HOÀNG HẬU NƯƠNG NƯƠNG ĐÍCH NĂM XU ĐẶC HIỆU

CHƯƠNG 62: SĨ BIỆT BA NGÀY

Editor: Luna Huang

Đã không cóđáng ghét bên người, Vu Xá Nguyệt an an tâm tâm cùng mấy tiểu thư tùy tiện hàn huyên trò chuyện.
Một lát sau, mọi người lại hai hai ba ba kết bạn đi nơi khác cùng những người khác nói chuyện. Vu Xá Nguyệt cũng lôi Ngưng nhi, hai người dọc theo bên hồ chậm rãi tản bộ.
Thẳng đến các nàng đi xa. Ngưng nhi thấy chung quanh không người, lúc này mới tức giận bất bình nói: “Tiểu thư ~ tứ tiểu thư vẫn nói những lời này thực sự là quá phận. May là tiểu thư ngươi giữđược nàng, nếu không Ngưng nhi đều phải không nhịn được.”
“Vậy, nàng nói là sự thật sao? Ta thực sự uống qua đèn dầu?”
“A?” Ngưng nhi nghĩ không ra Vu Xá Nguyệt đểý dĩ nhiên là cái này, nàng thận trọng nói “…Vâng, là uống qua. Bất quá chỉ một chút. Vậy vẫn là nhị tiểu thư nhị tiểu thư uống, sau lại là Doãn di nương cản lại.”
Vu Xá Nguyệt thở dài, Doãn di nương thực sự là tốt ~ đáng tiếc nói chết thì chết, thậm chí chưa từng có người để tang. Nàng lạnh lùng hỏi: “Lúc đó ta vì sao uống đèn dầu a?”

Ngưng nhi vừa nghĩ chuyện kia liền tức giận bất bình, “Nhị tiểu thư cùng tứ tiểu thưđều có phần, nhị tiểu thư gạt tiểu thư ngươi, cầm dầu một mực nói ngon, tiểu thư mới…mới tin, đêm hôm đó người kéo bụng suốt đêm.”
Vu Xá Nguyệt gật đầu, “Ta đã biết.” Sổ sách lớn này đều nhớ kỹ, chậm rãi tính trở về, không nóng nảy.
Ngưng nhi lo lắng Vu Xá Nguyệt mất hứng, liền đi tới hỏi “Tiểu thư, chúng ta đi đâu?”
“Đương nhiên là mỹ mạo đi qua hành lang, ba người một mực nói, phía sau các nàng là hai hàng vũ nữ thật chỉnh tề.
Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên tò mò hỏi: “Ai, ngươi có phát hiện không, chúng ta hình như vẫn không phát hiện cha của ta a. Đều lâu như vậy, hắn hình như cho tới bây giờ cũng không lộ diện.” Nếu như không phải là trước còn có chuyện của Tân Chỉ, phỏng chừng nàng là một lần đều không thấy được vị thừa tướng đại nhân này đâu.
Ngưng nhi cũng là thập phần buồn bực suy tư, “Ân ~ lại nói tiếp, tướng gia hình như vẫn không có về a, có lẽ là bề bộn nhiều việc?”
Vu Xá Nguyệt liếc mắt, “Thôi đi, đại thọ của thân nương mình cũng sẽ không về, hắn làđiên rồi ~ đánh cuộc, hắn khẳng định bên ngoài có người rồi, mới mẻ kính nhi còn chưa qua, hay bởi vì có chút nguyên nhân không muốn để cho người biết.”
“Ngô…” Ngưng nhi xem ra rất là tán thành.
Vu Xá Nguyệt khoát khoát tay, “Được rồi mặc kệ hắn để làm chi, chỉ cần không tới tìm phiền phức cho ta làđược, đi thôi đi thôi.”
——
dưới bóng cây phụ cận bên hồ, Vu Lưu Vân cùng một nữ tử tiên hồng sắc y sam xinh đẹp đứng chung một chỗ nói chuyện phiếm.
Khóe miệng của nữ tử thiển hồng y sam kia mang theo má lúm đồng tiền, một đôi mắt hạnh thật to, y sam thiển hồng để d nàng thêm thập phần trắng nõn, một nữ tử như vậy, chỉ cần nhìn sẽ cảm thấy cho người cả người lửa nóng muốn ngừng mà không được.
Nữ tử này, chính là bên nương gia của Khương Tình Tuyết ——đích trưởng tôn nữ của Khương thái phó, Khương Doanh.
Khương Doanh so với Vu Lưu Vân lớn hơn một tuổi, hai người bởi vì Khương Tình Tuyết, từ nhỏ quan hệ vô cùng tốt, cách tam soa ngũ liền muốn tụ chung một chỗ.
Khương Doanh nhìn xung quanh cảnh sắc quen thuộc, có chút phiền muộn nói: “Lưu Vân a, Tử Kỳ lúc nào trở về a ~ không phải nói sắp sao ~”
Vu Lưu Vân bất đắc dĩ thở dài, “Hiện tại mới vào hạ, còn hơn hai tháng.”
Khương Doanh nghe vậy, không vui bỉu môi nói: “Thế nhưng. . .đại thọ của tổ mẫu ngươi, hắn đều trở lại thăm một chút?”
“Nếu là có thể trở về khẳng định đã trở về, ngươi đừng nóng lòng.”

“Lòng ta gấp cái gì, chỉ là thuận miệng hỏi một chút. . .” Sắc mặt Khương Doanh đỏ lên, thanh âm đều nhỏđi rất nhiều. Nàng suy nghĩ một chút, nói sang chuyện khác: “Đúng rồi Lưu Vân, chuyện của ngươi và thái tử thế nào?”
Vu Lưu Vân thập phần đạm mạc nói: “Vẫn tốt.”
“Thái tửđối với ngươi cũng không sai, sau này. . .” Khương Doanh cười xấu xa đẩy nàng một cái: “Ngươi đi làm hoàng hậu cũng tốt vô cùng.”
Nghe xong những lời này, Vu Lưu Vân hài lòng mỉm cười, “Còn không có, thái tử cũng không đáp ứng qua ta cái gì, nên ngươi cũng đừng nói mò a, nghìn vạn lần chớđể người khác biết.”
“Được được được, ta không nói ~ sau này sau này ngươi thật coi như là hoàng hậu, cần phải thiên vị ta nhiều hơn a.”
Hai người chính trò chuyện, Vu Lưu Vân nghiêng đầu nhìn bên kia hồ nước. Nàng xuyên thấu qua mấy sai vặt cùng tỳ nữ lui tới, bỗng nhiên nhìn thấy thân ảnh lam sắc quen thuộc bước chậm bên hồ.
Vì vậy nàng đẩy Khương Doanh một cái nói: “Ngươi xem bên kia.”
Khương Doanh không biết Vu Lưu Vân chỉ ai, nhìn hồi lâu mới hỏi “Ngươi nói ai a?”
“Cái kia.” Vu Lưu Vân chỉ chỉ bóng lưng của Vu Xá Nguyệt, “Ngươi đoán xem nàng là ai.”
Khương Doanh xuy cười một tiếng, “Có thểđể cho ngươi nhớ còn có ai. . . Ai, vậy sẽ không phải là tam muội muội trong truyền thuyết của ngươi chứ?”
“Chính là nàng.” Trên mặt Vu Lưu Vân lộ ra một tia chẳng thèm, “Xem ra ngươi sớm nghe đồn đãi rồi.”
Gương mặt Khương Doanh không tin, nàng tỉ mỉ nhìn nữ tử xa xa kia, thủy lam thanh lịch, chỉ có thể thấy một bộ phận gò má thanh tú nho nhỏ. Tuy rằng nhìn không thấy chính diện, nhưng tuyệt đối là một tiểu mỹ nhân.

Khương Doanh chất vấn hỏi, “Thực sự là kẻ ngu si kia? Nàng thật tốt a?”
Vu Lưu Vân đưa tay vuốt ve lưu tô trên đầu, cười lạnh một tiếng “Đúng vậy, ngươi không tin?”
“Đồn đãi đủ loại ~ người người cũng đều nói đồn đãi không thể tin a. Ta vốn là không quáđểý, còn tưởng rằng là bên ngoài nói bậy, không nghĩ tới dĩ nhiên là thực sự. . .” Khương Doanh đã từng đến tướng phủ chơi, nàng đối với Vu Xá Nguyệt khắc sâu ấn tượng, lần trước thấy Vu Xá Nguyệt vẫn là ba năm tháng trước.
Hôm nay bóng lưng đoan trang thủy lam này. . . Nàng là thế nào đều không thể xem như là kẻ ngu si đã từng xấu xí kia được. Khương Doanh kỳ quái vấn: “Ai, ngươi biết nàng tốt như vậy sao? Không biết là ai cóâm mưu gì?”
Vu Lưu Vân tùy ý nói, “Tốt như vậy có thể làm sao, cũng một thấp hèn bại hoại.”
“Ngươi nha, cũng quá không thèm đểý những chuyện này, ngươi không sợ có hại a? Nếu như ta, ta cần phải hiểu rõ, bằng không chuyện ly kỳ như vậy, ta buổi tối cũng sẽ ngủ không yên!”
“Nương ta dò xét hai lần, thế nhưng không có gì dị dạng a.” Vu Lưu Vân cũng không phải toàn bộ không thèm đểý.
Khương Doanh cười khẽ, “Bất quá. . . Ngươi là gần đây bị nàng chọc phải?” Chỉ bằng Khương Doanh hiểu nàng, người bình thường Vu Lưu Vân đều là lười đểý, Vu Xá Nguyệt này nhất định làđã làm “Đại sự” gì, mới có thể làm cho Vu Lưu Vân ghi hận. Mỗi lần Vu Lưu Vân chướng mắt ai, cũng sẽ chỉ mình xem, sau đóđể cho mình hỗ trợ sửa trị.
Vu Lưu Vân thiêu mi, chọc bản thân? Quả thực, nàng chính là nhìn Vu Xá Nguyệt không vừa mắt, hơn nữa còn là nhìn Vu Xá Nguyệt so với thứ nữ khác càng thêm không vừa mắt! Ngẫm lại chuyện tốt Vu Xá Nguyệt gần đây làm, mặc dù không có rõ ràng nhắm vào mình, nhưng không ít ảnh hưởng lợi ích của mình và mẫu thân.
Kỳ quái nhất chính là, những chuyện kia hình như cùng Vu Xá Nguyệt có quan hệ, nhưng mỗi chút chuyện cũng không quan hệ một dạng. Hơn nữa nàng đã từng tỉ mỉ nghĩ tới, hình như mỗi một việc hoạch ích mọi người nhất định là Vu Xá Nguyệt, đây thật là cho người lo lắng a!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi