HỌC THẦN GIỚI GIẢI TRÍ


Bởi vì có rất nhiều khán giả trong và ngoài sân, đây là buổi chiếu ra mắt, vốn định giao lưu với khán giả, cũng không phải là buổi biểu diễn thời trang nào đó nên các loại hình ảnh sẽ từ từ chảy ra.
 
Trên mạng đang lưu truyền một đoạn video ngắn, trên bậc thềm có trải thảm đỏ, ống kính nhanh chóng đảo qua gương mặt không chút tì vết nào của Nhan Tô Tô, cô sải bước đi về phía trước, rất nhanh trên màn hình chỉ lưu lại một mái tóc dài qua vai cùng với bóng lưng, cả người mặc một bộ tây trang cùng giày bó (đôi bốt), đơn giản mà gọn gàng, sau đó đôi chân thon dài bước đi một cách thoải mái, mái tóc dài nhẹ nhàng bay lên, bước đi rất nhẹ nhàng nhưng cũng rất vững chắc, đối với truyền thông cùng với người xem ở hai bên cô cũng không có ý muốn nhìn chung quanh, nhanh chóng biến mất ở cửa ra vào.
 
Nhưng bóng dáng duyên dáng lại đầy phong cách kia. . . Phóng khoáng tự nhiên không thể nói thành lời.

 
Nếu nói bước đi trên thảm đỏ là bài kiểm tra tổng thể về tạo hình, tổng thể về trạng thái, năng lực ứng đối với ống kính, là một khiêu chiến rất lớn đối với nữ minh tinh, còn đi bậc thang. . . Không thể nghi ngờ đó chính là khiêu chiến trong khiêu chiến.
 
Lên bậc thang khi nhấc chân cần phải dùng lực, nếu sức lực của bản thân không đủ thì rất dễ bị mất trọng tâm dẫn tới nghiêng trước nghiêng sau, bước nghiêng sang trái sang phải để phát lực, nếu nhìn bước chân cần phải cúi đầu gục vai xuống thì lại lo lắng đến tạo hình trên người, còn nếu đưa tay ra kéo quần áo đang kéo dài trên mặt đất thì sẽ bị người khác chụp được nếu thật sự như vậy thì có tạo hình tốt cũng không thể cứu lại được.
 
Nếu mà nữ minh tinh có thể bước đi đầy tao nhã trên bậc thang thì không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là cô ấy đã được luyện tập qua, các bộ phận của cơ thể đều cần phải phát lực thì mới có thể khống chế được tư thế của cơ thể khi xoay người.
 
Đoạn thảm đỏ bậc thang ngắn này của Nhan Tô Tô. . . Lại có chút không giống, thật sự chưa từng thấy nữ minh tinh nào bước đi trên bậc thanh nhẹ nhàng mà rất thuận lợi được như vậy, sống lưng của cô thẳng tắp, hai chân thoải mái bước trên bậc thang, quả thật giống như một cơn gió thổi nhẹ qua, người cũng đã biến mất, khó có thể nói hết được vẻ đẹp nhẹ nhàng của kiểu năng lực này mang đến, rất khó nói ra được có cái gì đặc biệt nhưng tuyệt đối phù hợp với gu thẩm mỹ mà tất cả mọi người đều hướng tới.
 
Trong khoảng thời gian quay 《 Chân tướng 》 được luyện tập với cường độ cũng khá lớn nên Nhan Tô Tô có thể làm cho vai, thắt lưng, bụng cùng chân theo quán tính mà phát lực, cho nên mới tạo thành tư thế đầy ung dung nhẹ nhàng như vậy được. . .  Đây được gọi là từng cử chỉ hành động đẹp thì phía sau phải trả một cái giá xứng đáng.
 
"Chỉ có tôi cảm thấy Nhan Tô Tô mới chỉ nhìn từ phía sau mà đã đẹp như vậy sao. . ."
 
". . . Không phải một mình bạn, mà tôi đã nhìn đi nhìn lại bảy tám lần rồi. . ."

 

"Hu hu, tại sao Tô Chân của tôi lại càng ngày càng đẹp lên vậy chứ? A a a a tê dại tê dại, tôi không ra được nữa rồi!"
 
"Góc nghiêng cũng siêu đẹp! Tôi đã dừng hình ảnh này lại để xem bảy tám lần rồi, liếm!"
 
"Tô Tô thật sự, trạng thái thật quá tốt. . . Mặc tây trang mà bước đi trên thảm đỏ cũng nhẹ nhàng như vậy rồi!"
 
"A a a, vì sao lại không có ai chụp được chính diện gương mặt, tôi rất muốn xem a a a a a!"
 
"Mấy người không một ai thấy có vấn đề gì khác sao? Hôm nay Hướng Hàm Tinh sẽ đi cùng thảm đỏ với Nhan Tô Tô đó!"
 
"Dựa vào a! Cả người Nhan Tô Tô. . . Thật sự rất tuyệt vời đó!"
 
"A a a a, tôi lại càng muốn xem cô ấy chung một khung hình với Hướng Hàm Tinh! Người nào có lòng tốt gửi ảnh đi  a a a a!"
 
Fan của Hướng Hàm Tinh vốn đang rất kìm nén thái độ của mình, khi nhìn thấy cách ăn mặc của Nhan Tô Tô rất trung tính thì lúc này cũng chỉ có thể phẫn nộ: "Hừ, coi như cô ta biết thức thời, biết khiêm tốn!"
 
Ở bên trong, không đợi được Hướng Hàm Tinh nên Nhan Tô Tô nhanh chóng đi về phía trước, theo quy trình mà bên tuyên truyền của 《 Truy nghi 》 đưa ra, chỉ cần đi xong thảm đỏ là có thể ngồi xuống được rồi.
 
Lúc này vẻ mặt của Nhan Tô Tô có thể ung dung được là do tiến vào trạng thái Nhan Chân ở trong 《 Chân tướng 》, sự chú ý của cô được tập trung cao độ, trong nháy mắt khi từ trên xe đi xuống cũng đã nhìn thấy bậc thang mười sáu bậc kia rồi, không cần cúi đầu cũng có thể nhẹ nhàng mà bước lên;
 
Thời điểm ánh mắt sắc bén liếc nhìn toàn trường, Nhan Tô Tô cũng đã ghi nhớ sự bố trí của hiện trường, bóng đèn trên đỉnh tầng, mỗi một vị trí của từng tấm poster, mỗi một gương mặt cùng với chỗ ngồi của họ đều ghi ở trong lòng, ngộ nhỡ ở hiện trường có phát sinh bất cứ sự hỗn loạn nào thì cô cũng tuyệt đối có thể nhận ra được giữa bọn họ có người nào đã đổi vị trí, trong lòng tự tin như vậy, Nhan Tô Tô bước chân đi cùng với Nhan Chân hướng về phía trước không chút sợ hãi rụt rè nào.
 
Sau lưng cô Hướng Hàm Tinh một tay chống nạnh nhìn về phía truyền thông ở bên trái mà nở nụ cười, bày ra một nụ cười kiêu ngạo nhưng lại ngọt ngào xinh đẹp, dưới ánh sáng của bóng đèn chiếu xuống, những cái tua rua càng tôn thêm đường cong xinh đẹp của cô ta, cùng với bước chân nhẹ nhàng thoải mái của Nhan Tô Tô ở phía trước. . . Sự tương phản càng thêm rõ ràng.
 
Người thế hệ trước của Hướng Minh là ảnh hậu Tả Thanh Giác, độ nổi tiếng trong nước cực cao, chỉ là mấy năm gần đây từ giới truyền hình cho đến phim điện ảnh thì những vai cho cô ấy chỉ là bà bà hoặc là mẹ, cô ấy cảm thấy rất phiền chán, lần này nếu không phải Hướng Minh dốc hết sức mời đến hỗ trợ, thù lao đóng phim nhiều, cô ấy cũng là hướng về danh tiếng cùng với đội hình lớn mạnh của Tinh Hoàn nên mới bán mặt mũi cho Hướng Minh, tới để cọ cảm giác tồn tại.
 
Ở trong vòng này Tả Thanh Giác đã xem xét vô số người, chỉ cần liếc mắt nhìn một cái khi so sánh hai người kia, không chỉ nhờ vào tạo hình bên ngoài mà dù sao Hướng Hàm Tinh vẫn còn trẻ tuổi, trải qua nhiều chương trình, đến với 《 Truy nghi 》 lần đầu tiên tự bản thân mình gánh vác thì không khỏi nghĩ tới tuyên bố chủ quyền địa bàn của bản thân mình, dùng rất nhiều cố gắng;
 
Còn Nhan Tô Tô nghe nói đó là một người mới, không biết là do thiên phú dị bẩm hay là vẫn không thèm để ý mà lại có khí chất thoải mái tự tin này, quả thật là quăng Hướng Hàm Tinh cả một đoạn, dù sao cũng khiến cô ấy thích hơn.
 
Tạ Thanh Giác mỉm cười, con đường mà những cô gái nhỏ này đi về sau còn dài, cứ chờ mà xem đi.
 
Nhan Tô Tô để lại Hướng Hàm Tinh trên thảm đỏ, cũng để cho rất nhiều người ở trong vòng này có tư cách là tiền bối lớn cân nhắc một chút, tới cùng là cô gái nhỏ này thức thời biết ngày hôm nay Hướng Hàm Tinh người ta là nhân vật chính nên không cướp sân nhà của người ta? Hay là vẫn có tâm tư khác, đi nhanh hơn về phía trước để có thể vượt trội hơn?
 
Nhan Tô Tô cũng mặc kệ nhiều như vậy, cô đi đến cuối thảm đỏ, người dẫn chương trình đưa cho một cây bút, chỉ chỉ lên trên tấm áp-phích của phim điện ảnh: "Ký tên đi."
 
Nhan Tô Tô nhận lấy bút, tìm một chỗ trống bắt đầu viết tên của bản thân mình, bàn tay viết chữ kia lại khiến cho không ít máy ảnh vang lên răng rắc, dù sao ở một đám chữ ký rồng bay phượng múa, hàng chữ thẳng tắp rõ ràng lại càng miễn bàn đến kết cấu của chữ đó.
 

Thời điểm Nhan Tô Tô dừng bút, người dẫn chương trình đều đã hơi sửng sốt nói một lời khen: "Chữ tốt."
 
Nhan Tô Tô mỉm cười đi xuống đài.
 
Lần này số ghế đã được sắp xếp, hàng thứ nhất khẳng định thuộc về nhà đầu tư cùng với lãnh đạo mảng điện ảnh, Hướng Minh cũng ở trong đó; hàng thứ hai, thứ ba được sắp xếp cho Phương Chí Quốc, Hướng Hàm Tinh cùng một đám người quản lý, những người đóng vai nhỏ trong đó nhưng cũng khá quen mặt với khán giả; hàng thứ tư thứ năm mới là những diễn viên cùng với nhân viên có trong đoàn làm phim.


 
Không biết là cố tình hay vô ý thì dù sao chỗ ngồi của Nhan Tô Tô cũng được xếp vào hàng ghế thứ năm, cô cần phải đi trên con đường ngang qua một đám người lão làng, có danh tiếng thì mới có thể đến được.
 
Người cùng thế hệ với Hướng Minh là một người được xưng nữ thần thanh xuân Đồ U Liên, ở trong giới thời trang cùng điện ảnh cũng có tiếng tăm lừng lẫy, chỗ ngồi của cô ấy được xếp ở ghế thứ nhất hàng đầu tiên, thời điểm Nhan Tô Tô đi ngang qua bên cạnh cô ấy cất giọng nhẹ nhàng hỏi: "Cô gái nhỏ? Em tên là gì?"
 
Nhan Tô Tô đứng lại, hơi kinh ngạc một chút, đương nhiên cô không có nhận ra Đồ U Liên, nhưng từ xưa đến nay cô rất là lễ phép, thoáng nhìn qua bảng tên trên ghế: "Đồ tiền bối, người khỏe, tôi tên là Nhan Tô Tô."
 
Năm đó Đồ U Liên cùng với Hướng Minh đều đã bàn đến chuyện kết hôn nhưng bởi vì duyên cớ Hướng Hàm Tinh mà náo nhiệt đến mức gà bay chó sủa, cuối cùng tan rã trong không vui, giọng điệu ngày hôm nay cảm thấy sảng khoái khó mà có được.
 
Đồ U Liên cười gật đầu: "Cô gái nhỏ thật xinh đẹp."
 
Nhan Tô Tô lẽ phép mỉm cười nói: "Cảm ơn Đồ tiền bối."
 
Sau đó mới đi về phía sau.
 
Một vị minh tinh khác ngồi bên cạnh cô ấy: "Như thế nào? Hâm mộ cô gái nhỏ nhà người ta lớn lên xinh đẹp sao?"
 
Đồ U Liên liếc xéo hắn một cái, phong tình vạn chủng nói: "Đâu chỉ đẹp mà sau lưng cô gái nhỏ này rất không đơn giản."
 
Bản thân Đồ U Liên đã đi không ít thảm đỏ ở nước ngoài, nhìn ra được cả người Nhan Tô Tô đều theo phong cách trung tính, gương mặt lãnh đạm, sự phối hợp này chỗ nào cũng thể hiện rõ sự trù tính từ trước, quả thật giống như hướng về phía Hướng Hàm Tinh ở phía sau vậy.
 
Gần đây tạo hình quan trọng của Hướng Hàm Tinh đều do An Mẫn đảm nhiệm, quả thật An Mẫn rất am hiểu về việc điều khiển ở các trường hợp về thời trang nhưng mà An Mẫn đã quên đây không phải là một chương trình ganh đua về sắc đẹp mà hôm nay là buổi công chiếu đầu tiên của phim điện ảnh, điện ảnh mới là chủ đề chính, Hướng Hàm Tinh là nhân vật chính nhưng cả người sáng lóng lánh cùng với phim điện ảnh 《 Truy nghi 》 không có chút quan hệ nào? Thêm nữa cô gái nhỏ kia đang hân hoan vì bản thân mình thành nhân vật chính, chưa kể đến việc quá chói mắt.
 
Trái lại Nhan Tô Tô. . . Có lẽ những người khác chỉ chú ý đến thảm đỏ nhưng là một người có kinh nghiệm như Đồ U Liên thì còn để ý đến bố trí ở hiện trường, những áp-phích ở nơi này, bầu không khí chung quanh đều rất phù hợp với không khí của một bộ phim có thể loại hồi hộp gay cấn, hôm nay cả người Nhan Tô Tô theo phong cách trung tính, lãnh đạm giỏi giang nhưng lại không hiểu về cách ăn mặc, quả thực rất giống như đi ra từ trong áp-phích, khí chất hoàn toàn tự tin nắm giữ toàn bộ, không chỗ nào là không phù hợp.
 
Đồ U Liên nhẹ nhàng nói thầm một câu: "Thắng mà không tốn một chút sức lực nào." Mà vẫn để cho đoàn đội của Hướng Hàm Tinh có thể nói một chữ không nào.
 
Người bên cạnh nghi hoặc hỏi cô ấy: "Cô nói cái gì vậy?"
 
Đồ U Liên cười cười: "Không có gì, tôi nói cách ăn mặc cùng trang điểm của cô gái nhỏ kia cũng không có đơn giản, không giống bút tích của trong nước."
 
"Oa?"

 
Đồ U Liên chỉ cười mà không chịu nói gì thêm, dù sao phong cách tạo hình của rất nhiều nhà tạo hình trong nước bọn họ đều rất quen thuộc, loại hình tôn lên dáng vẻ mạnh mẽ, cả người chỉ có bộ tây trang phối với giày bó khiến cho người ta đầy táo bạo trên thảm đỏ. . . Cuối cùng không hiểu sao lại kết hợp với ưu điểm sắc bén trên người Nhan Tô Tô, trước giờ cô ấy vẫn chưa có nhìn thấy qua.
 
Mà còn có ánh mắt sắc bén của cô (Nhan Tô Tô), một thân tây trang kia nữa. . . Mới không có đơn giản như vậy.
 
Tiếp theo hình ảnh lần lượt được truyền lên trên mạng, mọi người đều triệt để bùng nổ:
 
"Tạo hình này của Nhan Tô Tô quá khốc quá đẹp trai a a a! Ngày mai tôi cũng đi mua tây trang!!!"
 
"Tây trang giày bó! A a a a, cùng với tạo hình áo gió bên trong 《 Chân tướng 》 có phải là  đều giống nhau hay không vậy? ? ?"
 
"Có phải Hướng Hàm Tinh tưởng tượng quá mức rồi hay không. . ."
 
"Tại sao Nhan Tô Tô lại có vẻ lão luyện như vậy chứ, cô ấy có phải là người mới không? Lần đầu tiên đi thảm đỏ?"
 
"Mấy người có phát hiện ra không. . . Nhiều hình ảnh như vậy, các góc độ, hình như Nhan Tô Tô. . . Đều không am hiểu về cách lấy góc chụp đẹp!"
 
"Tô của tôi 360 độ không có góc chết!"
 
Fan của Hướng Hàm Tinh đương nhiên xù lông: "Rõ ràng Hàm bảo nhà chúng tôi mới đúng là một người xinh đẹp tươi trẻ!"
 
"Tươi đẹp cái gì mà tươi đẹp, rõ ràng là mọi người đang thảo luận Nhan Tô Tô có đẹp trai hay không mà."
 
Quần chúng ăn dưa không chút khách khí: "Nhan Tô Tô nhà người ta không phải là cũng rất tươi đẹp hay sao?"
 
"Những fan này cũng vui mừng quá mức rồi đó."
 
Trong phòng hóa trang Dụ Hoài Dĩnh không ngừng chú ý đến Weibo đang tức giận đến mức muốn đập bể điện thoại nhưng lại không thể không nhặt lên gọi mấy cuộc điện thoại: "Làm phiền loại bỏ những bản thảo nói về sự tươi trẻ xinh đẹp đó đi."
 
Cái cô Nhan Tô Tô này cũng thật là có thể tạo ra nhiều phiền toái!
 
Mà lúc này Hoắc Lãng đàn cầm thiệp mới đi vào rạp chiếu phim, không có đứng bên cạnh nhìn Nhan Tô Tô đi thảm đỏ, cũng không theo sự sắp xếp ngồi xuống phía sau, dù sao mục đích cuối cùng của anh khi tranh thủ cho Nhan Tô Tô đi thảm đỏ vẫn là suất chiếu trên rạp của 《 Chân tướng 》.
 


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi