HOÀNG HẬU PHÚC HẮC CỦA TRẪM

Edit: PT a.k.a Ring.

“Gần đây muốn đi xa mấy ngày, cho nên muốn nàng để cô ấy đi cùng ta.” Ngón trỏ Điền Triết Dực thẳng hướng Thư Dao lại đang bắt đầu càn quét dĩa trái cây.

Thư Dao khẽ nhướn này, cô đưa tay xoa xoa khóe miệng, nhìn ngón tay Điền Triết Dực rồi lại nhìn chính mình.

“Không được.” Hủ Liên không cần suy nghĩ đã trả lời, đây là người thứ hai trong ngày hướng cô đòi Thư Dao. Tuy không biết Điền Triết Dực có mục đích gì, nhưng cô cũng sẽ không giống những kẻ quyền quý động một chút là đem người đi cho.

“Phải không?” Điền Triết Dực mặc dù có nghĩ đến chuyện Hủ Liên sẽ từ chối nhưng cũng không ngờ cô lại thẳng thừng như vậy, hắn suy nghĩ một hồi  ”Lẽ nào không thể thương lượng sao?”

“Chờ một chút, muốn tôi đi theo anh, cũng không biết hỏi ý kiến tôi một chút sao? Sa Văn Trư*...” Thư Dao từ trên ghế đứng lên, xem thường nhìn Điền Triết Dực.

(R: Sa Văn Trư: chỉ những người nam cực đoan, độc đoán, có thể xem là một câu mắng).

Hủ Liên nhìn hai người đối diện, cũng không xen vào bọn họ, bởi vì cô nghĩ hình như quan hệ hai người có chút kì quái. Cho nên quyết định im lặng nghe bọn họ giải quyết, nói không chừng lại có kết quả nhất cữ lưỡng tiện.

“Như vậy ngươi muốn đi với ta sao?” Điền Triết Dực cười cười, hỏi Thư Dao sắc mặt hung dữ. Tuy không biết Sa Văn Trư là cái gì, nhưng không cần nghĩ cũng biết là không phải khen hắn.

“Anh có phải muốn bước chân vào giang hồ, đi trừ gian diệt ác không?” Đôi mắt Thư Dao đảo quanh, dè dặt hỏi.

“Cũng không khác lắm, lần này hẳn là sẽ đi xa một chút, bất quá mấy loại chuyện trừ gian diệt ác không liên quan tới ta. Ta luôn là người không phạm ta, ta không phạm người, cho nên cũng không phải là đại hiệp gì.”

“Như vậy là người hầu của anh phải làm cái gì? Mấy chuyện bán mình này nọ nghĩ cùng đừng nghĩ, còn có tôi cũng sẽ không hầu hạ anh.” Thư Dao xoa tay, lo lắng cho quyền lợi của mình.

“Ngươi nói như vậy, ta giống như trở thành người hầu của ngươi.” Điền Triết Dực sờ sờ cằm, bất quá hắn vốn cũng không trông mong Thư Dao sẽ hầu hạ hắn.

“Muốn hay không chính anh tự quyết định, dù sao tôi thì thế nào cũng được.” Thư Dao buông tay, tuy nam nhân trước mắt rất là quỷ dị, nhưng đây có vẻ là phương pháp chuồn khỏi cung nhanh nhất.

“Được rồi, coi như là cùng đi đi. Chờ giải quyết xong chuyện của Hồng lão đầu chúng ta sẽ xuất phát.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi