Nóng bỏng, ấm áp, cùng nhau đan xen.
Bên trong dù ướt đẫm nhưng vẫn rất chặt, huyệt thịt nhỏ hẹp dễ dàng bị phá vỡ. Thịt non còn chưa quen đã bị côn th*t thô to mở rộng. Đôi chân thon dài của cô gái nhỏ khuất phục quấn chặt vòng eo rắn chắc của người đàn ông. Cô ngập ngừng nức nở khóc: "Không cần, em không chịu được."
Sống lưng cô phập phồng dựa vào vách bể bơi lạnh lẽo, còn bị những chốc hơi nhô lên cọ qua. Tạo ra những vết đỏ trên làn da.
"Đau quá."
Là chỗ nào?
Hay là chỗ nào cũng đau.
Tiểu huyệt bị lực đạo rất lớn phá vỡ, sau lưng bị cọ trầy rất nhiều. Vòng eo nhỏ nhắn bị người ta siết chặt.
Cô gái nhỏ nức nở một cách tội nghiệp, mái tóc dài đen nhánh ướt đẫm rũ ở sau lưng. Xương sống sau lưng như ẩn như hiện. Người đàn ông giữ cằm cô, cưỡng ép cô cùng mình hôn môi. Đầu lưỡi cô gái vụng về phác họa hình dáng môi của người đối diện, đôi môi của anh rất bạc tình. Hàm răng trắng nõn cẩn thận nhẹ nhàng gặm cánh vành môi người đàn ông, cực kì cực kì đáng thương. Đã khóc lóc thê thảm đến vậy rồi, vẫn cố gắng học hôn môi cùng anh.
Cô lung tung hôn lên môi anh, đau đớn mà xin tha. Hai mắt đẫm lệ cứ thút thít mãi: "Đừng mà, đừng mà."
Cô cầu xin anh: "Đừng bắn vào trong. Thầy ơi, em xin thầy làm ơn đừng bắn vào bên trong." Làm sao có thể không, cô là người hiểu rõ hơn ai hết. Đôi mắt trong suốt vô định nhìn về phía trước, cơ thể theo động tác của anh không ngừng lắc lư. Trong ánh mắt kia có thể nhìn thấy sự tuyệt vọng nhưng cũng có vui thích. Cánh tay thon nhỏ vì bị tình dục khống chế mà chủ động ôm chặt lấy anh, móng tay không biết tốt xấu còn cào lên lưng anh. Giống như những vết sau lưng cô bị cọ xát.
Anh điên cuồng ra vào cơ thể cô, thậm chí còn ấn cô vào trong nước. Dòng nước không ngừng tràn vào mũi và miệng, cô hít thở không thông còn phải đón nhận sự hung hăng của người đàn ông. Mông thịt trắng nõn bị quất đánh lưu lại nhiều dấu tay đỏ tươi, sau đó lại bị người đối diện túm mái tóc dài lôi lên. Đôi mắt cô hơi đỏ ửng liên tục thở dốc, bộ ngực no đủ kịch liệt phập phồng. Trên ngực có đọng vài giọt nước, bởi vì thời gian dài thiếu oxi nên lồng ngực ẩn ẩn đau, nhịp tim cũng gia tăng vận tốc.
Cánh tay người đàn ông từ phía sau duỗi tới, ấn cô lên vách tường hồ bơi. Bàn tay to lớn chụp lấy ngực cô, lưu lại trên da thịt trắng nõn là vô số dấu tay cùng vết nhéo.
Khi anh xuất tinh vào trong cũng là lúc cô gái nhỏ thét lên hoảng loạn, chân cô cong cong run rẩy đón nhận. Tấm lưng dựa vào vách hồ bơi khóc thút thít, anh vừa buông tay, cô cũng trượt dọc xuống chìm vào trong hồ. Giống như một nhành hoa cúc non mềm mại bị người ta bẻ gãy.
Nhưng người đàn ông hình như không có ý định buông tha cô.
Cô vô cùng mệt mỏi dựa vào lồng ngực người đàn ông, để mặc anh tùy ý ôm mình đi vào trong biệt thự.
Nội thất bên trong được trang hoàng cực kì xa hoa, phòng khách rất lớn hầu như không thấy rõ điểm kết. Màu sắc chủ đạo là tông trầm u ám, bên trong góc còn có một cây đàn dương cầm.
Cô cho rằng hai người sẽ tiếp tục làm ở trên giường.
Nhưng người đàn ông ôm cô trong lòng, thong thả nhìn quanh một vòng. Quyết định đi về phía cây dương cầm, ngón tay khẽ ấn lên mấy phím đàn màu đen.
m thanh trong trẻo vang lên. Khi anh đặt cô lên đó, âm thanh phát ra còn lớn hơn nữa.
Cô bị phím đàn lạnh lẽo làm cho giật mình, theo bản năng muốn tránh khỏi. Nhưng lại bị người đàn ông mạnh mẽ ghì chặt ở đó.
Cả cơ thể cô toàn là dấu hôn và dấu tay, cùng với một bộ đồ bơi rách nát. Miệng huyệt khó khăn lắm mới khép lại được, lại lần nữa bị ép mở ra. Hai tay cô chống lên phím đàn, âm thanh nho nhỏ vang lên.
"Em có tin hay không bây giờ nếu em dám bỏ trốn chỉ có hai kết cục?"
Môi người đàn ông dán sát vành tai mềm mại của cô gái: "Một là bị đàn ông bắt về nhà, chơi đến khi cái bụng này tràn đầy tinh dịch. Làm món đồ chơi nhỏ cho một đám đàn ông bụng phệ. Hai là tất cả mọi người sẽ biết, khi ở dưới cơ thể tôi, em dâm đãng như thế nào."
Tiếng khóc của cô hòa lẫn với âm thanh của phím đàn.
Người đàn ông điên cuồng hôn cô, âm thanh của dương cầm vang lên lại lớn hơn.
"Em biết biệt thự đơn tốt nhất là điểm nào không?"
Người đàn ông lạnh lùng mở miệng: "Chính là cho dù em có gào thét lớn thế nào đi nữa cũng không có ai nghe thấy."