÀN TOÀN MẤT KIỂM SOÁT



Editor: Mun
Beta lần 1: Mun
Yến Bạch Thu vẻ mặt cảm kích nhìn về phía Tư Trấn Khấu như cũ lạnh mặt (ý là ổng mặt than ó:))), thật sự nhìn không ra, đối phương có lòng nhiệt tình như vậy, trong lúc nhất thời cảm động không thôi, đối với Tư Trấn Khấu càng thêm hảo cảm.
Thẩm Trác thấy ánh mắt tiểu mập mạp nhìn đại nhân nhà mình lại lần nữa biến hoá, từ cảm kích đến sùng bái, tức khắc cảm thấy tiểu mập mạp này là người không tồi, không phải dạng người bạch nhãn lang.

Vì vậy lại lần nữa cấp lực, đem đại nhân nhà mình nhiệt tình chân thực mời chào, để tiểu mập mạp có thể minh bạch đại nhân dụng tâm lương khổ(*).
(*Dụng tâm lương khổ: dùng nhiều tâm tư, trí lực để suy đi tính lại.)
"Người của mấy quán cơm này cũng đủ hiểm độc, thấy nhà ngươi kiếm chút tiền lời lập tức noi theo.

Trong vòng vài ngày, ngoài phố thế nhưng xuất hiện năm nhà bán lẩu ăn vặt kia.

Đại nhân nhà ta vì tìm tòi đến cùng, mỗi nhà y đều nếm một ít, phát hiện đều là mã tốt dẻ cùi (bên ngoài đẹp đẽ bên trong dở tệ), hương vị cùng nhà ngươi kém xa."
Yến Bạch Thu nghe mà sửng sốt, biết được có năm tiệm ăn xuất hiện lẩu cay, trong lòng tức khắc liền hiểu rõ, lại có loại cảm giác vớ vẩn không nói lên lời.
Lẩu cay này cũng không phải là sơn trân hải vị gì, cũng không phải đồ ăn hiếm lạ.

Nếu dựa theo phẩm cấp đồ ăn mà nói, thật sự khó có thể xuất hiện ở nơi thanh nhã.

Cậu cứ tưởng rằng, làm theo cũng chỉ có một hai nhà, giờ nghe có năm nhà tức khắc bị cái chân tướng này làm cho dở khóc dở cười.

Quán cơm nơi này thật đúng là quá để mắt cậu rồi.
Tư Trấn Khấu thấy Thẩm Trác nói không ngừng, rốt cuộc đi lên trước bảo ba người bọn họ buổi chiều đã thảo luận ra kết quả.
"Việc này đã thành kết quả đã định, những vị khách đó khẳng định vẫn sẽ trở về, chỉ là cần một đoạn thời gian, nhưng có khả năng sẽ không còn đông như lúc ban đầu." Tư Trấn Khấu nói.
Yến Bạch Thu cũng minh bạch đạo lý này, kỳ thực loại chuyện này ở hiện đại cũng phi thường dễ thấy, sinh ý bị cướp, muốn đoạt lại chủ quyền, chỉ có thể không nỗ lực, không ngừng cải tiến đồ ăn nhà mình càng ngày càng tốt, lưu lại những thực khách trung tâm (aka khách quen), đồng thời dùng danh tiếng kéo thực khách mới đến (kiểu qua lời giới thiệu ấy), nhưng cái này hơi hao phí thời gian, không thể thực hiện trong một sớm một chiều.
"Cái đó ta biết, nếu không phải ngươi, ta hiện tại cũng không biết, sinh ý bị đoạt đi là vì chuyện gì." Yến Bạch Thu cười khổ.
"Vậy về sau ngươi định làm cái gì bây giờ? Ta coi đồ ăn vặt trước đó ngươi làm vài ngày cũng không tồi, có thể bán trong điểu điếm."
Làm sao bây giờ? Còn có thể làm sao bây giờ đây, chỉ có thể khó mà lên.(đi lên từ khó khăn).
Yến Bạch Thu nghĩ nghĩ, hiện tại lại như thế nào hư, cũng không có như lúc trước bị người ta đạp hư sạp, ít nhất giờ còn có cửa hàng, người vẫn hoàn hảo, có đầu óc là còn sống, hắn không thể hướng tới ngõ cụt.
"Ân, ta cũng nghĩ làm chút ăn vặt khác, lẩu cay họ học thì cứ để họ học đi." Việc này vừa nói ra, trong lòng cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Tư Trấn Khấu thấy Yến Bạch Thu thả lỏng rất nhiều, trong lòng không khỏi âm thầm cao hứng.
"Ngươi nếu có yêu cầu gì thì cứ nói một tiếng...Tư Trấn Khấu đang nói, liền thấy Thẩm Trác đang không ngừng dùng ánh mắt, còn khoa tay múa chân xúi giục hắn.
"Cảm ơn Tư đại ca, ta tạm thời..."
"Khụ, khụ..." Tư Trấn Khấu đánh gãy lời Yến Bạch Thu nói, căng da đầu đem buổi thảo luận kế hoạch và ứng phó đã thảo luận cùng Thẩm Trác và Lăng Cửu hành động.
Y hiếm khi có hành động lấy lòng người khác, lần đầu tiên làm như vậy, trong lòng Tư Trấn Khấu ít nhiều có chút thấp thỏm.
"Cầu Cầu, ngươi đừng vội cự tuyệt." Tư Trấn Khấu nghiêm mặt nói, nỗ lực làm cho biểu tình của chính mình càng thêm chân thành đáng tin cậy:" Ta qua cửa hàng nhà ngươi sinh ý quả thật không tồi, mà chính yếu là ngươi làm đồ ăn vặt rất ngon, nhưng cửa hàng kia có một khuyết điểm đó chính là quá nhỏ."
"Mỹ thực ăn ngon, tuy rằng phải chờ đợi cũng không sao, nhưng nếu gặp trời mưa, ngày trời quá chói chang (nắng) có người không chịu đựng được khi chờ đợi ở bên ngoài, nếu cứ kéo dài, các khách nhân sẽ từng chút bỏ đi."
Yến Bạch Thu cũng biết rõ vấn đề này, nhưng cũng khó giải quyết được ngay.
"Tư đại ca, việc này ta biết, chính là ta không có tiền..." Việc này thật sự quá xấu hổ.
Yến gia xác thật không có tiền, tuy rằng mấy ngày nay kiếm lời mấy chục lượng, nhưng tiền kia cũng chỉ đủ lấy về tiền vốn thuê cửa hàng.

Tư Trấn Khấu lạnh nhạt, đôi mắt có chút lượng lượng, y rất muốn đối với Yến Bạch Thu nói:" ngươi không có tiền, chính là ta có a, ngươi chỉ cần nói một tiếng, tiền này còn không phải của ngươi."
Thanh thanh yết hầu Tư Trấn Khấu che giấu hỉ sắc của mình, chậm rãi nói kế hoạch mình nghĩ ra.
"Cầu Cầu, mấy người chúng ta cũng đã thấy rồi, chính là vùi đầu cắm cổ làm, làm quanh năm suốt tháng, mệt chết mệt sống cũng kiếm được không ít, cũng muốn mua một ít cửa hàng, đặt mua một ít sản nghiệp kiếm chút tiền nhưng lại không biết xuống tay từ đâu.

Khi nhìn đến cửa hàng sinh ý của ngươi, tiên sinh nhà ta (Thẩm Trác) liền có chủ ý, muốn cùng ngươi mở một cửa hàng."
Ý này đúng là do Thẩm Trác nghĩ ra được, đại nhân nhà hắn muốn theo đuổi Yến Bạch Thu, nhưng mỗi ngày đều đến quán kia cũng không phải ý tốt.

Hơn nữa mắt thấy sinh ý bị cướp đi, cũng không tiện ra mặt giải quyết.

Nhưng nếu mở chung một cửa hàng, hai chủ tử, về sau mặc kệ làm chuyện gì đều tiện thực hiện.
"A, cùng nhau mở cửa hàng sao?" Yến Bạch Thu có chút không biết làm sao nhìn về phía Thẩm Trác, Thẩm Trác có khả năng đối phương hiểu lầm.
"Là ta đề nghị, đại nhân cũng tán đồng, mấu chốt tiền cũng là đại nhân nhà ta ra." Thẩm Trác nhanh chóng giải thích, chỉ lo đối phương hiểu lầm, vậy bao công sức của đại nhân nhà hắn đều là công toi.
Yến Bạch Thu bị cái kinh hỉ ngoài ý muốn này đập cho choáng váng, trong thời gian ngắn không phân biệt được là kinh hỉ hay là kinh hách.
"Nhưng chính là ta không có tiền a..." Hơn nữa những đồ ăn vặt đó các vị này cũng vừa mắt?
Tư Trấn Khấu rất muốn đi đến gõ một cái vào đầu Yến Bạch Thu, như thế nào nói đến mấu chốt đối phương lại vụng về như vậy.
"Không có việc gì, tiền này ngươi không cần ra, ngươi chỉ cần làm ra đồ ăn mỹ vị là được, ra tiền cứ tính lên trên người ta, ngươi cảm thấy như thế nào?" Tư Trấn Khấu nhẹ giọng dò hỏi.
Yến Bạch Thu cảm giác đầu óc còn có điểm ngốc, cậu như thế nào cũng không có nghĩ tới, loại chuyện tốt này sẽ phát sinh trên người chính mình.
Yến Bạch Thu còn mơ mơ màng màng, tựa như bộ dáng còn chưa minh bạch, Tư Trấn Khấu lại ném cho Yến Bạch Thu một cái bánh nướng lớn.

"Ngươi và ta nếu kết phường làm buôn bán, cửa hàng kia khẳng định là đoạn đường lớn, đồng dạng cũng sẽ không chỉ có một tiểu điếm, có khách nhân tới ít nhất cũng không phải xếp hàng, hơn nữa cửa hàng to cũng có bếp độc lập đằng sau, mình làm gì khách nhân cũng không thể nhìn, cũng không thể xem được tay nghề." Tư Trấn Khấu từng bước dụ dỗ, đem bánh lớn bánh nhỏ vẽ ra.
Yến Bạch Thu có chút động tâm.
Lần này lẩu cay bị cửa hàng quy mô lớn bắt chước, trong lòng ít nhiều có chút không vui, chủ yếu vẫn là quá nhanh.

Nếu thật sự như lời Tư Trấn Khấu nói thì không thể tốt hơn.
"Cửa hàng này ta ra tiền, ngươi xuất lực, ngày sau tiền lời, ngươi bảy ta ba, như thế nào?" Tư Trấn Khấu nhìn Yến Bạch Thu, nếu đối phương chê ít lại nhường một chút.

Việc này ba người đã thương nghị, nếu muốn nhiều Yến Bạch Thu trong lòng không thoải mái, cấp nhiều liệu cậu có cho rằng đây là bẫy rập.
"Ta bảy thành, này, này cũng quá nhiều đi." Yến Bạch Thu liên tục xoa tay, cảm thấy thực không ổn, cửa hàng đều của Tư Trấn Khấu, cậu chỉ ở bên trong ra lực, còn không biết có thể thu vào nhiều hay ít, Tư đại ca cũng không sợ mệt.
"Này không được, nếu không chia năm năm." Yến Bạch Thu chờ đợi nhìn Tư Trấn Khấu.
Thấy việc đã thành, Tư Trấn Khấu tâm tình rất tốt, lắc đầu, không thèm để ý nói:" Cứ theo như trước phân ba bảy, lại nói ngươi làm tốt các loại thức ăn thì dù đi đâu cũng có thể kiếm được tiền.

Có thể cùng ngươi hợp tác, đây là vinh hạnh đối với ta, cứ định như vậy đi." Sợ Yến Bạch Thu đổi ý, Tư Trấn Khấu liền cứng rắn như cây búa gõ một phát liền định ra việc này.
"Chuyện khai trương cửa hàng mới liền bao ở trên người ta, đợi mọi chuyện xong xuôi ta liền cho người thông tri ngươi, ký kết hợp đồng, ngươi xem như thế nào?"
Yến Bạch Thu hoàn toàn bị động, đầu óc hoạt động chậm chạp, hoàn toàn bị Tư Trấn Khấu dắt mũi đi, nội tâm cao hứng muốn chết, cảm thấy bản thân bị một cái bánh từ trên trời rơi xuống đập trúng, đầu óc vựng hồ hồ, bị loại kinh hỉ lớn này hun cho đầu óc mơ hồ.
Ngao, ngao, ngao đây là gặp được quý nhân a.
Đến chạy nhanh ôm lấy đùi quý nhân a, đùi này vừa thô lại vừa tráng, ôm lấy liền có thể một bước lên đỉnh nhân sinh a.
Yến Bạch Thu cảm thấy việc này chỉ cần đầu óc cậu không bị hư rớt, thành thành thật thật đáp ứng.

Âm thầm đè nén tâm tình kích động vào đáy lòng, Yến Bạch Thu thành thật dựa theo những gì Tư Trấn Khấu nói, đối phương nói cái gì, cậu liền liều mạng gật đầu.

Bởi vì quá mức hưng phấn, kích động, rất nhiều thời điểm cậu đều không nghe thấy Tư Trấn Khấu nói cái gì đều đồng ý toàn bộ.

"Hảo, hảo tất cả đều làm theo như ý Tư đại ca.

Chuyện cửa hàng này ta cũng không rõ ràng lắm, đành làm phiền Tư đại ca." Yến Bạch Thu làm đúng bộ dáng tiểu đồ đệ.
"Hảo, chờ ta tìm cửa hàng xong, Cầu Cầu đến lúc đó đừng chưa lâm trận đã bỏ chạy, ta còn chờ cùng Cầu Cầu cùng nhau kiếm tiền."
Tư Trấn Khấu có rất nhiều lần nghe được người nhà họ Yến xưng hô như vậy với Yến Bạch Thu.

Thử hô vài lần phát hiện rất là thân mật, hơn nữa Yến Bạch Thu cũng không có biểu hiện ra thần sắc gì không vui, trong lòng có chút vui mừng.
Yến Bạch Thu vỗ ngực đảm bảo, bảo cậu muốn từ bỏ chuyện tốt này, kia không phải ngớ ngẩn sao.
"Sẽ không Tư đại ca, chuyện tốt này ta làm sao sẽ lâm trận bỏ chạy chứ".

Kết thúc chuyện này, Yến Bạch Thu chọn một ít huyết heo cùng thịt heo, tính xong tiền liền rời đi.
Thời điểm đi về, bước chân có chút mơ hồ.
Yến Bạch Thu là kích động cùng hưng phấn, mà Tư Trấn Khấu tâm trạng cũng rất tốt.

Lần đầu tiên lấy lòng người trong lòng, hạ cả vốn lẫn lãi cuối cùng cũng đem người trong lòng tròng vào bên cạnh mình.
Lau một phen mồ hôi, nhìn đến Thẩm Trác cùng Lăng Cửu bên cạnh cười đến ý vị thâm trường, Tư Trấn Khấu tâm tình không tồi dứt khoát không thèm nhìn đến.
_____
Sr các chế tui bận quá nên chương cũng bập bõm
12:56"
29/3/22.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi