HOÀN TOÀN MẤT KIỂM SOÁT



Edit: Mun
Beta lần 1
Mặc dù ở tại thị trấn, cũng không thể mỗi ngày đến tiệm ăn đứng đầu dùng bữa.

Giống tiệm ăn của Yến Bạch Thu lúc này, mười người đến ăn một bữa mỹ vị no nê, không đắt, hơn nữa còn tận hứng, có một số người thường xuyên có thể đến.
Có những nam nhân cảm thấy hương vị tốt còn đem hài tử và thê tử trong nhà lại đây, không giống như nhà hàng thượng hạng, gọi vài món thức ăn ít nhất cũng tốn mấy lượng bạc, một tháng cũng chỉ dám ăn một lần, sau đó liền thắt lưng buộc bụng.

Nhưng Yến gia nơi này không giống, một nhà tới ăn, nhiều lắm cũng chỉ mất vài đồng tiền, một lượng bạc là nhiều, mà cả nhà lại được ăn no.
Này cũng coi như là chuyện tốt nhất khi đến tiệm ăn không phải sao?
Nam nhân kia cũng là thuận miệng hỏi một chút, thấy Yến Bạch Thu đáp, cũng không có nói theo, chỉ là nhìn thấy hài tử nhà mình nhìn lăng lăng có chút không cam lòng.
Yến Bạch Thu cũng thấy được, hắn lấy ra một con vịt nhỏ, cắt thành một tiểu khối, bởi vì vịt này hôm nay cũng mới ra mắt, hương vị như thế nào khách nhân cũng không rõ ràng lắm, đơn giản liền lấy ra một con để thoả mãn sự tò mò của khách nhân mua sắm, cũng coi như tuyên truyền.
Yến Bạch Thu nhặt mấy khối, một đưa cho nam nhân kia, lại đưa cho hai hài tử cùng thê tử trong nhà gã nói:" Đây là vịt kho nhà ta mới làm ra, các ngươi nếm thử đi."
Gần đó có mấy người đang chọn đồ ăn, mỗi người lấy một khối, lập tức cho vào trong miệng bắt đầu nhấm nháp.
Lỗ áp lạnh, không có hương như ban đầu, nhưng thịt vịt bên trong vẫn còn giữ nguyên vị, thời điểm cho cho miệng nhàn nhạt nhai, cay, càng ăn càng ra hương, đang suy nghĩ ăn thử một khối, phát hiện vịt trong miệng đã hết rồi.

Nam nhân kia ăn xong cảm thấy không tồi, lại thấy hài tử vẫn còn thèm thuồng, liền lập tức hỏi giá.
"Lỗ áp này ngươi bán thế nào?"
Yến Bạch Thu trong lòng vui vẻ, đã có khách nhân muốn mua rồi.
"Một con Lỗ áp ba lượng." Nam nhân kia vừa nghe giá này, cùng vịt trong tiệm cơm bình thường hơi cao một chút, có thể so với những tửu lâu bán vịt nướng tiện nghi hơn không ít, giá này hắn tiếp thu được, thực vừa lòng.
"Kia phiền toái tiểu lão bản cho ta một con." Hài tử nhà hắn vừa nghe được lời này, tức khắc vui mừng không thôi, đôi mắt loan loan.
Yến Bạch Thu từ thớt lấy lên một con, lại từ dưới thùng gỗ lấy ra gan và mề đã kho tốt (???????? mị tưởng ở chương trước nội tạng đã dùng để nấu miến canh tiết vịt hết rồi chứ nhể...), Thời điểm đóng gói cậu cũng không quên cùng khách hàng giải thích:" Đây là lần đầu tiên nhà ta làm lỗ áp bán, bởi vì là ngày đầu tiên liền tặng ít vật nhỏ, đều là đồ mỹ vị, đều có thể trực tiếp ăn, cũng có thể xào với rau xanh ăn." Nói xong cũng là lúc đóng gói xong.
Khách hàng nghe Yến Bạch Thu nói vậy, tuy rằng nhìn đồ không được đẹp nhưng nếu tiểu lão bản đã nói vậy thì sẽ không sai, đồ ăn vặt nhà này rất mỹ vị, lập tức cũng cao hứng bỏ tiền.
"Tiểu lão bản thật là khách khí, ta đây liền nhận vậy." Dứt lời liền nhận lấy vịt kia.
Người này mua lỗ áp lại cùng thê tử và hài tử lựa chọn đồ phối thái ăn lẩu cay, liền tiến đến vị trí ngồi xuống, chờ bưng lên, hai hài tử ánh mắt mong chờ nhìn lỗ áp đã đóng gói, bởi vì đã ăn thử một chút, chính là không khống chế được nước miếng, lôi kéo góc áo mẫu thân, nhỏ giọng nói:" Nương, ta muốn ăn vịt kia."
Một đứa khác cũng nhỏ giọng nói:" Nương, ta cũng muốn ăn."
Nếu là mua, đơn giản liền mở ra, ở nơi này ăn luôn.
Lực hấp dẫn của ẩm thực vô cùng lớn, đặc biệt là mỹ vị trước mặt, cái loại lực hấp dẫn này quả thực vô cùng lớn, ban nãy có mấy người xếp hàng cùng cũng có hai người mua, người xếp hàng sau thấy vậy, bởi vì không ngửi được mùi vị không hiểu được lỗ áp vị như thế nào, nhưng thấy phía trước có người mua, đều đã ăn luôn tại nơi này, trong lòng suy tưởng, Lỗ áp kia hương vị hẳn là không tồi.
Hơn nữa cũng chỉ ba lượng bạc.
Ba lượng bạc nói nhiều là rất nhiều, đi tiếp mấy tiệm ăn khác còn chưa đủ, nhưng để mua đồ ăn có thể mua không ít.


Nhưng là nếu để mua đồ ăn ngon liền không tiếc chút tiền ấy.
Vì thế người xếp sau thấy mấy người phía trước ăn lỗ áp, mười người thì tám người mua, khiến người xếp hàng phía sau ăn đồ ăn cay khiếp sợ.
"Con vịt đen như mực kia khẳng định ăn phi thường ngon, bằng không như thế nào có nhiều người mua như vậy?" Vị khách Giáp nói.
"Tiểu lão bản này bán đồ ăn vặt nào cũng thật là mỹ vị, lỗ áp này phỏng chừng cũng không tồi, nếu không, chốc lát cũng mua một con nếm thử." Vị khách Ất trả lời.
Mang theo nghi vấn và ý tưởng bất đồng, lỗ áp trở thành loại ẩm thực quỷ dị, mọi người còn chưa rõ tình huống đã bị mua hết không còn.
"Đã không còn sao? Tiểu lão bản, ngươi làm sinh ý không có tâm a, như thế nào mỗi lần đến phiên chúng ta, mấy thứ tốt đều không còn?"
"Bạc ta đều đã chuẩn bị tốt, như thế nào còn không bán cho ta?"
Yến Bạch Thu cũng không có dự đoán được, lỗ áp này thế nhưng bán nhanh tới vậy, cậu còn cắt một con để làm tuyên truyền đây.
Thấy bán xong rồi trong lòng Yến Bạch Thu cũng nhẹ nhõm không ít, đối mặt với sự không cáo hứng của khách hàng, Yến Bạch Thu cũng ứng phó được.

Đem mấy khối của con vịt ăn thử kia cắt nhỏ ra, thấy có người nhắc tới liền đưa cho họ một khối để nhấm nháp, biểu đạt ý tứ.
"Lỗ áp này là ngày đầu tiên bày bán, cho nên làm không nhiều lắm, ngày mai khẳng định làm nhiều thêm chút, còn thỉnh các vị chiếu cố ủng hộ." Yến Bạch Thu cảm thấy da mặt mình cũng càng ngày càng dày, cùng các khách nhân nói chuyện cũng không còn mặt đỏ chân xuyễn.
"Nga, đúng rồi, cửa hàng chúng ta từ ngày mai sẽ làm một ít ngư hoàn bán ra, các vị khách quan muốn ăn ngư hoàn, có thể đến quán mua sắm a." Dù sao người ăn lẩu cay cũng không còn nhiều như trước, làm ngư hoàn cũng đã có công cụ, đơn giản liền bán ngư hoàn là được.
Lời này vừa nói ra, rất nhiều thực khách đều nhón chân mong chờ.

"Hảo a, tiểu lão bản, ta liền chờ ngư hoàn nhà các ngươi bán ra, mang về cho người thân trong nhà nếm thử." Có khách nhân cao hứng nói.
Lẩu cay này tuy ngon miệng, nhưng cũng chỉ có một bộ phận ăn được, như lão nhân và tiểu hài tử khẩu vị thanh đạm cũng ăn không hết.
"Ngày mai ta liền tới nơi này của tiểu lão bản mua ngư hoàn."
"Ta cũng tới, tiểu lão bản ngươi nhớ phải làm nhiều chút ngư hoàn a, đừng làm chúng ta chờ."
Yến Bạch Thu cười ha hả gật đầu.
"Hảo a, đây là khẳng định a, ngày mai khẳng định sẽ làm nhiều chút."
Khách nhân nhận được tin tức này đều cao hứng, có người liền bắt đầu hỏi thăm giá cả ngư hoàn.
Ngẫm lại, một xuyến ngư hoàn ba viên, cũng hai văn tiền, phỏng chừng giá cả cũng không quá tiện nghi.
Ngư hoàn này cũng kỳ thật, nếu là có công cụ tốt, giá cá lại không quý, nhưng có tình lại toàn bộ dựa vào nhân lực (sức người) Yến Bạch thư cũng lâm vào suy tư.
Giá cá mè là tám văn tiền một cân, năm cân cá mè cũng chỉ được hai cân thịt cá, làm ra ngư hoàn cũng chỉ được ba cân.

Kì thật nếu đem ngư hoàn làm rối đi một ít, đại khái làm được bốn cân, năm cân, thậm chí là sáu cân.

Nhưng Yến Bạch Thu nghĩ, mình dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, cậu cũng tính món này là chiêu bài, không thể làm qua loa, liền làm ngư hoàn ít một chút đi.
Cậu nghĩ nghĩ liền nói:" Ngư hoàn này ấn theo số cân bán, năm mươi văn một cân, ngày mai tiểu điếm bắt đầu đến ngư hoàn, muốn mua trước sớm tìm đến tiểu điếm là được."
Yến Bạch Thu làm những ngư hoàn này đều là hàng thật giá thật, trừ bỏ cho một ít tinh bột, không có cho thêm chút gì khác, thuần túy là thịt cá, không nói do chính cậu làm, mặc dù cho người khác làm, hao phí khi làm xong cũng không kiếm được mấy tiền.
"Hảo a, tiểu lão bản, lời này do ngươi nói ra, ngày mai chúng ta liền tới." Năm mươi văn một cân cũng xem như không quá quý, một cân thịt heo cũng đến mấy chục văn tiền, đại bộ phận mọi người vẫn ăn.

Trong lòng mỗi thực khách đều có cái bàn tính đang lạch cạch tính toán, cảm thấy còn tốt, tiểu lão bản còn chưa tính mở rộng, giá hợp lý, lập tức có rất nhiều người nói muốn mua.
Hôm nay bởi vì bán lỗ áp có hiệu quả, cửa hàng sinh ý thịnh vượng, thật ra so với hôm qua tốt hơn nhiều, đồ phối thái đều đã làm bán xong hết rồi, không ít khách nhân tiếc nuối rời đi, biết được ngày mai có thể mua ngư hoàn, sự tiếc nuối cũng không cánh mà bay.
Hôm nay không đến một lúc liền bán hết, bởi vì ít khách, người nhà họ Yến cũng không có mệt.
"Cầu Cầu, nhất định phải làm ngư hoàn a." Liễu Thanh Mai lo lắng hỏi:" Này rất vội a? Ta nghe ngươi nói còn phải làm lỗ áp a."
Yến Bạch Thu hồn nhiên không thèm để ý, cười ha hả nói:" Nương, không có việc gì, Lỗ áp ta sẽ làm tốt, các loại phối liệu cũng hảo, trở về ta dạy tiểu Tuyết làm là được, ngư hoàn có cối đá, cũng rất dễ làm."
Liễu Thanh Mai gật gật đầu, trong lòng lại nghĩ, nếu có người đắc lực hỗ trợ thì tốt biết bao, không cần lo lắng bị người trộm đi công thức, còn có thể giúp nhi tử một chút.
Yến Bạch Thu cả người đều sạch sẽ, người một nhà ăn xong, Yến Bạch Tuyết đã sớm đem trướng bếp sắp xếp tốt, trên mặt lại một lần nữa lộ ra tươi cười.
"Ca ca, lỗ áp này đúng là bán ra tiền a." Chỉ tính hôm nay bán vịt, một con ba lượng, chính là thu vào năm mốt lượng bạc a.
Nàng nâng má, trong miệng nhắc mãi:" Một con vịt phí tổn cũng vài đồng tiền, chính là kiếm vài lần là bù lại được.

Từ gia kia một con vịt nướng năm lượng bạc, Túy Liên Lâu tám lượng, này kiếm bao nhiêu tiền a, hơn nữa hai nhà này, khách thường xếp hàng đến mua vịt a."
Ngày xưa không có làm buôn bán, liên quan đến tiền tài thu vào chưa bao giờ quan tâm qua, giờ tính toán xuống, đem Yến Bạch Tuyết kích động hô:"kiếm tiền, kiếm tiền."
Yến Bạch Thu cười khẽ, đạo lý này kỳ thật rất nhiều người đều hiểu, cậu nhớ rõ trước kia, ra những cửa hàng kia mua một chút đồ kho ăn, những cái flagship store bên trong đều ấn số cân bán ra, một cân có thể mua hai hai con vịt hoặc ba con, nhưng ăn ngon không kiềm được nên rất nhiều người mua a.
"Tiểu Tuyết đừng chỉ nhìn chỗ tốt vui mừng quá sớm, món kho nhà ta mới ra, phỏng chừng không qua bao lâu, nhiều người sẽ lại làm lậu." Cho nên cậu phải nghiên cứu ra một chút phối liệu, điều chế ra một chút nước kho mỹ vị, như vậy dù có bắt trước cũng không thể bắt trước được hương vị của cậu.
________
2223 từ, càng ngày càng dài ????????????.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi