HỌC THÊM - TÁT BÁT NHÁO ĐẰNG

Chu Từ mơ thấy một cơn ác mộng rất dài.

Lúc đó Quách Diệp còn chưa ly hôn với người đàn ông kia, mỗi ngày cô và mẹ mình đều phải hứng chịu những trận bạo hành của ông ta.

Mọi chuyện lên đến đỉnh điểm là khi cô nhập viện không rõ nguyên do, mà ông ta vẫn đuổi theo muốn tiếp tục đánh cô. Ông ta bảo rằng cô giả bệnh để lừa tiền, khiến cho phòng bệnh vô cùng hỗn loạn nhốn nháo.

Cây kim trên mu bàn tay bất ngờ rơi xuống, khiến cho nơi đó phồng rộp lên.

Một giây đó Quách Diệp vô cùng thất vọng, bà kiên quyết cùng người đàn ông đó ra tòa.

Quách Diệp cũng chưa từng nhắc lại chuyện này với Chu Từ, cho nên cô chỉ còn nhớ mang máng. Cô chỉ nhớ lúc đó mỗi ngày khi cô mơ màng chìm vào giấc ngủ thì bên tai sẽ ngẫu nhiên nghe được một vài tiếng cãi vã, bên cạnh đó còn có một bóng người ôn nhu, ấm áp, gầy gầy.

Những việc này do cô nghe được từ những người họ hàng, bọn họ dị nghị đàm tiếu về sự bất hạnh của mẹ cô. Bọn họ độc ác mà bóp nát sự thật, tóm lại bọn họ luôn cố tìm ra tội danh để gán lên người bà, mặc dù bố cô mới là người có tội không thể tha thứ.

Chu Từ tỉnh khỏi giấc mơ đã là lúc mặt trời mọc của hôm sau.

Trên người cô mặc áo sơ mi của Tiết Kiệu, ở trong chăn bị anh ôm chặt vào lòng. Cánh tay rắn chắc vòng qua eo cô, giống như muốn khảm cô vào ngực. Cô nhớ tối qua khi Tiết Kiệu đi rồi, cô mơ mơ màng màng thiếp đi, sau đó tỉnh dậy lại đến phòng thay quần áo, mặc áo sơmi của anh tự an ủi, đến cuối cùng là nước mắt và d*m thủy cùng nhau chảy xuống.

Rốt cuộc cô làm sao mà về lại được giường...

"Hôm qua, là tôi bế em từ phòng thay quần áo trở về giường."

Giọng nói phía sau lưng truyền đến từ trên đỉnh đầu, anh vừa mới tỉnh dậy nên giọng nói hơi khàn khàn mang theo chút lười nhác: "Em cuộn tròn thành một cục, tay vẫn luôn để bên trong chỗ này..." Ngón tay của anh đặt lên tiểu huyệt, nó chậm rãi đi xuống từng chút từng chút, miết nhẹ hoa châu, sau cùng là bất ngờ cắm vào huyệt động.

Nơi đó vẫn còn sưng tấy đáng thương, bị người ta chạm vào lập tức run lên nhè nhẹ.

"d*m thủy phun nhiều như vậy, còn làm áo vest của tôi ướt hết. Em thèm muốn đến vậy? Em tự mình làm mình sướng sao?

Động tác của người đàn ông thong thả ra vào ở nơi đó, so với cô thì anh càng hiểu rõ nơi đó hơn. Đốt ngón tay một tấc lại một tấc nghiền qua nơi mẫn cảm của cô. Lực tay của anh rất mạnh, thậm chí còn muốn chạm đến tận miệng tử cung. Anh thô bạo quấy loạn nơi đó, làm cho cô gái nhỏ phải cong eo vì bị kích thích. Mỗi một nơi trên cơ thể cô đều không chịu nổi mà co rút, cô đáng thương cắn ngón tay nhìn về phía anh xin tha.

"Thầy ơi, nhẹ một chút. Món đồ chơi nhỏ biết sai rồi, biết lỗi của mình rồi."

"Chu Từ, em thèm khát tôi đến vậy sao?"

Đôi chân thon nhỏ của cô cọ vào cẳng chân anh, cô nhẹ nhàng giãy giụa cựa trong lớp chăn dày, nhìn hệt như một chiếc đuôi cá.

Người đàn ông tàn nhẫn cắn vành tai cô, giọng nói đáng sợ: "Em thật sự rất sướng đúng không, chỉ là em không dám thừa nhận. Bởi vì không dám thừa nhận bản thân chính là trời sinh lẳng lơ, cho nên chỉ dám nhân lúc tôi không có ở đây, mới dám bộc lộ ra dục vọng của mình. Có phải lúc em ở nhà một mình đã tự an ủi hay không? Hửm?"

Anh đè chặt cô trên giường, ngón tay điên cuồng trừng phạt cô. Khiến cho thân thể mỏng manh không ngừng phập phồng, cô nằm trên giường của thầy mình phát ra tiếng rên rỉ cực kì dâm đãng: "Thầy ơi, nhẹ lại, nhẹ lại chút. Thầy ơi, sắp hỏng, sắp hỏng mất rồi..."

"Em làm sao có thể hỏng được? Món đồ chơi nhỏ nếu bị hư thì sẽ bị vứt đi."

Ngón tay người đàn ông ở bên trong tạo ra tiếng nước, anh nhếch miệng cười: "Em ở nhà tự mình an ủi như thế nào? Có phải em cắm vào chỗ này không, rồi sau đó mật dịch sẽ chảy ra sao, lúc cao trào em gọi tên ai vậy bé cưng?"

Đôi mắt cô cái nhỏ lóng lánh nước mắt, mái tóc dài mềm mượt tung bay tán loạn, làn da trắng tinh sạch sẽ, tay chân nhỏ bé, vô cùng tội nghiệp cắn ngón tay: "Em nghĩ đến thầy, nghĩ đến thầy... Ư... Ưm..."

Người đàn ông bẻ chân cô ra, côn th*t thô to lập tức tiến vào. Khai mở tầng tầng lớp lớp thịt non ướt đẫm, mở ra miệng tử cung yếu ớt. Anh liên tục tra tấn nơi đó, chậm rãi từng chút thọc vào chỗ đó. Anh nắm tay cô đặt lên bụng dưới phồng phồng của cô: "Chu Từ, em sướng hay không sướng? Hửm?"

“Ư… Sướng, rất sướng.”

Cô gái nhỏ cuối cùng cũng không thắng nổi dục vọng, cô không khóc lóc xin tha nữa. Bên trên ga giường d*m thủy đã ướt thành một vũng, cô ở dưới thân người đàn ông lẳng lơ rên rỉ: "Chu Từ bị thầy làm rất sướng... Chu Từ rất thích."

Nụ hôn của người đàn ông rơi xuống khắp nơi trên cơ thể cô, dưới sự tấn công của anh, cô như quả mật đào chín mọng, chỉ cần chạm nhẹ sẽ chảy ra nước sốt ngọt ngào.

Hai người ngồi ở trên giường làm tình, cô ôm chặt cổ người đàn ông, đôi chân như rắn nước quấn lấy eo anh, rất phối hợp mà động đậy vòng eo. Không ngừng nhún nhảy giữa hai chân anh, làm cho thứ đồ vật của anh trong cơ thể mình càng lúc càng vào sâu hơn. Ngón tay cô bấu vào lưng anh, tạo nên vài vết xước nhỏ. Đôi mắt ửng đỏ cẩn thận cúi đầu từng chút hôn lên đôi môi người đàn ông.

Cô ngoan ngoãn đến bất ngờ.

Trên người cô vẫn đang mặc áo sơ mi của anh, cô ngoan ngoãn tự cởi bỏ từng cúc áo. Nâng cặp ngực trắng nõn mền mại đến bên môi anh, cô bị hôn đến sống lưng cũng cong lại thành hình vòng cung, bàn tay bấu chặt bả vai anh, nhỏ giọng xin tha.

Thậm chí cô còn tự mình đi tìm cái kẹp, dịu dàng hỏi anh: "Em kẹp nó lên được không?"

Hai người làm cho chiếc giường trở thành một mớ hỗn loạn, anh lại cùng cô một đường làm thẳng đến phòng tắm. Cô gái nhỏ quỳ bên cạnh bồn tắm, tiểu huyệt bị làm đến không khép được miệng, cặp mông trắng nõn hướng về phía anh lắc lắc cầu tình.

"Ưm...ư...."

Mặc dù cô đã bị tình dục lấn át lý trí, nhưng gương mặt vẫn là vẻ ngây thơ thường ngày. Đến cuối cô vẫn không chịu nổi mà xin tha, cô dựa vào tấm kính trên bồn rửa mặt, vụng về hôn lên cổ anh: "Em sắp rách, tiểu huyệt căng muốn rách ra rồi... Thầy ơi, chúng ta nghỉ một chút có được không?.

Tiết Kiệu điên cuồng ra vào trong cô, tinh dịch ấm nóng chà đạp tử cung của cô gái nhỏ. Làm cho bụng dưới của cô hơi phình lên còn có chút cứng, chỉ cần động đậy một chút thì hỗn hợp chất lỏng bên trong huyệt động sẽ trào ra.

Cô gái nhỏ khóc đến nỗi giọng cũng khàn đi. Cánh tay bị bắt mở ra chống ở một bên, đầu v* bị cắn sưng tấy. Áo sơ mi của anh vẫn còn treo trên vai cô, bị nước làm cho ướt mèm dán chặt người cô. So với không mặc gì còn quyến rũ hơn.

"Huhu, em bỏ cuộc, tử cung nhỏ bị làm hỏng mất rồi. Không có cách nào sinh con cho thầy được nữa... Hức... Hức..."

Cô gái nhỏ đáng thương cầm tay người đàn ông đặt lên bụng dưới phồng phồng của mình.

"Trong đây là đứa bé của thầy, chờ đến lúc đó em sẽ sinh con cho thầy nhé. Có được không ạ..." Cô nức nở làm nũng, âm thanh trong trẻo ngây thơ. Giống như món đồ chơi bị làm hỏng, vòng eo mệt mỏi dán sát vào anh. Lại bị anh tiếp tục động tác ra vào một lúc nữa, cho đến khi người đàn ông cảm thấy thỏa mãn.

Anh nâng cằm cô lên, cùng cô hôn môi: "Chu Từ, lần này em còn dám gạt tôi nữa thì tôi sẽ lột sạch đồ của em, nhốt em ở nơi này, ngày ngày đều làm em, làm đến khi nào em trở thành cô bé ngốc mới thôi."

Cô gái nhỏ cuối cùng cũng được buông tha, cô nhẹ nhàng cọ cọ bả vai anh: "Chu Từ sớm đã là cô gái ngốc rồi, là cô gái ngốc của một mình thầy..."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi