HOÀNG TỬ MỖI NGÀY HĂM HỞ TIẾN LIÊN


Edit: Chang Phi
Beta: Vy Phi
 
Sau khi Bùi Thanh Thù cự tuyệt Nam Đa cô nương ở ngoài cửa, ngày hôm sau Thục phi cho người gọi Bùi Thanh Thù đến Quỳnh Hoa cung tiến hành giáo dục tâm lý.
 
Bùi Thanh Thù vốn tưởng rằng Thục phi sẽ không vui, ai ngờ sau khi gặp mặt Thục phi chẳng những không có một chút ý trách cứ hắn mà còn rất từ ái lôi kéo tay hắn nói: "Thù nhi à, mấy năm nay mẫu phi đối với con như thế nào con đều hiểu rõ. Có cái gì mà con còn phải ngại nói với mẫu phi đâu chứ?"
 
Trải qua chuyện của Ngọc Tụ kia, Bùi Thanh Thù lập tức hiểu rõ ý của Thục phi, hắn bất đắc dĩ mà nhìn nàng nói: "Mẫu phi, nhi tử thật sự không có tật xấu ở phương diện kia."
 
"Vậy vì sao con không chịu chạm vào hai nữ quan kia chứ?" Thục phi lạnh mặt nói: "Hay là hai người các nàng không hầu hạ con chu đáo?"
 
Bùi Thanh Thù sợ Thục phi sẽ trách phạt hai nữ quan tư tẩm kia nên vội vàng thề thốt phủ nhận: "Không phải đâu mẫu phi! Các nàng rất tốt, chỉ là nhi tử......"
 
Bùi Thanh Thù không nói được nữa: "Chỉ là nhi tử không thích kiểu như Nam Đa. Đêm nay để Nam Kiều thị tẩm xem sao đi."
 
Thục phi nghe xong, lúc này mới ôm thái độ thử xem xem rồi thả hắn trở về.
 
......
 
Tới buổi tối, Bùi Thanh Thù phát hiện hình như là Thục phi có hiểu lầm đối với yêu thích của hắn.

 
Bởi vì Nam Kiều cô nương này tuy nhìn gầy hơn Nam Đa không ít nhưng bộ nguc cũng không nhỏ.
 
Đừng hỏi làm sao Bùi Thanh Thù lại biết được, hắn cũng không biết là chuyện như thế nào, trò chuyện trò chuyện liền để cho Nam Kiều lên giường hắn.
 
Mọi chuyện là thế này —— sau khi màn đêm buông xuống, Bùi Thanh Thù mang theo áp lực tâm lý thật lớn cho Nam Kiều cô nương đi vào.
 
Hắn không ôm theo chút kỳ vọng nào mà nói ra lý do từ chối với Nam Kiều cô nương giống như hôm qua hắn đã nói với Nam Đa cô nương.
 
Ai ngờ sau khi Nam Kiều nghe xong không khóc cũng không nháo mà chỉ nghiêng đầu nhìn hắn: "Vậy điện hạ thích kiểu người như thế nào?"
 
Bùi Thanh Thù bỗng nhiên cũng không nói ra được.
 
Thật ra cảm giác của hắn đối với đủ loại kiểu dáng cô nương cũng không chênh lệch bao nhiêu. Kiểu xinh đẹp hoạt bát giống Lệnh Nghi hắn cảm thấy khá tốt; Tri thư đạt lý như Tống cô nương hắn cũng cảm thấy không tồi; Nhu tình như nước giống Chung cô nương Bùi Thanh Thù cũng không thấy có chỗ nào không tốt. Nhưng những cô nương này đều có một điểm giống nhau chính là hiểu chuyện, có chừng mực, sẽ không làm Bùi Thanh Thù cảm thấy trong lòng không thoải mái.
 
Hắn có thể chấp nhận kiểu làm nũng như Lệnh Nghi, nhưng hắn tuyệt đối không chịu đựng được kiểu lấy danh nghĩa chân tình mà làm xằng làm bậy như Uông Gia Ý.
 
Ngày hôm qua Nam Đa cô nương làm hắn không thích nổi có lẽ cũng có nguyên nhân là lá gan nàng quá lớn, thật sự đã dọa Bùi Thanh Thù sợ rồi.
 
Cho dù muốn cùng hắn làm cái gì cũng phải theo trình tự mà đến chứ. Vừa xuất hiện liền kịch liệt như vậy bảo hắn làm sao có thể thừa nhận được đây!
 
Vừa so sánh là thấy Nam Kiều cô nương này có vẻ ngoan ngoãn hơn nhiều: "Nô tỳ được Quý phi nương nương lựa chọn đưa tới hầu hạ điện hạ vậy thì cả đời này nô tỳ chính là người của điện hạ. Điện hạ bảo nô tỳ làm cái gì nô tỳ liền làm cái đó. Nếu như điện hạ không thích nô tỳ vậy nô tỳ liền ở bên cạnh điện hạ cả đời, bưng trà rót nước, trải giường gấp chăn, chỉ cần điện hạ rủ lòng thương đừng đuổi nô tỳ đi, cho nô tỳ một miếng ăn là nô tỳ cũng thấy thỏa mãn rồi."
 
Nếu là chín năm trước Bùi Thanh Thù nghe được lời này hắn nhất định sẽ cảm thấy không thể tưởng tượng được. Sao trong đầu nữ tử lại có tư tưởng nô tính sâu như vậy chứ? Nhất định là đang giả bộ để lấy lòng hắn!
 
Nhưng thông qua kinh nghiệm dùng hạ nhân của những năm gần đây, hắn thấy có lẽ trong lòng Nam Kiều thật sự nghĩ như vậy.
 
Bùi Thanh Thù dùng lời nói tốt đẹp nói cho nàng: "Đừng nói đời này hay kiếp sau cái gì, ngươi nghe ta nói, thành thành thật thật mà nằm ở đó. Chờ sau khi ta ra cung liền tìm cho ngươi một mối hôn nhân tốt, để ngươi hãnh diện mà gả ra ngoài cho người ta làm chính thất không tốt hay sao?"
 
Nam Kiều lắc đầu nói: "Bắt đầu từ ngày Quý Phi nương nương lựa chọn nô tỳ, vận mệnh đời này của nô tỳ đã được định ra rồi. Cho dù không phải tới hầu hạ ngài thì cũng là đi hầu hạ người khác. So sánh với những người khác, nô tỳ vẫn ngưỡng mộ Thập Nhị điện hạ hơn, chỉ cần điện hạ không chê nô tỳ lớn hơn ngài hai tuổi......"
 
"Ta ghét bỏ!" Bùi Thanh Thù bắt được điểm này nên lập tức nói: "Ta không thích nữ nhân lớn hơn ta!"
 
Nam Kiều vẻ mặt không tin mà nói: "Nhưng ta nghe nói vị hôn thê Tống cô nương của điện hạ cũng lớn hơn điện hạ một tuổi mà."
 
Bùi Thanh Thù không nghĩ tới, cô nương này còn biết được rất nhiều.
 
"Điện hạ, ngài yên tâm......" Nam Kiều chậm rãi tới gần Bùi thanh thù, đầu tiên đặt tay lên trên vai hắn để tránh khiến cho Bùi Thanh Thù phản cảm: "Nô tỳ đã được các cô cô ở nội vụ tư dạy dỗ qua, biết có thể dạy cho ngài hiểu việc này như thế nào mà còn không làm ngài bị thương thân mình nữa. Đây là chức trách của nô tỳ, nếu như ngài nhất định không chịu muốn nô tỳ vậy nô tỳ tồn tại cũng có giá trị gì đâu......"
 
Bùi Thanh Thù phát hiện lúc Nam Kiều tới gần hắn, hình như hắn cũng không thấy phản cảm.

 
Cho tới giờ hắn vẫn nói là vì tốt cho các nàng nên mới không chịu thu dùng các nàng nhưng thật ra chủ yếu là bởi vì trong lòng Bùi Thanh Thù sợ hãi, hắn sợ hãi mình thật sự có chướng ngại ở phương diện kia.
 
Xem ra sau khi biến thành nam nhân nhiều năm như vậy cuối cùng hắn cũng thật sự trở nên giống nam nhân, ở phương diện này có lòng tự trọng rất cao.
 
Vậy...... Nếu đã tới bước này rồi không bằng cứ thử một lần đi. Nếu như hắn thật sự không được vậy thì đừng nghĩ tới chuyện đại hôn gì, cứ chữa bệnh trước đã rồi nói sau.
 
Giống như đã nhìn ra quyết tâm của Bùi Thanh Thù đã buông lỏng, tay Nam Kiều dần dần đi xuống phía dưới, rất có kỹ xảo cào nhẹ trước ngực Bùi Thanh Thù, sau đó lại lui xuống phía dưới một chút......
 
Bùi Thanh Thù rất thần kỳ phát hiện ra bản năng của nam nhân thật là đáng sợ. Chỉ là bị Nam Kiều trêu chọc một chút như vậy mà phía dưới hắn đã có phản ứng. Có một loại xúc động mãnh liệt làm hắn hận không thể lập tức đè nàng xuống dưới người!
 
Quả nhiên Nam Kiều là đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, ở lúc Bùi Thanh Thù không tìm được phương hướng, Nam Kiều cũng không có dáng vẻ chân tay luống cuống như hắn mà nàng ôn nhu săn sóc dẫn dắt hắn tiến hành động tác tiếp theo.
 
Chuyện sau đó diễn ra rất thuận lý thành chương.
 
Tuy rằng lần đầu tiên có hơi ngắn ngủi một chút nhưng Nam Kiều đã trấn an hắn nói đây là chuyện bình thường, Thập Nhị điện hạ đã làm rất tốt, lúc này Bùi Thanh Thù mới yên tâm.
 
Bùi Thanh Thù thành công khắc phục chướng ngại tâm lý, hắn cảm giác như mình đã mở ra cánh cửa thế giới mới.
 
Hắn đột nhiên cảm thấy toàn bộ thế giới đều sáng sủa.
 
Hoá ra hắn thật sự có thể, còn có thể làm rất khá nữa!!
 
Đương nhiên, có phải là Nam Kiều cố ý giả vờ để cổ vũ hắn hay không hắn cũng không biết, chờ sau khi thành hôn lại chậm rãi nghiên cứu đi.
 
Trước khi thành hôn Bùi Thanh Thù nhất định không thể có con. Cho nên sau khi Nam Kiều hầu hạ hắn liền làm theo quy củ uống canh tránh thai.
 
Bùi Thanh Thù nghe Công Tôn nói qua, nói là uống thuốc kia không tốt cho thân thể của nữ tử. Cho nên Bùi Thanh Thù rất khống chế, chỉ có lúc nào thật sự không nhịn được mới truyền Nam Kiều thị tẩm.
 
Còn Nam Đa cô nương, nghe nói nàng là thân tỷ tỷ của Nam Kiều cô nương. Nhưng hai chị em này so sánh với nhau thì Nam Đa có vẻ quá không hiểu đúng mực. Cho nên Bùi Thanh Thù vẫn là quyết định dựa theo kế hoạch, cứ để nàng ở đó, chờ thêm hai năm nữa rồi gả đi ra ngoài.
 
Sau khi chuyện tư tẩm nữ quan giải quyết xong, không chỉ có Bùi Thanh Thù như trút được gánh nặng mà ngay cả Ngọc Tụ cùng Thục phi các nàng cũng đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.
 
"Nói thật ra trước kia mẫu phi đặc biệt lo lắng cho con, ta còn nghĩ để Tiết thái y bắt mạch cho con rồi tẩm bổ thân mình. Nhưng mẫu phi lại sợ con da mặt mỏng, suy nghĩ nhiều rồi bởi vì chuyện này mà khổ sở......" Thục phi vui mừng mà nhìn Bùi Thanh Thù: "Bây giờ thì tốt rồi, con không có tật xấu ở phương diện kia là được!"
 
Bùi Thanh Thù nhịn không được hơi đỏ mặt: "Mẫu phi, ngài nói cái gì vậy, nhi tử mới bao lớn chứ, làm sao có thể có loại bệnh này được!"
 
"Ai, con không biết người bên ngoài truyền về Tam hoàng huynh con như thế nào đâu. Ta với Hoàng hậu không hợp nhau mà nghe cũng cảm thấy lạnh cả người. Lại nói cũng thật kỳ quái, đã nhiều năm như vậy rồi, trong phủ Tam hoàng huynh con cũng có không ít thê thiếp nhưng hắn ngay cả một đứa con trai cũng không sinh ra được, năm kia thật vất vả mới có một nha đầu...... Con xem hiện tại hắn làm việc có đắc lực, có tác dụng gì không? Nam nhân ấy, không thể sinh dục chính là vấn đề trí mạng, con ngàn vạn lần không thể để truyền ra thanh danh như vậy được!"
 
Bùi Thanh Thù đỏ tai đồng ý lung tung.

 
......
 
Từ Bùi Thanh Thù bỏ vốn, phu thê Lư duy hỗ trợ quản lý trà lâu, đặt tên là Như Quy lâu đã chính thức hoạt động được một thời gian.
 
Có lẽ là do danh khí của Lư Duy nên ngày khai trương khách nhân đến chật ních, liên tiếp mấy ngày đều là như thế. Không có cách nào, Như Quy lâu chỉ có thể áp dụng phương thức hẹn trước, các khách nhân chỉ cần giao tiền trước ba ngày là có thể đặt được chỗ ngồi.
 
Thậm chí Bùi Thanh Thù còn nghe nói là có người thật sự muốn tham gia thanh đàm của Lư Duy nhưng do không đặt chỗ trước nên đã lấy giá cao để mua lại chỗ từ trong tay của người khác.
 
Mới đầu lúc Bùi Thanh Thù nghe được việc này còn cảm thấy rất đắc ý, dù sao đây cũng là biểu hiện cho việc trà lâu của bọn họ kinh doanh thành công. Nhưng Công Tôn Minh đã kịp thời đánh thức hắn —— nếu cứ tiếp tục như vậy mãi thì rất có khả năng sẽ xuất hiện người chuyên môn mua đi bán lại chỗ đặt trước, đến lúc đó người bị tổn thất vẫn là khách hàng chân chính của Như Quy lâu.
 
Cho nên để xử lý tình huống này Như Quy lâu lại đưa ra điều chỉnh, quy định là phải lấy thân phận của bản nhân đặt trước chỗ ngồi, cùng với tiền của chính mình nếu không sẽ không giữ lại chỗ.
 
Sau khi quy định này được đưa ra loại hiện tượng mua đi bán lại hầu như không còn nữa.
 
Sau khi Như Quy lâu tiến vào giai đoạn hoạt động ổn định, số lần Lư Duy đi liền ít đi một ít. Dần dần, cho dù có một ít khách lẻ đến mà không đặt chỗ trước cũng có thể ngồi vào vị trí đại sảnh.
 
Lúc này Bùi Thanh Thù lại thương lượng với bọn Lư Duy, tính toán dần dần thoát khỏi sự trợ giúp của Vĩnh Xương Bá phủ, bồi dưỡng ra một đám người của chính mình.
 
Lúc trước mục đích chủ yếu để bọn họ lựa chọn mở trà lâu ngoại trừ kiếm tiền ra thì còn có một phần là do nhìn trúng ở nơi như trà lâu dạng người nào cũng có, rất dễ thu thập được đủ loại tin tức.
 
Dù sao tin tức linh thông đối với phát triển tương lai của Bùi Thanh Thù cũng là điểm quan trọng nhất.
 
Hiện tại tiểu nhị ở trà lâu tuy đều là người có gia cảnh trong sạch, nhưng dù sao cũng không phải là dạy dỗ từ nhỏ ra nên không biết bên trong có bị trộn lẫn tai mắt của ai vào không.
 
Cho nên Bùi Thanh Thù lại dùng lợi nhuận của Như Quy lâu mua một tòa tiểu viện có vị trí kín đáo để nuôi một ít cô nhi trong sạch rồi để cho chuyên gia dạy dỗ.
 
Chờ mấy năm sau, những cô nhi này chính là tử sĩ chỉ nguyện trung thành với Bùi Thanh Thù.
 
Loại lực lượng như tử sĩ này rất nhiều đại gia tộc như Dung gia, Phó gia đều sẽ bồi dưỡng. Nhưng người khác bồi dưỡng ra cùng với chính mình dạy dỗ ra tóm lại vẫn không giống nhau.
 
Nếu mẹ đẻ Lâm thị của Bùi Thanh Thù xuất thân từ đại tộc đương nhiên sẽ cung cấp cho hắn một nhóm người như vậy. Nhưng vấn đề là gia tộc như Lâm gia chỉ là gia đình quan lại bình thường, không có dã tâm quá lớn cho nên cũng không có chuyên môn bồi dưỡng tử sĩ. Vì vậy Bùi Thanh Thù đành phải phiền toái một chút, tự mình nuôi dưỡng tâm phúc.
 


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi