HOÀNG HẬU PHÚC HẮC CỦA TRẪM

Edit: Song Ninh a.k.a Tiểu Vàm.

Beta: PT a.k.a Ring

“Nương nương tha mạng a, nô tỳ không dám nữa.” Nhìn hai nữ quan miệng đầy máu, Hủ Liên phất tay, ý bảo dừng lại.

“Tỷ tỷ, ngày đại hỷ sinh tức giận vì cái gì a?” Một nữ nhân vóc người xinh đẹp đi tới, mắt thấy rõ hai nữ quan đang dập đầu thật mạnh dưới đất. “Ai nha, thật nhiều máu quá.”

“Muội muội đột nhiên đến thăm, có chuyện gì không?” Không ngờ nữ nhân hậu cung tìm tới cửa nhanh như vậy, Hủ Liên mắt nhìn nữ nhân tướng mạo đẹp đẽ, so với chính mình nhỏ hơn vài tuổi, nữ nhân như vậy cũng học theo người lớn mang tâm cơ sao?

“Tỷ tỷ, hôm nay là ngày tỷ được phong Hậu, đương nhiên là tới chúc mừng rồi.” Nhìn ả tràn đầy huân hương đứng trong phủ mình, Hủ Liên không bỏ qua một vết nào. Chỉ thấy sắc mặt của cô khẽ biến, nhưng lập tức cười tít mắt đón chào.

“Ta thực sự là cảm tạ muội muội nha, thời gian bản cung ở trong cung không lâu bằng muội muội, sau này còn mong muội muội hỗ trợ nhiều hơn.” Hủ Liên mỉm cười, cảm thấy không khí từ từ bị huân hương của ả làm bẩn.

“Tỷ tỷ nói quá lời, hậu cung này tỷ tỷ là lớn nhất,Hồng Quý phi ta sao dám nhiều lời. Tỷ tỷ gọi ta là Hồng Nhi thì tốt rồi. Nếu không lại có vẻ xa lạ.”

“Nương nương, thời gian không còn sớm, nên đến đại điện thôi.” Một nữ quan nhẹ giọng nhắc nhở Hủ Liên. Cô gật đầu, cùng Hồng Quý phi lên đại điện.

Khoảng sân rộng trước đại điện bài trí đơn giản vài bàn rượu. Sự đơn giản làm cho người ta có cảm giác giống như ở rạp hát xem kịch. Quả nhiên tất cả đều giản lược, Điền Triết Hiên đúng thật là một người khởi xướng cho sinh hoạt đơn giản.

“Phong Nam Cung Hủ Liên làm Hoàng hậu” Một câu nói đơn giản, Hủ Liên từ tiểu thư Nam Cung gia biến thành Hoàng Hậu đương triều. Cô đứng dậy tạ ơn, sau đó nhìn nam nhân cao cao tại thượng. Gương mặt quen thuộc này, chính hắn, Điền Triết Hiên, cũng cuồng vọng tự đại, cũng kiệt ngạo bất tuân như vậy.

Bầu không khí áp lực cũng dần hạ xuống, tiệc tối sớm kết thúc. Trên đường Hủ Liên chậm rãi tiêu sái quay về tẩm cung, cô nghĩ đến gương mặt hả hê của Điền Triết Hiên, kiếp trước hắn thật quá ngây thơ. Nam nhân a…

“Hoàng…Hoàng thượng…Như vậy không được đâu, lỡ như… Hoàng hậu thấy thì chúng ta phải làm sao bây giờ a?” Một nữ nhân thở hổn hển, nói với nam nhân trên người, nhìn bằng ngón chân cũng biết bọn họ đang làm gì ở bên trong.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi