Tiết Kiệu nhìn thấy cô gái nhỏ run rẩy ngẵng đầu, trong mắt cô viết rõ hai chữ" Biến Thái".
Trong lòng anh đột nhiên có chút phiền muộn, trên đường về anh cùng với Quách Diệp trò chuyện. Giọng nói của anh ôn hòa, sâu kín.
Quách Diệp khen anh không ngớt, anh uyển chuyển đáp lời nịt nọt lại bà. Nhưng không khiến cho người khác nghe ra nịnh nọt, mà thật sự tinh tế.
Trời sinh anh giống như một người luôn bình tĩnh, chỉ có khi cởi bỏ quần áo mới trở thành một tên khốn.
Chu Từ ngồi ở ghế sau, trong lúc nhìn sườn mặt của anh cô bất ngờ có suy nghĩ như vậy.
Tiết Kiệu đã đưa Quách Diệp và Chu Kỳ về đến nhà, bà vẫn liên tục cảm ơn anh. Tiết Kiệu mỉm cười chào tạm biệt, anh nhìn hai người đẩy cửa vào nhà rồi mới lái xe đi. Anh về đến nhà nhanh chóng nằm dài ra giường.
Hắn nhớ Chu Từ.
Đột nhiên anh nhớ ra việc gì đó, mở điện thoại gửi cho Chu Từ một tin nhắn: "Em mặc áo ngực size bao nhiêu vậy?"
Anh nhắn xong thì vứt điện thoại sang một bên, mở máy lạnh nhìn lên trần nhà suy tư. Anh cảm giác có ai đó đè lên người mình, là Chu Từ.
Cô gái nhỏ bằng xương bằng thịt, làn da cô trắng đến mức gần như phát sáng. Nữa người trên chì mặc áo ống, bên trong không có áo ngực cũng không có dán núm. Hai bầu cực bị cánh tay ép chặt vào nhau lộ ra rãnh ngực. Cánh tay và bả vai trần trụi khoác một lớp chăn mỏng.
Cô quỳ gối giữa hai chân thon dài của anh, ở trong chăn của anh từng bước bò hướng lên trên. Cuối cùng cô ngồi giữa hai chân anh, hoa huy*t cách một lớp vải mỏng ma sát với côn th*t của anh. Gương mặt non nớt cọ cọ ngực anh, đôi mắt trong veo đáng thương nhìn anh. Bàn tay từ vạt áo cửa anh chui vào, sờ soạng từ ngực cho đến bụng dưới nóng hổi của anh.
Bàn tay vẫn tiếp tục đi xuống.
Động tác của cô vụng về cầm lấy côn th*t của anh trong tay, từ gốc rẽ vuốt thẳng một đường lên đến đỉnh. Không giống đang làm tình, mà giống như cô đang thăm dò cấu tạo cơ thể của đàn ông thì đúng hơn.
Tiết Kiệu giữ chặt cổ tay cô.
Bàn tay cô gái nhỏ vẫn ở trong quần của anh, nắm côn th*t của anh thật chặt. Lòng bàn tay bao trùm lên mã mắt, ấp áp nhưng vô cùng ướt át. Giống như một tấm lưới được dệt bằng dục vọng, được dệt từ cô gái nhỏ không biết gì ngây thơ vô tội. Tầng tầng lớp lớp bao phủ lấy anh.
"Em muốn làm gì?"
Giọng nói của Tiết Kiệu nghẹn ngào, trầm thấp hỏi cô, cô gái nhỏ theo bản năng nắm chặt bàn tay. Lần này cô giống như thật sự muốn ép chết anh, côn th*t bị cô cầm trong lòng bàn tay vuốt ve nhanh chóng bắn ra. Cô gái nhỏ không cẩn thận mà bị dính tinh dịch, vô tri vô giác mà cho ngón tay vào miệng nhẹ liếm.
Tiết Kiệm vươn tay câu lấy đốt ngón tay của cô.
Ngón tay cô gái nhỏ ướt đẫm, câu lấy ngón tay của anh. Đầu ngón tay nhè nhẹ cọ vào lòng bàn tay anh.
Bên ngoài cửa sổ truyền đến tiếng bước chân dồn dập, sau đó lại có âm thanh hoảng hốt gọi tên Chu Từ. Cô gái nhỏ giật mình xốc chăn của anh lên chui vào, cô nằm xấp giữa hai chân anh.
Hơi thở nóng bỏng phả lên côn th*t của anh, tất cả ngón tay của Tiết Kiệu đều cứng đờ.
Cô gái nhỏ ngậm côn th*t của anh vào miệng, cô cắn nhẹ đỉnh côn th*t như muốn thăm dò. Chiếc cằm nhỏ xinh bị anh bóp chặt, ngón tay vói vào trong miệng tách hàm răng của cô ra. Đầu lưỡi ấm áp cẩn thận liếm láp đầu ngón tay anh, giống như một thứ gì đó lướt nhẹ qua.
Tiết Kiệu giật mình tỉnh dậy.
Đó chỉ là một giấc mơ mà thôi.
Anh từ trong mơ tình dậy vẫn có chút hoảng hốt, bởi vì giữa hai chân anh đã sưng to không thể tưởng tượng. Đau đến khó chịu.
Cho đến khi anh cầm điện thoại lên thì tâm lý mới ổn định lại, Chu Từ trả lời anh một dấu chấm hỏi. Ngay sau đó là hai chữ "Đồ điên.". Cuối cùng dường như sợ anh trách phạt lại phải ấm ức bổ sung thêm một câu: "Em cũng không rõ, em mặc đồ freesize. Nhưng hình như nhân viên cửa hàng bảo là ở giữa cup b và cup c."
Tiết Kiệu nhớ tới gì đó đứng lên mở tủ đầu giường, anh lấy một cái thước dây ra.
12h đêm, anh gửi lại tin nhắn cho Chu Từ: "Vậy ngày mai lên phong làm việc của tôi đo thử xem."
Đúng là đồ điên mà, không khác gì một tên biến thái.