HOÀNH HÀNH NGANG NGƯỢC

Phó bản thứ sáu: Show thực tế (10).
______________________________


Trong nháy mắt, bầu không khí trong xe trở nên khẩn trương, khủng hoảng, không có người nào nói một lời. Người bị cào trúng hoặc bị cắn thì sẽ cảm nhiễm virus biến thành xác sống, nói cách khác là đồng đội này sẽ biến thành một xác sống, mà không phải là rời khỏi tập chương trình thực tế này. Có nghĩa là, nếu không xử lý hắn, thì sau khi hắn biến thành xác sống sẽ công kích bọn họ.


Bên ngoài là một đại sóng xác sống đuổi theo bọn họ, bên trong thì có một đồng đội đang biến thành xác sống, không cẩn thận một chút liền bị tấn công lẫn bên trong và bên ngoài, cuối cùng là toàn quân bị diệt.


Khán giả đang xem trở nên hưng phấn lên, đối mặt với đồng đội bị cào sẽ biến thành xác sống, bọn họ sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào đây?


Người bị cào bất lực lại sợ hãi nhìn đồng đội, lại nhìn Tần Tư Tư. Hắn không muốn chết, hắn tình nguyện biến thành xác sống cũng không muốn chết, bởi vì khi biến thành xác sống thì ít nhất hắn còn ở trong thế giới giả thuyết, còn có phòng phát sóng trực tiếp, còn có khả năng xuất đạo, nhưng nếu chết trong tập này, hắn chính thức xuống sân khấu, hơn nữa tập tiếp theo có thể trở về hay không vẫn là một ẩn số, nên hắn không muốn từ bỏ.


Suy nghĩ lúc này trong đầu Tần Tư Tư chạy rất nhanh, ngay lúc này, điều mà người xem muốn nhìn thấy là một leader mặc dù đau khổ kịch liệt nhưng không thể không vì đại cục vì các đồng đội còn lại mà giết người kia, hay là một leader không thể từ bỏ đồng đội, đến cuối cùng mới không thể không nhịn đau mà thả người kia ra?


Mặc dù bọn họ biết xác sống trong thành phố B đều là người sống, nhưng lại không biết thuốc giải độc có tồn tại, cũng không có người suy nghĩ theo hướng này, bởi vì mục tiêu ngay từ đầu của bọn họ rất rõ ràng, đó chính là thoát khỏi thành phố Tuyệt Vọng.


“Làn da nhan sắc của hắn bắt đầu thay đổi rồi!” Có người kinh hô.


“Không có cách nào, sau khi biến thành xác sống là sẽ biến thành quái vật không có lý trí, chúng ta……”


Từng đôi mắt đều nhìn về phía cô ta, chờ đợi cô ta đưa ra quyết định cuối cùng.


“Thần Phong, cậu muốn sống không?” Tần Tư Tư hỏi đồng đội.


Đồng đội liên tục gật đầu.


“Ngay cả khi biến thành một xác sống bị virus khống chế, ngay cả khi vài ngày sau chính phủ sẽ oanh tạc toàn bộ thành phố B, cậu cũng muốn sống trong mấy ngày này sao?”


Đồng đôi vẫn gật đầu như cũ.


Vì thế Tần Tư Tư liền đưa một quyết định làm người xem nhìn không ra tật xấu gì, bọn họ không giết đồng đội bị thương, chỉ là hoàn thành nguyện vọng muốn sống của hắn, ném hắn ra khỏi xe. Rốt cuộc thì dù đưa ra bất luận quyết định nào, đều có chút quá mạo hiểm, người xem rất có thể là không hài lòng, còn khiến đồng đội này oán hận cô ta, mất nhiều hơn được, suy cho cùng thì nhân thiết leader của cô ta không phải chỉ duy trì trong một tập này mà thôi.


Khán giả vốn dĩ hưng phấn muốn nhìn thấy vở kịch kích thích giãy giụa đưa ra lựa chọn sinh tử, cũng đành phải bình tĩnh lại.


An Thúy xem hết một lần tất cả các văn kiện trong máy tính ở lầu một rất nhanh, một phút ba vạn chữ, một giờ cô có thể đọc hết 180 vạn chữ, thời gian hoàn toàn dư dả.


Mà các đồng đội bên kia cũng lục soát được một ít tin tức hữu dụng.


An Thúy gọi Phó Lê xách bình dùng để đựng khi gây tê đến phòng thí nghiệm, trong phòng thí nghiệm có sẵn khí gây mê nồng độ cao, sau khi pha loãng đến yêu cầu của An Thúy rồi đổ vào bình là được, bây giờ đã có thêm hai bình.


Lúc này thời gian đã qua hơn 4 giờ, An Thúy chuẩn bị mang theo người rời đi.


Duẫn Thánh Kiệt nói: “Tôi đột nhiên nhớ tới, không phải kịch bản nói có hai con đường chạy trốn sao? Một cái là thông đạo bí ẩn dưới lòng đất của viện nghiên cứu, nói cách khác thì phía dưới chúng ta có một cái thông đạo đúng không? Chúng ta chỉ còn một bước nữa là rời khỏi thành phố B?”


“Cậu còn nghĩ đến cái này làm gì? Ngay cả hiện tại thành phố B cùng bên ngoài chỉ cách nhau một cánh cửa, thì chúng ta cũng sẽ không mở cánh cửa đó ra.” Phó Lê nói, nhíu mày, thoạt nhìn tương đối bất thiện.


Duẫn Thánh Kiệt vội vàng nói: “Tôi không có ý gì khác đâu, là thật sự đột nhiên nhớ tới thôi.”


Lúc này An Thúy lên tiếng: “Thông đạo không ở dưới viện nghiên cứu này, chúng ta đã tìm nhầm viện nghiên cứu.”


Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn An Thúy.


An Thúy nói: “Kịch bản cũng chỉ nói là viện nghiên cứu, không có nói cụ thể là viện nghiên cứu nào, ngay từ đầu tôi cũng cho rằng hẳn là viện nghiên cứu này của tiến sĩ Lý, bất quá hiện tại xem ra không có đơn giản như vậy. Từ những tin tức tôi mới xem xong, thì viện nghiên cứu của tiến sĩ Lý vẫn luôn làm mấy nghiên cứu mà pháp luật cho phép, virus C được nghiên cứu phát minh vì mục đích trị liệu bệnh nan y, và tiến hành các hoạt động thử nghiệm dưới sự giám sát chặt chẽ. Dưới loại tình huống này thì rất khó phát sinh việc rò rỉ virus dẫn tới việc gây ra thảm hỏa lớn như vậy.”


Phương Văn Tuấn: “Nói cách khác, thành phố B còn có viện nghiên cứu thứ hai nghiên cứu virus C?”


“Không sai. Lý tiến sĩ là bị oan uổng, ông ấy xác thật nghiên cứu phát minh ra virus C, nhưng mà virus không phải rò rỉ từ viện nghiên cứu của ông ấy. Một nhân viên công tác tên là Ellliot đã ăn trộm virus C bán cho một viện nghiên cứu khác, nên viện nghiên cứu đó mới là đầu sỏ gây tội dẫn tới việc rò rỉ virus C. Nhưng mà viện nghiên cứu đó vì trốn tránh trách nhiệm, nên giá họa cho viện nghiên cứu của tiến sĩ Lý. Thông đạo bí mật dưới lòng đất hẳn là ở viện nghiên cứu đó, nếu không thì sẽ không tồn tại nhiều thực nghiệm thể nguy hiểm như vậy.”


Đối với An Thúy mà nói, trò chơi này có chút quá mức đơn giản, bất quá suy xét đến đây là một tiết mục giải trí, có loại trình độ này cũng là bình thường.


“Cho nên, thuốc giải độc cũng bị bọn họ trộm đi, thuốc giải độc cũng ở nơi đó?” Phó Lê nói.


“Chắc vậy. Đi, chúng ta đi xem thử."


°°°°°°
##Truyện được đăng tại Wattpad yummy1122.##
°°°°°°



Xác sống trên mặt đất đã có con phát ra âm thanh, nhưng hiệu quả gây tê vẫn còn, bọn chúng có bò cũng không bò nổi, ước chừng là bởi vì các nghiên cứu trong viện nghiên cứu tiến sĩ Lý đều tương đối chính quy, cho nên cũng không có thực nghiệm thể nguy hiểm, một đám người An Thúy vào bằng cách nào thì lại đi ra ngoài như thế. Lúc này đây so với mới vừa tiến vào thì nhẹ nhàng hơn không ít, ít nhất tay của mọi người cũng không run nữa.


Nhưng mà đúng lúc này, xe việt dã của tiểu đội Tần Tư Tư kinh hoảng thất thố vọt lại chỗ bọn họ, tiểu đội An Thúy lập tức tránh né, có người chạy tới phía trước, có người lui lại phía sau, tựa như một loạt bình bowling bị va chạm, thiếu chút nữa là ngã trái ngã phải, cũng may phần lớn đều ổn định.


“A! Tránh ra tránh ra!” Lâm Gia Ảnh té lăn trên đất, đèn tử ngoại trên tay do ngã mà văng ra ngoài, lập tức có xác sống bổ nhào vào trên người cậu ta.


An Thúy lập tức đá văng hai xác sống đó, kéo Lâm Gia Ảnh lên, “Không có việc gì chứ?”


Lâm Gia Ảnh bị dọa không nhẹ, thở phì phò, lắc đầu.


Đại quân fans Lâm Gia Ảnh đã bắt đầu mắng lên.


Bọn Tần Tư Tư cũng hoảng sợ.


“Bọn họ không phải cũng tới viện nghiên cứu sao?! Thì ra bọn họ đi lối tắt, khó trách không cho chúng ta đi cùng!”


“Bọn họ đã đi vào viện nghiên cứu rồi đi ra sao? Vì sao lại đi ra? Có phải là thông đạo có vấn đề gì hay không?”


“Thứ bọn họ cầm trên tay có phải là đèn tử ngoại hay không? Chúng ta sao có thể xuẩn như vậy chứ! Đèn tử ngoại a!!” Quả thực là ảo não đến cực điểm, sao có thể không nghĩ đến việc đến trung tâm siêu thị tìm mấy thứ này?


“Chúng ta trở về xin bọn họ giúp đỡ, chạy như vậy cũng không phải biện pháp, xe đã sắp hết xăng.” Tần Hữu nhíu mày nói, cách hừng đông còn có vài tiếng đồng hồ nữa, nên không có lựa chọn nào khác.


Chỉ có thể như vậy. Tần Tư Tư gật đầu đồng ý.


Vì thế bọn họ lập tức lùi lại, cũng không để bụng việc đụng vào mấy xác sống đuổi theo bọn họ.


Trên tay bọn An Thúy có đủ đèn tử ngoại, tự nhiên là không chật vật giống như bọn họ, cũng không cần lên xe liền chạy, bọn họ trở lại bên trong xe, Lâm Gia Ảnh đột nhiên phát ra âm thanh hoảng sợ: “Tôi, tôi giống như bị cào trúng rồi!”


“Cái gì?! Sao có thể như vậy?”


Làn đạn lập tức nghênh đón một tiểu đội gangster*.


*xã hội đen


【 CMN tôi muốn tự tay xé nát nhóm người Tần Tư Tư kia!! 】


【 ô ô ô ca ca của tôi a, vậy phải làm sao bây giờ?? 】


【 Đám người Tần Tư Tư kia rốt cuộc là có tật xấu gì thế!! Sao cứ luôn đâm lại đây, điên rồi à! Mỗi lần không phải là đoạt đầu người thì chính là muốn chiếm tiện nghi hiện tại còn lại tới kéo chân sau!!!! 】


An Thúy lập tức đi đến bên cạnh Lâm Gia Ảnh, Lâm Gia Ảnh mở cổ áo ra, sau gáy có hai dấu cào, đang chảy máu.


Lâm Gia Ảnh nói: “Tôi, tôi vừa nãy quá sợ hãi, nên không phát hiện, không phải cố ý gạt cô, sau khi bình tĩnh lại mới phát hiện phía sau nóng rát. Leader, tôi sẽ biến thành tang thi sao?”


“Làm sao vậy?” Lúc này bọn Tần Tư Tư lái xe trở lại đây, bởi vì đèn tử ngoại chiếu vào bên trong xe bọn họ, nên xác sống tránh ra không dám dựa lại gần, bọn họ cũng lập tức tiến vào trong vòng bảo hộ. Nhìn thấy cửa Minibus mở ra, không khí không tốt lắm, vì thế quan tâm hỏi một câu.


Phó Lê thật sự rất tức giận, “Còn không biết xấu hổ mà hỏi! Nếu không phải do các người thì chúng ta bên này có thể có người bị cào trúng sao? Các người đây là giết người có hiểu không?”


Sắc mặt Tần Tư Tư biến đổi, “Thật sự rất xin lỗi, chúng tôi không phải cố ý, chúng tôi cũng rất kinh hoảng thất thố, không nghĩ tới các người sẽ đột nhiên xuất hiện…… Là ai bị thương? Tiền bối Lâm Gia Ảnh sao?”


Hiện tại còn ai có công phu để ý tới cô ta?


“Hiện tại phải làm sao bây giờ? Uống, uống thuốc hạ sốt, khử trùng chống viêm có thể có ích hay không?” Lộ Dao khẩn trương hỏi.


Lúc này Tần Tư Tư lại lên tiếng: “Vô dụng, rất mau liền sẽ biến thành xác sống, không lâu trước đây đội tôi cũng có một đồng đội cũng bị cào trúng, thay đổi rất nhanh. Tiền bối, thật sự rất xin lỗi.” Cô ta tự trách đến sắp khóc, trong lòng kỳ thật cũng rất gấp, cô ta có thể tưởng tượng được các fan của Lâm Gia Ảnh khẳng định sẽ muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ, sao có thể xui xẻo như vậy chứ? Cố tình còn là Lâm Gia Ảnh!


Bất quá khiến cô ta cảm thấy vui mừng chính là An Thúy cần phải đưa ra lựa chọn, đồng đội này hiển nhiên không có khả năng sẽ ở lại trong đội ngũ, hoặc là giết hoặc là ném, bất luận là cái nào, đối với fans Lâm Gia Ảnh mà nói thì trong lòng đều rất không dễ chịu, cô ít nhất cũng sẽ nhận một phần lửa giận của mấy fans đó.


【 Tuy rằng bọn họ xác thật có sai, nhưng mà chuyện này vừa thấy chính là chuyện ngoài ý muốn không phải sao? Người ta cũng không phải cố ý, fans Lâm Gia Ảnh không nên mắng chửi người ta như vậy chứ? 】


【 Lăng Phỉ sẽ làm như thế nào? Nhìn một đám fans não tàn của Lâm Gia Ảnh, nếu cô dám giết Lâm Gia Ảnh, khẳng định cũng sẽ bị xé nát. 】


Lâm Gia Ảnh căn bản là không có tâm tình nghe Tần Tư Tư xin lỗi, cậu ta nghe được rất mau liền sẽ biến đổi, trong lòng sợ muốn chết, tuy rằng đây là chỉ là một chương trình thực tế, nhưng mà quá chân thật, hắn có thể cảm giác được miệng vết thương nóng rát đau đớn, cảm nhận được thân thể đang rét run, cảm nhận được sự thối rữa bốn phía trong không khí, tử vong khủng bố, cái này khiến cậu ta có loại ảo giác hoảng hốt, kỳ thật không có chương trình thực tế gì, không có phát sóng trực tiếp cùng người xem gì cả, cậu ta chính là ở trong một thế giới tận thế chân thật, cái nào thật cái nào giả, cậu ta bây giờ cũng không thể phán đoán được.


Nhưng bất luận như thế nào, đều không thể liên lụy đồng đội, nên cậu ta vẫn  run run làm ra bộ dáng anh dũng hy sinh , “Leader, cô giết tôi đi.”


An Thúy: “Cậu đang nói lời nói ngu ngốc gì đấy? Tôi sao có thể giết cậu?”


Lâm Gia Ảnh: “Vậy, vậy cô ném tôi xuống xe đi.” Tuy rằng cậu ta còn chưa hoàn toàn biến thành xác sống, nhưng mấy xác sống bên ngoài cũng làm cậu ta rất sợ hãi.


An Thúy thở dài, duỗi tay vỗ vỗ đầu chó của cậu ta, “Tôi sẽ không giết cậu, cũng sẽ không ném cậu xuống, không để một mình cậu đi đối mặt với những xác sống đó. Tôi nhất định sẽ tìm được thuốc giải cứu cậu.”


Lâm Gia Ảnh ngơ ngẩn, ngay sau đó cảm động đến rớt nước mắt: “Leader ô……”


【 Khóc thút thít cảm ơn leader không ném ca ca của chúng tôi xuống!! 】


【 Lăng Phỉ là thiên sứ!!! Oa ô ô ô……】


___________
03/09/2021.
( ⚈̥̥̥̥̥́⌢⚈̥̥̥̥̥̀)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi