HOÀNG THƯỢNG CÓ Ý VỚI TA


Sáng sớm Ngọc phu nhân mang người vào cung.

Ngọc Thấu cho người ra ngoài cung nhờ bà tìm cho một nữ họa sư giỏi trong kinh thành còn dặn bà nàng cần ngay, bà cũng không hiểu sao tự nhiên con gái lại gấp gáp như vậy, nhưng tính tình Ngọc Thấu từ trước đến nay muốn gì phải có bằng được, bà cũng là vì chiều nàng thôi.
" Thấu nhi con muốn họa chân dung sao".

Bà vừa vào cửa thấy nữ nhi đã hỏi.
" Dạ, mẫu thân vất vả rồi, người ở lại đây chơi, con ra ngoài làm chút việc rồi sẽ trở lại".

Ngọc Thấu thấy người tới vội vàng muốn làm chuyện trong lòng
" Trong phủ còn có việc ta về trước đây".

Ngọc phu nhân uống xong chén trà, đứng dậy rời đi, bà trong phủ còn nhiều việc cần xử lý, chỉ là hôm qua nữ nhi nhắn cần gấp người nên bà mới như vậy vào cung, người đã tới cũng không muốn ở lại lâu.
" Vậy mẫu thân người đi thong thả".
" Mang y phục cho bà ấy thay đi, thay xong y phục thì im lặng đi theo ta, ngươi chỉ cần làm theo lời ta dặn là được rồi".

Tiễn mẫu thân một đoạn, Ngọc Thấu quay về phòng, bảo Tiểu Oản mang đồ cung nữ ra cho nữ nhân kia thay đồ.
" Dạ".
Ngọc Thấu đi chuẩn bị xong, đến tìm Ngọc phi rủ tỷ tỷ cùng đến Xuân Viên cung thăm A Ca, Ngọc Ngưng cũng muốn muội muội mình kết dao tốt với Linh Quý Phi nên đồng ý đi cùng.
" Nương nương Ngọc Phi cùng Ngọc đáp ứng tới thăm người và A Ca".


Tiểu Yến đi vào bẩm báo
" Sáng sớm như vậy bọn họ tới đây chẳng phải chuyện tốt gì" Mạnh Hạ Hạ thấy Ngọc đáp ứng kia là không thích rồi.
" Nương nương bọn họ đang đợi ở bên dưới".

Thường ngày nương nương ít kết dao cùng các phi tần trong cung, dạo gần đây vì mới sinh A Ca nên các phi tần đến Xuân Viên cũng nhiều hơn, chủ yếu là tới chúc phúc cùng lấy lòng Linh Quý Phi, so với kế hậu còn được quan tâm hơn.
" Cho bọn họ vào đi" Dù không thích nhưng cũng không thể không tiếp người được, Mạnh Hạ Hạ nhìn cô cô tay khăn cho A Ca xong gật đầu đồng ý.
" Linh Quý Phi an hảo".

Ngọc Ngưng cùng Ngọc Thấu bước vào cúi người chào.
" Ngọc phi và Ngọc đáp ứng sao hôm nay lại có thời gian tới đây vậy".
" Người sinh A Ca đã lâu chúng ta chưa tới thăm được, hôm nay bên ngoài trời ấm áp nên rủ muội muội tới đây thăm người và A Ca" Ngọc phi đưa hộp quà trong tay cho cung nữ.
" Vậy ta thay A Ca cảm hơn hai vị, Tiểu Yến bồng A Ca lại đây".
" Chúc A Ca cả đời bình an, là một đứa trẻ thông tuệ" Ngọc phi nhìn đứa trẻ ngủ say trong lòng nhũ mẫu chúc phúc.

Nhìn A Ca nàng lại nhớ tới hài tử chưa thành hình của mình, nếu ngày đó thuận lợi sinh ra nay cũng đã hơn 3 tuổi rồi, là đại A Ca khiến người khác yêu mến.
Mạnh Hạ Hạ nhìn Ngọc phi ánh mắt đượm buồn nhìn hài tử của mình, cũng phần nào hiểu được hẳn nàng đang nhớ đến nhi tử chưa kịp nhìn mặt kia.
" Linh Quý Phi không làm phiền người và A Ca nữa cáo từ".


Bọn họ trước đây cũng không qua lại với Mạnh Hạ Hạ, ngồi một lúc không biết nói gì nữa, đứng lên ra về.
" Hai vị đi thong thả, thứ cho ta không tiễn được xa" Mạnh Hạ Hạ tiễn bọn họ tới cầu thang liền ngừng lại.
" Bọn họ đi rồi sao" Mạnh Hiểu Lam thấy bên ngoài đã im lặng mới đi ra.
" Dạ cô cô bọn họ đi rồi" Mạnh Hạ Hạ đi vào bên trong đón lấy hài tử từ tay nhũ mẫu, sao nàng cứ cảm thấy tỷ muội bọn họ tới đây là có mục đích nhỉ, thật là bất an.
" Chỗ Linh Quý Phi kia thật tốt, thoáng đãng không khí trong lành" Ngọc Ngưng đây là lần đầu tiên tới Xuân Viên cung cảm thấy thật ghen tỵ, so với cung của nàng thật thua xa.
" Nàng ta ở được chỗ đó không lâu nữa đâu" Ngọc Thấu bữu môi nói.
" Ý muội là gì" Ngọc Ngưng nhíu mày không hiểu ý của muội muội.
" Không có gì, tỷ tỷ đến chỗ rẽ về tẩm cung của tỷ rồi, muội không lại chơi đâu muội về đây".
" Được rồi" Ngọc Ngưng gật đầu rồi rẽ trái đi về tẩm cung của mình.
" Quan sát được chưa".

Về đến An Hòa Cung Ngọc Thấu lập tức hỏi nữ nhân đi theo mình.
" Thảo dân đã ghi nhớ".

Bà ta đã quan sát đủ, ở bên ngoài cung bà kiếm sống bằng nghề họa tranh cho các tiểu thư quý tộc, rất được lòng bọn họ, khả năng ghi nhớ cũng rất tốt.
" Bắt đầu đi".
" Nương nương của người".

Nữ nhân vẽ xong đem bức họa ra cho Ngọc Thấu xem
" Rất giống, Tiểu Oản đưa cho bà ấy đi" Nhìn vào bức tranh, cảm thấy như nhìn chính khuôn mặt Linh Quý Phi kia vậy, thật đúng là có tài.
" Đa tạ nương nương cáo từ" Nữ nhân cầm lấy ngân lượng theo cung nữ rời cung.
" Ngươi cầm lấy tranh đem ra ngoài xác nhận muội chút" Ngọc Thấu cầm bức tranh đưa cho Tiểu Oản, muốn nàng ta tìm người quen của Phương gia xác nhận nữ nhân trong bức tranh.
..........
" Hoàng hậu Ngọc đáp ứng cầu kiến".Thụy Hoan thấy Ngọc Thấu ở bên ngoài, đi vào phòng bẩm báo.
" Cho nàng ta vào đi".

Hoàng hậu đặt quyển sách trong tay xuống đứng dậy đi ra ngoài.
" Muội muội tới tìm bổn cung có chuyện gì sao".
" Hoàng hậu nương nương thần thiếp tìm người là có chuyện muốn bẩm báo".
" Tiểu Oản đưa cho ta"
Ngọc Thấu cầm hai bức tranh đặt lên bàn mở ra cho Hoàng hậu xem.
" Ngọc đáp ứng bức họa của Linh Quý Phi tới đây là có ý gì".

Hoàng hậu nhìn hai bức họa trên bàn trong đó có một bức là Linh Quý Phi cảm thấy kỳ lạ.
" Hoàng hậu cảm thấy hai bức tranh này là hai người khác nhau đúng không".

Ngọc Thấu đến gần hoàng hậu nhìn vào hai bức tranh hỏi.
" Ý của muội là gì".

Lòng hoàng hậu dấy lên nghi ngờ mục đích mà hôm nay nàng ta tới đây hẳn là chuyện liên quan đến Linh Quý Phi kia.

" Hai nữ nhân trong tranh này khác nhau nhưng lại cùng tên, cùng phụ mẫu, cùng thân phận".
" Muội đang nói đến một trong hai người không phải là Phương tiểu thư thật".

hoàng hậu là người thông minh nghe qua liền hiểu vấn đề.
" Đúng vậy".

Ngọc Thấu gật đầu tán thưởng
" Sao lại nói với ta chuyện này".

Hoàng hậu đa nghi nhìn Ngọc Thấu, nàng ta nói chuyện này cho nàng biết là muốn mượn tay nàng loại Linh Quý Phi sao.
" Bởi vì thần thiếp không thích Linh Quý Phi kia, nàng ta được hoàng thượng sủng ái, không coi phi tần khác trong mắt, hoàng hậu người không phải bị Đức Lan kia hại không có thê tử sao, sau vụ này A Ca của nàng ta sẽ là của người".
" Ngọc đáp ứng nghĩ nhiều rồi".
" Nếu nương nương không muốn vậy coi như hôm nay thần thiếp chưa tới, xin cáo từ" Ngọc Thấu rời đi nhưng lại cố ý để hai bức tranh kia ở lại, nàng không tin kế hậu không có dã tâm.
Nàng sai Tiểu Oản ra ngoài không ngờ lại thu được chuyện tốt như vây, tất cả những người từng tiếp xúc qua với Phương gia đều không nhận ra Linh Quý Phi kia là ai, thật là giống như nàng suy đoán, Phương tâm kia chỉ là thế thân, Hoàng hậu phát hiện ra tia nghi ngờ sẽ cho người đi điều tra sâu hơn, việc tiếp theo xem hoàng hậu xử lý như nào mà thôi, nàng chỉ cần cô ta biến mất là đủ.
Hoàng hậu lại gần hai bức tranh kia quan sát, Ngọc đáp ứng lời vừa rồi nói rất đúng điều mà nàng đang lo lắng, nàng không thể sinh con đều do một tay Đức Lan tạo ra nghĩ đến trong lòng căm phẫn không thôi, giờ muốn ngồi trên ngôi vị này phải nuôi dạy con người khác, hiện giờ trong cung này chỉ mình Linh Quý Phi có A Ca các phi tần mới nhập cung đều bị hoàng thượng lạnh nhạt, không phải muốn là có thể dưỡng con người khác trừ khi thân mẫu phạm tội.
" Người đâu ra ngoài âm thầm điều tra cho ta" Cuối cùng Hoàng hậu cũng không thắng được cám giỗ địa vị, cô ta giờ chưa làm hoàng hậu nhưng có A Ca trong tay ngôi vị thái hậu chắc chắn là của cô ta, vậy một hoàng hậu như nàng chỉ là hữu danh mà thôi.

Không phải nàng chỉ đích hại cô ta mà do cô ta có quá nhiều kẻ thù mà thôi.
A Ca của Mạnh Hạ Hạ khiến rất nhiều người đỏ mắt muốn chiếm lấy, vì đa số các nữ nhân trong hậu cung đều không thể sinh con được nữa, nên con người khác khiến họ ao ức có được.

Thái y nói dùng thuốc lâu dài may mắn sẽ sinh được con nhưng biết bao giờ may mắn kia mới tới, dễ mang thai còn chưa chắc đã có đây dựa vào may mắt trong khi có người cả đời hoàng thượng ghé qua một lần, than thân trách phận, căm ghét người đã tước đi quyền lại mẫu thân cũng không lấy lại con mình nữa rồi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi