HOÀNG TỬ YÊU NGHIỆT


Lãnh Thiên Minh bắt đầu tính toán, hiện giờ hắn có 15 ngàn quân phòng bị, cộng thêm 2 ngàn cận vệ, 500 tri phủ nha môn trong thành, tổng cộng có thể chiến đấu, cũng chỉ có 17 ngàn 500 người.

Mặc dù không biết liệu hắn có bị cuốn vào chiến tranh, nhưng trực giác mách bảo Lãnh Thiên Minh, phải mau chóng mở rộng thế lực của mình, dù gì đây cũng là thời đại kẻ thắng làm vương.

“Vậy theo Trình đại nhân, giờ ta nên làm gì?”, Lãnh Thiên Minh hiểu rõ hắn không có kinh nghiệm thực chiến, cần tham khảo ý kiến của Trình Phương Thác nhiều hơn.

Trình Phương Thác suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Ở góc độ của thất hoàng tử, cần phải nhanh chóng kiến quân, ngài dù sao cũng là Thân vương được phong đất, quân đội không chịu quản lý của triều đình, nhưng nếu triều đình thật sự hạ lệnh tiếp viện, chúng ta không thể không đi, vì thế, ngài nên nhanh chóng thiết lập cờ hiệu mới, xây dựng đội quân thuộc về mình, đề phòng vạn nhất”.


Lãnh Thiên Minh đột nhiên phẩn khởi, hỏi: “Thiết lập cờ hiệu mới? Đó không phải tạo phản ư, liệu được không?”
“Đương nhiên có thể, hiện nay mỗi Thái Ấp đều sở hữu quân đội, giống như Hắc Lang quân, Huyền Vũ quân, chỉ là quân phục và cờ hiệu không giống nhau mà thôi”.

Trình Khai Sơn dừng lại một chút, nhìn Lãnh Thiên Minh cực kỳ hứng thú, còn nói thêm một câu: “Thất hoàng tử, chỉ có như vậy thì nhánh quân đội này mới có thể thật sự thuộc về ngài”.

Lãnh Thiên Minh nghĩ ngợi, đột nhiên hiểu ra gì đó, chắp tay lại nói với Trình Khai Sơn: “Đa tạ Trình tướng quân nhắc nhở”.

Sau đó hai người đến xưởng công binh thành Kim An, các loại vũ khí và cả súng kíp đều đã bắt đầu sản xuất số lượng lớn, Lãnh Thiên Minh kiểm tra súng kíp trước, cuối cùng đưa ra kết luận là những súng kíp này cũng chỉ có thể dùng để huấn luyện, muốn dùng trong thực chiến thì vẫn cần phải cải tiến.

Mặc dù bản thân hắn biết phương hướng cải tiến cơ bản rồi nhưng chắc chắn là không kịp.

Lãnh Thiên Minh gọi người phụ trách xưởng công binh tới, Giáp Tử Thất.

Giáp Tử Thất này năm nay 40 tuổi, nhìn trông rất nhanh nhẹn, Lãnh Thiên Minh đã nói lại toàn bộ ý tưởng về những vũ khí này của mình với hắn ta, cũng mặc kệ hắn ta có thể hiểu hay không, hiện tại chỉ có thể trông chờ vào hắn ta mà thôi, dù sao Lãnh Thiên Minh cũng không có khả năng cử động ngón tay là có thể tạo ra súng ống đại bác, việc này không hề dễ dàng.

Nhưng có một điểm khiến Lãnh Thiên Minh rất vui mừng, đó là Giáp Tử Thất đã tạo ra được bánh pháo trái phá dựa trên yêu cầu của hắn, kỳ thực chính là đổi hỏa dược ban đầu trong bánh pháo thành hỏa dược đen.


Phải biết rằng mặc dù thời đại này đã có đại bác rồi, nhưng những thứ đó đều chỉ để trợ giúp đốt cháy hỏa dược, nhưng hỏa dược đen này thì không giống vậy mà là bom thật sự, hơn nữa kỹ thuật chế tác bánh pháo cũng thành thục, có to có bé.

Rời khỏi xưởng công binh, đầu tiên Lãnh Thiên Minh liền tới bộ lạc Hắc Thạch, đây là nơi đầu tiên sau khi hắn rời khỏi hoàng cung đã có ý định xây dựng quân đội thực sự thuộc về mình, đó nhất định là đội quân can tâm tình nguyện, hiện giờ thời cơ cũng đã chín muồi rồi.

Đến được bộ tộc Hắc Thạch cũng đã là buổi chiều, Lãnh Thiên Minh dẫn theo Trình Khai Sơn đi thẳng đến nơi ở của Mộ Phá, vừa hay gặp được Mộ Phá đang nói chuyện với lão tộc trưởng trong phòng, nhìn thấy Lãnh Thiên Minh đều lập tức đứng dậy bái kiến.

“Mộ tộc trưởng, lão tộc trưởng không cần đa lễ”.

Lãnh Thiên Minh đi thẳng vào vấn đề nói: “Thiên Minh lần này tới là có chuyện muốn nhờ giúp đỡ”.


Mộ Phá nhìn Lãnh Thiên Minh hỏi: “Thất hoàng tử có chuyện gì? Xin mời nói đừng ngại”.

“Ta muốn xây dựng một đội quân thuộc về mình”
Mệ Phá về mặt kinh ngạc: “Thất hoàng từ… ý của ngài là?”
Ta hy vọng tộc Hắc Thạch có thể gia nhập vào đội quân của ta”.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi