HOÀNG TỬ YÊU NGHIỆT


“Đã quá nửa đêm rồi, chàng mau qua bên đó, đừng để muội muội chờ lâu”.

“Hả?”, Lãnh Thiên Minh đột nhiên cảm thấy, làm đàn ông, khó khăn quá mà…
Sáng hôm sau, hai cô nương cười nói vui vẻ sau đêm tân hôn, không biết họ đang nói gì, còn Lãnh Thiên Minh thì…vẻ mặt bất lực…
“Haiz, không hiểu những nhà có đến bảy, tám bà vợ rốt cuộc sống như thế nào, xem ra ta phải chăm chỉ rèn luyện thể lực…”
Mặc dù lòng than mệt, nhưng bên ngoài Lãnh Thiên Minh vẫn bày ra dáng vẻ nên có, thường xuyên nửa đêm trước ở bên này, nửa đêm sau qua bên kia, đến mức hai người kia bắt đầu phải đuổi hắn đi, cuộc sống quả nhiên không dễ dàng…
Vài ngày sau, tể tướng Tề Dung đột nhiên tới thăm hỏi…
“Thất hoàng tử, tâm hôn chưa dứt, lão đầu ta tới có làm phiền nhã hứng của ngài không?”
Lãnh Thiên Minh chắp tay đáp: “Tể tướng nói gì vậy, ta vui mừng không kịp nữa là”.

Tề Dung cười cười, thở ra một hơi, hướng mắt ngoài cửa sổ…

Lãnh Thiên Minh: “Tể tướng, có chuyện gì ư? Từ hôm đầu tiên ngài tới đây, ta đã nhận ra, ngài nhất định có chuyện gì đó”.

Tề Dung đáp: “Ha ha…ngài nói đúng, ta đích thực là tới tham gia hôn lễ, một nửa khác là, nhận ủy thác của đại vương có chuyện cần ngài làm”.

Lãnh Thiên Minh lo lắng hỏi: “Không biết là việc gì? Tể tướng cứ việc nói”.

Tề Dung: “Từ khi Bắc Lương diệt Hồ Lang đến nay, đại vương vẫn đang nuôi nấng lực lượng, chờ đợi cơ hội thống nhất Trung Nguyên, nhưng gần đây đại vương phát hiện, nội tình quân sự Bắc Lương bị rò rỉ ra ngoài, đại vương hoài nghi triều đình có nội gián”.

“Việc lớn như vậy, đã tra rõ chưa?”
Tề Dung lại thở dài: “Tương quan cơ mật, một khi công khai điều tra, khẳng định sẽ gây náo loạn triều đình, vậy nên đại vương muốn tìm một người không liên quan để điều tra”.

“Một người không liên quan? Không lẽ là ta?”

“Đúng vậy, ngài ở Sơn Đông xa xôi, chưa từng hỏi đến chuyện đô thành, mặc dù nói là không liên quan, nhưng phải là người đại vương tín nhiệm nhất, hiện giờ, đại vương đã không biết phải tin tưởng ai trong triều rồi”.

Xem ra hơn một năm rời đi, nội bộ triều đình đã phát sinh những biến hóa không ngờ, khiến một kẻ sát phạt quyết đoán như Lãnh Liệt Vương cũng phải bó tay.

“Vậy không biết đã có đối tượng hay chỗ nào đáng ngờ chưa?”
Tề Dung đáp: “Hiện giờ chưa thể chắc chắn, phía mua tin tức chắc chắn là Đại Lương, nhưng không thể khẳng định có phải hoàng đế Hiên Vũ hay không, còn kẻ tiết lộ tin, e là một người chức vị rất cao trong triều, vậy nên mới phải điều tra mật”.

Lãnh Thiên Minh suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Nhưng ta ở tận Sơn Đông, làm giao giúp phụ vương điều tra?”
“Đại vương muốn ngài tới Đại Lương?”
“Tới Đại Lương?”
“Đúng, dùng thân phận thất hoàng tử và đại sứ Bắc Lương, quang minh chính đại tiến vào Đại Lương, đồng thời âm thầm điều tra, xem có ra được kẻ tiết lộ tin tức hay không, người mua được tin tức, cho dù không phải hoàng đế Hiên Vũ, thì chắc chắn cũng là nhân vật hàng đầu triều đình Đại Lương”.

“Tại sao lại là ta?”, Lãnh Thiên Minh thắc mắc.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi