HOÀNG HẬU NƯƠNG NƯƠNG ĐÍCH NĂM XU ĐẶC HIỆU

CHƯƠNG 53: NGƯỜI CÓ HAI LỚP DA

Editor: Luna Huang

Sổ sách trong tay Khương Tình Tuyết rơi xuống trên mặt đất, Vu Lưu Vân nhanh lên qua đây đỡ lấy nàng. Khương Tình Tuyết thất vọng đến cực điểm, thanh âm yếu ớt “Vương ma ma, ngươi nói, còn cần ta đến xem không!”
“Phu nhân… Phu nhân người tha cho ta đi!” Y phục mặc ở bên trong cũng bị lôi ra, mặt Vương ma ma xám như tro tàn. Nàng quỳ gối bò qua, cầm lấy chân của Khương Tình Tuyết dập đầu, mặc lục tay áo mặc lục kim thêu hoa đều dính bụi.
Vu Xá Nguyệt nhún nhún vai, nàng nếu như hảo hảo cất giấu vậy cũng không đến mức thảm như vậy, liền sợ có người a, trộm còn nhịn không được mang lên mình.
Khương Tình Tuyết bị tức đến cháng váng đầu, chỉ vào sai vặt cửa viện cả giận nói “Trước, trước giám Vương ma ma lại!”
“Vâng.”
Vương ma ma hoảng sợ vuốt tay sai vặt trảo nàng, vẫn là bám t Khương Tình Tuyết không tha, “Tha mạng a phu nhân! Tha mạng a!”
Nhưng Vương ma ma vẫn bị người kéo đi ra ngoài, nàng kêu thảm rất xa “Phu nhân, người giết nô tỳ đi! Van cầu phu nhân buông tha nhi tử không tranh khí của nô tỳ ——”

Vương ma ma bị sai vặt tỳ nữ túm đi, viện một chút yên tĩnh lại. Vu Lưu Vân đỡ Khương Tình Tuyết ngồi ở ghế trên, một chút một chút vỗ ngực giúp nàng thuận khí.
Vu Xá Nguyệt cũng khiếp khiếp lại gần, châm nước mang đến trước mặt Khương Tình Tuyết “Mẫu thân còn khá một chút? Người đừng nóng giận, đều là Nguyệt nhi bất hảo, sau này Nguyệt nhi không bao giờ đến khố phòng nữa.”
Khương Tình Tuyết mở mắt ra, mâu quang sắc bén cùng hoài nghi không chút nào che giấu “Ngươi hôm nay đi tìm Vương ma ma làm cái gì?”
Vu Xá Nguyệt ủy khuất nói “Vương ma ma đã ba năm chưa cho Ngưng nhi tiền tiêu hàng tháng, ta và di nương cũng không có, Nguyệt nhi đi hỏi một chút, có đúng hay không ma ma quên mất.”
Ngưng nhi nhanh lên tội nghiệp quỳ xuống “Đúng vậy phu nhân, chuyện này cũng là Ngưng nhi lắm miệng, không nên để tiểu thư xuất đầu cho ta. Phu nhân nếu không phạt Ngưng nhi đi.”
Khương Tình Tuyết hừ một tiếng nhắm mắt lại, tiền tiêu hàng tháng ba năm của một nha hoàn có bao nhiêu tiền, cùng nàng tổn thất quả thực chín trâu mất sợi lông!
Sau một lúc lâu, nàng một lần nữa mở mắt nói “Gọi người đến nơi ở của Vương ma ma lục soát, thiếu bao nhiêu ngươi tự lấy đi.”
“Cảm tạ mẫu thân.” Vu Xá Nguyệt thập phần vui mừng “Vậy… Nguyệt nhi cũng nên đi?”
“Chờ một chút. Nghe nói ngươi gần đây cùng tổ mẫu ngươi nói chuyện phiếm?”
“Đúng vậy ~”
“Chuyện này ngươi cũng đừng nói cho tổ mẫu ngươi.” Khương Tình Tuyết bao hàm thâm ý nhìn Vu Xá Nguyệt nói “Nàng lớn tuổi, nghe xong đau lòng. Chuyện này mẫu thân tự mình xử lý, ngươi hiểu?”
Khóe miệng Vu Xá Nguyệt hơi câu dẫn ra tiểu độ cung, trách không được a! Khương Tình Tuyết cho nàng cái quyền lợi này, như khâm sai đại thần xét nhà là tính chất ——muốn lấy bao nhiêu thì lấy.
Thế nhưng Khương Tình Tuyết ghét nàng như vậy, làm sao sẽ cho nàng chỗ tốt lớn như vậy. Nguyên lai còn là muốn ngăn chặn miệng của nàng. Vương ma ma cũng là người của Khương Tình Tuyết, xảy ra chuyện Khương Tình Tuyết cũng phải cần thụ liên lụy. Nếu như Vu Xá Nguyệt nói với lão phu nhân chuyện này, quyền to Khương Tình Tuyết nắm trong tay được mấy ngày.
Tuy rằng sớm muộn gì cũng là muốn lão phu nhân biết, thế nhưng Khương Tình Tuyết trước nghĩ biện pháp bù đắp, sau đómới nói, hiệu quả kia cũng là tốt hơn một chút.
Nàng nét mặt thập phần vui vẻ gật đầu “Nguyệt nhi minh bạch, sẽ không để cho tổ mẫu lo lắng.”
Khương Tình Tuyết mệt mỏi xua tay “Ngươi biết là tốt rồi, ngươi đi đi.”
——
Vu Xá Nguyệt dẫn Ngưng nhi cùng Bạch Liên ly khai Quán viện, nàng lần này xem như là kỳ khai đắc thắng.
Không riêng gì tiền bị đoạt, còn Khương Tình Tuyết tự thu thập hết tâm phúc của mình. Không có gì so với địch nhân nội chiến thoải mái hơn ~

Nhưng duy nhất không được hoàn mỹ chính là Khương Tình Tuyết cư nhiên “Hối lộ” Bản thân. Tuy rằng có thể có được chỗ tốt, thế nhưng nàng càng hy vọng để lão phu nhân cùng Khương Tình Tuyết nháo. Vậy nếu như còn có một cơ hội, nàng nhất định phải để lão thái thái thấy mới được.
“Đi thôi, đến chỗ Vương ma ma xem, có thứ gì tốt.”
Bỗng nhiên bỗng nhiên lôi kéo Vu Xá Nguyệt” Tiểu thư, người tốt nhất trước về xem mặt đi! Thật vất vả với mất thai ký, cũng không nên lưu lại cái gì.”
“Cũng sẽ không chứ?” Vu Xá Nguyệt lấy tay đụng một cái, còn có chút đau đớn.
Ngưng nhi lấy tay xoa máu trên mặt Vu Xá Nguyệt, lẩm bẩm nói “Tiểu thư người thật sự là quá tốt, giúp Ngưng nhi xuất đầu đòi tiền, còn vẫn che chở chúng ta.”
Theo ở phía sau trầm mặc như không khí chính là Bạch Liên ở trong lòng cười nhạt, nàng lại còn nói Vu Xá Nguyệt tốt? Thật là không có kiến thức.
Bỗng nhiên, Vu Xá Nguyệt nhớ tới cái gì tự đắc, quay đầu hướng nói với Bạch Liên “Đúng rồi, ta xem ngươi ngày hôm nay đi đứng bất hảo, ngươi về trước đi.”
Bạch Liên sửng sốt, trong lòng là căm giận nan bình, thế nào, thế nào vừa dọc theo đường đi không phát hiện nàng đi đứng bất hảo, vẫn còn gọi nàng làm việc! Hiện tại đi chỗ Vương ma ma thu tiền đuổi nàng về? Bạch Liên vẻ mặt không tình nguyện nói không tình nguyện nói: “Tiểu thư, Bạch Liên không có chuyện gì, đến giúp các ngươi khuân đồ cũng tốt a.”
Thiếu bao nhiêu tiền a còn về phần khuân đồ? Nàng thật đúng là muốn xét nhà a.
Vu Xá Nguyệt cùng lời bất khả thương lượng nói “Ngươi trở về đi, lần trước thương thế của ngươi chưa lành, lần này lại theo ta đi ra gần nửa ngày, mau trở về.”
Bạch Liên vốn còn muốn tranh cãi một chút nữa, nhưng nàng thấy Vu Xá Nguyệt đối với mình sắc mặt thập phần lãnh đạm, chỉ có thể lộp bộp gật đầu, “Vâng… Nô tỳ trở về.”
Bạch Liên cứ như vậy nhìn Vu Xá Nguyệt cùng Ngưng nhi hi hi ha ha đi xa, bản thân hình như là bị ghét bỏ, tức giận hung hăng giậm chân một cái. Ngươi chờ Ngươi chờ, chuyện ngày hôm nay, còn có đêm hôm đó… Nhất định không để yên!
Ngưng nhi quay đầu lại nhìn Bạch Liên một chút, xác nhận cách khá xa, lúc này mới tặc hề hề nói “Hắc hắc, tiểu thư, người thật lợi hại.”
Vu Xá Nguyệt đắc ý hừ một cái “Tiện nghi của ta còn có thể cho nàng chiếm? Nàng lưu lại chỗ ta không sai biệt lắm, là thời gian để cho nàng đi.”

Ngưng nhi gật đầu, tiểu thư nói phải làm cái gì đó là nhất định có thể làm được! “Ngày hôm nay hù chết Ngưng nhi, ta còn tưởng rằng tiểu thư ngây thơ cam chịu. Không nghĩ tới Vương ma ma Vương ma ma nhiều tiền như vậy, lại còn cắt xén tiền tiêu hàng tháng của một tiểu nha đầu nhu ta, thực sự là…”
“Ai sợ nhiều tiền ~ cũng không biết nàng giữ nhiều đồ như vậy có sợ không.”
Ngưng nhi rụt vai một cái “Nếu như ta, ban đêm cũng không dám ngủ, liền sợ bị người vạch trần.”
——
Hai người một đường đi đến nơi ở của Vương ma ma, hộ viện đang lục soát, toàn bộ nhà trệt tiểu viện thập phần náo nhiệt.
Vu Xá Nguyệt đi vào, đã nhìn thấy Vương ma ma bị hai áp giữa sân, nàng vẫn ô ô khóc, y phục trên người đã bới xuống tới, chỉ còn một bộ trung y màu trắng. Tóc tai rối bời đứng ở nơi đó, cùng tù phạm thật là có điểm rất giống.
Vừa nhìn như là trượng phu nàng, nhi tử, bọn họ chiến chiến căng căng đứng cách xa nàng, tựa hồ là không dám tới gần.
Sai vặt đang bận nhìn thấy Vu Xá Nguyệt, nhanh lên khuôn mặt tươi cười chào hỏi “Tam tiểu thư người đã đến.”
Hiện tại sai vặt ở chỗ này làm việc đều là trong khố phòng, vừa cả đám đều bị gọi đến Quán viện, kiến thức Vu Xá Nguyệt cùng Vương ma ma giao phong, nhận ra gió hướng bọn họ tự nhiên là chọn lấy lòng Vu Xá Nguyệt.
Vu Xá Nguyệt cũng đối với bọn họ cười cười “Là mẫu thân bảo ta đến đây lấy vài thứ.”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi