HOÀNG TỘC

Trương Lũng mỉm cười:

- Đại nhân đi trước đi, chúng ta sẽ chia binh hành động, lập tức tới ngay!

Tim Dư Diệu Giang rốt cuộc yên ổn lại, lên kiệu vội vàng đi hướng nam thành. Lúc này gã chỉ có thể lo đầu bỏ đuôi, không rảnh quan tâm thế cục bắc thành. Còn về sau khi Mai Hoa vệ rút đi, hai tiền trang này sẽ có số phận như thế nào thì gã càng không thời gian suy nghĩ. Bây giờ gã chính là chân đau thì trị chân, lo lắng đến tiền trang nam thành đã xảy ra sự việc đập phá cướp bóc nghiêm trọng.

Tuy tối hôm qua Vô Tấn và Trương Lũng bàn đối sách là án binh bất động, nhưng tình thế nhanh chóng phát triển ra ngoài dự đoán của họ, đành phải tùy cơ ứng biến. Đưa quan phủ một nhân tình, lỡ bắt không được hải tặc Phượng Hoàng hội thì cũng có thể đẩy trách nhiệm cho quan phủ. Bọn họ chính là bị quan phủ mời đi mà bất đắc dĩ từ bỏ nhiệm vụ.

Trương Lũng là một người rất tinh ranh, Vô Tấn khiến gã tuy cơ ứng biến thì trong lòng đã có tính toán. Gã lập tức phân công nhiệm vụ, phái một trăm quân sĩ đi nam thành giữ trật tự, còn chính gã thì lĩnh số quân sĩ còn lại chạy đến Tề Đại Phúc tiền trang.

Từng đội binh sĩ rời khỏi Bách Phú và Đông Lai tiền trang tương đương với rút về bảo hộ. Dần dần, hơn vạn người gửi tiền từ nam thành và bắc thành bắt đầu ùa về hai tiền trang này.

Do dẫn phát khủng hoảng, hiệu ứng tễ đoái không thể tránh né cũng lan đến Tề Đại Phúc tiền trang. Tề Đại Phúc tiền trang có ba tòa tại Giang Ninh phủ, chúng nó phân bố tuyến hoành trục, đông, trung, tây mỗi nơi một tòa. Nhưng bởi vì trước đó Tề gia đã có chuẩn bị, hai tiền trang đông và tây thành không khai trương, suốt đêm dựng lên công bằng tiến hành tu sửa, tất cả việc trả tiền mặt đều tập trung tiến hành ở Tam Khổng Kiều tiền trang trong thành.

Không chỉ dán bố cáo, họ còn sai hơn mười người tiến hành khuyên nhủ. Tề Hoàn lo lắng càng chu đáo, sai người suốt đêm tình đầu lĩnh khất cái tại huyện Giang Ninh, dùng giá một ngàn lượng bạc mời khất cái huyện Giang Ninh đến hai tiền trang ở đông và tây thành lĩnh cháo cứu tế. Mỗi người một chén cháo và hai cái bánh bao thịt, còn để họ thay bộ đồ rách rưới tơi tả nhất.

Thoáng chốc mấy ngàn khất cái vọt đến trước tiền trang, khiến tiền trang xuất hiện tình huống náo động khất cái tập hợp, hình thành bức tường khất cái có hiệu quả. Dơ bẩn khất cái thêm vào có công bằng tu sửa, còn có bố cáo ngừng kinh doanh, tiểu nhị khuyên nhủ, khiến người tới lấy tiền không thể không đổi đi trong thành Tam Khổng Kiều đại tiền trang lấy tiền.

Tam Khổng Kiều đại tiền trang của Tề Đại Phúc cách đường lớn Kiến Nghiệp không xa, chỉ khoảng một dặm. Tiền trang chiếm hai mươi mẫu, xây dựng to cao vững chắc. Nó cũng là tổng bộ Tề Đại Phúc tiền trang tại Sở Châu, tồn ngân trong tiền khố ngầm có hơn bảy trăm vạn lượng, tiền ở tiền trang khắp nơi tại Sở Châu đều từ nơi này điều phối.

Kế sách của Lưu Tứ Quân là muốn tạo áp lực cho Tề Đại Phúc tiền trang, buộc nó không dám chi viện huyện Duy Dương, nhưng không ngờ đốt lửa lại cháy bản thân, khiến chính chúng bị tổn thất lớn.

Lúc này trước cửa Tề Đại Phúc tiền trang cũng bị vạn dân bao vây. Bị cảm xúc khủng hoảng chi phối, mọi người chỉ muốn lấy tiền của mình ra khỏi tiền trang.

Nhưng khác với Đông Lai và Bách Phú tiền trang là, Tề Đại Phúc tiền trang đã chuẩn bị đầy đủ từ tối hôm qua. Hơn bốn trăm gia đinh và tiêu sư tiêu cục Tề gia nghiêm ngặt canh giữ trước cửa, lại mời hơn ba trăm tiêu sư ở hai đại tiêu cục khác phụ trách giữ trật tự.

Trên quảng trường trước tiền trang dùng bàn lớn vây thành bảy cái quầy, khiến mấy vạn dân chúng xếp thành bảy hàng dài dằng dặc. Nhưng bởi vì nhân số quá nhiều, đằng sau người ùa lên, tiếng kêu vang vọng cả con đường, tình thế có dấu hiệu mất kiểm soát.

Tề Hoàn dẫn theo mấy chục tiểu nhị ở trong đám người lặp đi lặp lại giải thích:

- Các vị hương thân, Tề gia không có bất cứ vấn đề gì, ngân lượng sung túc, bảo đảm toàn bộ trả tiền mặt, Tề Đại Phúc không có ngân phiếu giả!

Giọng y đã khàn khàn, tiếng nói bị đám người hét to nhấn chìm. Lúc này lại có vài ngàn mã đầu công nhân từ trấn Lâm Giang tới. Tin tức đã truyền tới trấn Lâm Giang, hàng vạn người ùa hướng huyện Giang Ninh.

Phía sau rất nhiều người không muốn xếp hàng nữa, họ liều mạng chen chúc lên trên, khiến phần đuôi bảy đội một mảnh rối loạn.

- Tứ đông chủ, đi bên này!

Mấy chục tiểu nhị hộ vệ Tề Hoàn xông ra ngoài đám người. Họ khó khăn lắm mới thoát ra ngoài.

Một tiểu nhị chỉ hướng bầu trời không xa, kêu to:

- Đông chủ mau nhìn kia!

Chỉ thấy không xa khói đặc cuồn cuộn, là Bách Phú tiền trang bị thiêu cháy trên đường lớn Kiến Nghiệp. Tề Hoàn và các tiểu nhị đều trợn to mắt há hốc mồm. Đối mặt tình thế Tề Đại Phúc sắp mất khống chế, họ vừa lo lắng vừa vui mừng. Y không dám tưởng tượng tình trạng hiện giờ của Bách Phú và Đông Lai tiền trang. Nếu không phải tối hôm qua họ chuẩn bị ứng phó khẩn cấp thì Tề Đại Phúc tiền trang cũng sẽ gặp phải tổn thất cực thảm.

Lưng Tề Hoàn ướt đẫm, y không bao giờ ngờ được lời đồn dẫn phát phong trào tễ đoái sẽ có hậu quả nghiêm trọng như vậy. Dù họ đã trước tiên nghĩ cách ứng phó, nhưng bởi vì tiền trang ở đông và tây thành ngừng kinh doanh, dẫn các hộ khách tới Tam Khổng Kiều tiền trang, áp lực sóng người khổng lồ khiến họ vất vả cực khổ giữ trật tự đội ngũ mắt thấy sắp tan vỡ.

Đang lúc Tề Hoàn vô cùng sốt ruột thì nghe một tiểu nhị vui mừng hét to:

- Quân đội! Tứ đông chủ, quân đội đến!

Đầu đường xuất hiện rất nhiều quân sĩ Mai Hoa vệ, họ quát to xông vào trong đám người. Rõ ràng Mai Hoa vệ chuyên nghiệp hơn các tiêu sư nhiều. Họ từ trong đám người túm lấy hơn một trăm người dẫn phát hỗn loạn, đám người rối loạn dần bình tĩnh lại, bảy đội ngũ bắt đầu hồi phục, tình thế sắp mất khống chế rốt cuộc bình ổn.

Tề Hoàn thở ra một hơi dài. Chỉ cần có quân đội bảo hộ thì Tề Đại Phúc có thể vượt qua kiếp nạn này.

Lúc này Tề Phượng Vũ hoảng hốt chạy đến.

- Tứ thúc!

Tề Hoàn đã như chim sợ cành cong, y thấy cháu gái biểu tình khẩn trương thì lòng lập tức biến căng thẳng.

- Xảy ra chuyện gì?

- Tổ phụ kêu ta đến hỏi nhị thúc có ở tiền trang không?

Tề Hoàn lắc đầu:

- Hắn không ở tiền trang, từ tối hôm qua ta đã không gặp hắn rồi.

- Nguy, nhị thúc chắc chắn xảy ra chuyện!

Tề Phượng Vũ sốt ruột giậm chân:

- Tối hôm qua nhị thúc cả đêm chưa về, ở ngoài đông thành phát hiện xác người đánh xe, có thể nhị thúc gặp chuyện rồi.

Tề Hoàn ngẩn ngơ. Y hiểu được chắc chắn nhị ca có chuyện gì. Gã là người nắm giữ bí mật chống giả ngân phiếu, nhất định là đối phương xuống tay với gã. Thế thì phải làm sao đây?

Y thấy Tề Phượng Vũ xoay người muốn chạy đi, vội hỏi:

- Nhị nha đầu, ngươi định đi đâu?

- Ta đi tìm Hoàng Phủ Vô Tấn, nhờ hắn hỗ trợ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi