HỌC THÊM - TÁT BÁT NHÁO ĐẰNG

Khi Chu Từ về tới nhà thì bố dượng và mẹ cô đang cãi nhau, giọng nói của Quách Diệp xuyên qua cánh cửa. Là chuyện gì đó liên quan đến gia đình.

"Tiền là của tôi tự mình kiếm được, tôi cho ai hay làm gì là quyền của tôi. Ông quản nhiều như vậy làm gì? Ông suốt ngày chỉ biết đi đánh mạt chược, đống tiền đấy mà đi tiết kiệm cũng được số tiền lớn."

"Cô đừng cho rằng bản thân bây giờ kiếm ra tiền thì ghê gớm lắm. Cô ngàn lần đừng để bị người..."

"Biến đi! Tôi tự mình dùng sức mình kiếm tiền không hổ thẹn với lương tâm, tôi sợ những việc đó sao?!"

“……”

Người bên trong còn đang cãi nhau nhưng khi nghe thấy tiếng Chu Từ mở cửa, giọng nói cũng thấp dần, hướng ra ngoài cửa dò xét: "Tiểu Từ, là con sao?"

“Là con.”

Giọng nói của cô như nghẹn lại tại cổ họng, cô ho khan một tiếng: "Con đi tắm trước."

Quách Diệp dặn dò cô hai câu, Chu Từ mơ mơ màng màng gật đầu nói đã biết. Cô đẩy cửa đi vào phòng tắm bắt đầu cởi quàn áo, ngồi ở dưới đất từ từ moi trứng rung ra. Chuyện này cô sớm đã rất quen thuộc, ngón tay thậm chí còn theo thói quen nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa thịt non hơi co rút.

Cảm giác kia thật sự có chút thoải mái, chân cô cong lại hơi run run. Động tác vỗ về chơi đùa của cô tăng thêm lực, giống như là đang moi đào.

Cô lấy hết tinh dịch trướng căng trong bụng ra, chất lỏng trắng đục chảy dọc theo bắp đùi. Nhìn vào cực kỳ dâm mỹ. Chu Từ cầm vòi hoa sen hướng vào bên trong tiểu huyệt mà xả nước.

Dòng nước ấm áp cọ rửa thịt non, ngón chân của cô hơi cuộn tròn, phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ.

Giống như vẫn chưa đủ.

Trứng rung được cô đặt trên bồn rửa mặt, thịt huyệt vì bị dòng nước cọ rửa mà hơi co rút. Liên tục khép mở, giống như đang khát cầu điều gì đó.

Chu Từ ngồi trên mặt đất một lúc, mái tóc ướt nhẹp của cô rũ xuống chiếc lưng trơn bóng. Cô vặn trứng rung lên tần suất lớn nhất, rồi nhét vào sâu bên trong cơ thể mình.

Cổ họng phát ra âm thanh đáng thương lại sảng khoái.

Trán cô tựa vào bức tường gạch men sứ lạnh như băng, bên dưới đứt quãng phun d*m thủy, đầu v* hơi hơi nhếch lên bị cô miết trong tay. Cô cắn chặt môi, phát ra tiếng rên rỉ: "Thầy...thầy ơi."

Đêm nay rất dài.

Đêm cực kỳ dài lâu, Chu Từ ghé vào nơi đó làm bài tập, chỉ cách một bức tường, Quách Diệp cùng cha kế khắc khẩu như cũ không có ngừng lại, chỉ là cố kỵ cô, cho nên thanh âm ép tới mức thấp nhất.

Chữ viết của cô gái rất đẹp, chú tâm mà làm bài tập hóa học.

Cô mặc váy ngủ bằng vải bông sạch sẽ, không biết vì lý do gì mà trên đó dính khá nhiều nước.

Sau khi hoàn thành toàn bộ bài tập, cô gái nhỏ đóng nắp bút, xốc váy lên, bên trong hoàn toàn trần trụi, không có mặc quần lót, cô moi quả trứng rung ướt dầm dề ra.

Lần tiếp theo Chu Từ đến nhà Tiết Kiệu học phụ đạo, đã là cuối thu. Thời tiết lúc này đã không còn ấm áp, nhưng cô vẫn chiều theo sở thích của Tiết Kiệu. Lúc nào cũng mặc váy, tà váy chỉ chạm đến đầu gối. Đôi chân thon dài mang vớ, bên trong là quần lót tình thú.

Người đàn ông cười như không cười, trước khi cô kịp vào nhà đã đẩy cô ra ngoài.

“Hôm nay không học ở đây.”

Tiết Kiệu dắt cô đi về phía xe, đồ vật bên trong sớm được vệ sinh. Bên trong hoàn toàn sạch sẽ, ngăn nắp, ấm áp.

“Vậy, vậy chúng ta đi đâu?”

Chu Từ nắm chặt đai an toàn, đôi mắt mông lung nhìn anh.

Người đàn ông gương mặt ấp áp, nhu tình mà nói: "Đi bơi."

Chu Từ còn nghĩ người đàn ông này muốn đưa cô đi đến hồ bơi nhỏ trong huyện. Xe của anh vững vàng mà chạy, cho đến khi nó chính thức dừng lại ở một căn biệt thự đơn. Cô lúc này mới nhận thức rõ, mình quá ngây thơ.

Ở chỗ này giá trị đất rất cao, bên trong sân có một cái hồ bơi, không ngừng gợn sóng nước nhè nhẹ.

So với cái hồ bơi lần trước cô đi thì phải lớn hơn nhiều.

Tiết Kiệu lấy hộp đồ ở ghế sau đưa cho Chu Từ.

Bên trong là áo tắm liền thân.

Chu Từ ôm hộp đồ tinh xảo trong ngực: "Em đi đâu để thay quần áo bây giờ?"

Giọng điệu người đàn ông lười biếng: "Ở đây không có ai khác thấy, em cứ thay ở đây đi."

“Vì… Vì sao phải làm vậy?”

“Bởi vì tôi muốn nhìn.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi