HỌC TRƯỞNG LÀ CÔN ĐỒ (BẢN MỚI)



\#50

Vân Đan đắc ý, lúc này đây Mễ An đã không còn là Mễ An của trước kia nữa rồi. Hơn nữa số phận định sẵn Mễ An với Hàn Thương là một đôi. Còn Lăng Thượng Hàn bây giờ là của ả ta.

Lúc đến đây, Lăng Hạo Minh và Vân Đan dường như đã biết hết mọi chuyện rồi. Chỉ còn có Lăng Thượng Hàn, hắn không hề biết chuyện gì cả. Khuôn mặt bây giờ của hắn vô cùng tuyệt vọng. Dường như hắn không còn chút lòng tin nào về thế giới nữa rồi.

Nhìn Mễ An cùng Hàn Thương bước cùng nhau, hắn mới biết mình đã thua cuộc thảm hại như thế nào? Thì ra đây là cảm giác 1 năm trước của Mễ An, khi thấy hắn đính hôn với Vân Đan.

Tư Cầm lo lắng cho Lăng Thượng Hàn, cô liền nói nhỏ:

\- Hay chúng ta về đi.

\- Không cần đâu, anh muốn nhìn Mễ An thêm chút nữa.


Có lẽ đây là lần cuối cùng cả hai chạm mặt nhau, từ nay hắn không còn được nhìn thấy Mễ An ngây thơ vui vẻ hoạt bát nữa, mà sẽ là một Lạc Mễ An sống trong sự thù hận.

Mễ An nhìn Hàn Thương, chính cô không ngờ cô và Hàn Thương lại có duyên như vậy. Chỉ thấy Hàn Thương cười cười rồi tiến lại về phía cô. Điệu nhạc vang lên cũng là lúc mọi người nhảy khiêu vũ. Hàn Thương nắm lấy bàn tay nhỏ của cô rồi hôn lên nó, sau đó bắt đầu khiêu vũ:

\- Từ giờ anh sẽ không để em rời đi nữa đâu.

Vừa khiêu vũ cùng Hàn Thương, Mễ An vừa hoang mang suy nghĩ. Không biết Lăng Thượng Hàn bây giờ thế nào rổi, cô rất muốn được gặp hắn, muốn được chạy đến ôm hắn. Tại sao Lăng Thượng Hàn đang đứng phía trước, mà khoảng cách của hai người lại lớn như vậy?

\- Mễ An, anh yêu em!

Hàn Thương dừng lại, cậu ta vuốt khuôn mặt nhỏ đầy xinh đẹp của  cô rồi nhanh chóng  cúi xuống phủ môi mình lên môi cô.

Mễ An bất ngờ khi bị Hàn Thương hôn, có phải Lăng Thượng Hàn cũng sẽ nhìn thấy không? Trong lòng cô lo lắng, trái tim cô đau nhói và vội vã đẩy Hàn Thương ra.

Đôi mắt cô liên tục đảo xung quanh, tìm kiếm bóng dáng Lăng Thượng Hàn. Lúc này bóng dáng đó đang rất cô độc, đang quay lưng bước đi.

Mễ An rơi nước mắt, cô rất muốn chạy tới ôm Lăng Thượng Hàn, không muốn hắn rời khỏi tầm mắt cô. Nhưng sao hai chân cô lại nặng nề như vậy, cô không thể nhấc nổi chân mình.

Cứ thế, ánh mắt Mễ An đầy tuyệt vọng nhìn bóng dáng Lăng Thượng Hàn khuất dần.

Hàn Thương ngẩn ngơ, nhìn Mễ An đang nhìn người đàn ông khác, vì người đàn ông khác mà đau lòng, thật sự trái tim Hàn Thương cũng rất đau. Nó đang bắt đầu rỉ máu rồi.

3 năm sau...

\- Ba ơi ba, con muốn ăn kem.

Nhìn cục cưng nhỏ xíu nũng nịu, Hàn Thương quả thật không miễn dịch nổi. Anh đành mua cho con bé Hàn Tiểu Mễ một ly kem rồi dặn dò:


\- Con ăn ít thôi, kẻo đau bụng.

\- Tuân lệnh baba.

Tiểu Mễ nói vậy thôi chứ vẫn ăn hết ly kem. Con bé Hàn Tiểu Mễ năm nay 3 tuổi, là một cô bé vô cùng thông minh và hoạt bát. Đặc biệt là có nét đáng yêu vô cùng giống mẹ mình là Mễ An cô.

Hàn Tiểu Mễ chạy lon ton cuối cùng cũng về đến nhà, khi nãy năn nỉ mãi ba Hàn Thương mới cho phép chạy ra ngoài chơi. Và ba còn mua kem cho Tiểu Mễ ăn nữa, Tiểu Mễ thích ba nhất mà.

Lúc này Lạc Mễ An mệt mỏi từ công ti trở về, giờ cô đã là tổng giám đốc tập đoàn Lạc thị rồi cho nên ngày nào cô cũng bận rộn, không có thời gian quan tâm đến bảo bối của mình nữa.

Vừa nhìn thấy mami về, Tiểu Mễ vội chạy đến ôm cổ Mễ An. Con bé cất giọng dễ thương:

\- A, mami về rồi. Tiểu Mễ nhớ mami quá.

\- Mami cũng nhớ bảo bối của mami.

Mễ An ôm con gái vào lòng, cô rất yêu thương con mình. Nhưng vì công việc bận rộn nên hầu hết Tiểu Mễ chỉ được chơi với Hàn Thương.

Hàn Thương lúc này bước đến Mễ An, anh cúi đầu hôn cô một cái khiến cô ngẩn người. Sao có thể vô tư như vậy trước con chứ? Mễ An vội đặt bé Tiểu Mễ xuống, cho bé chạy sang bên kia chơi. Cô nghiêm nghị nhìn Hàn Thương:

\- Anh đúng là vô tư quá nhỉ?

\- Haha đâu có, anh nhớ vợ mình mà.

Hàn Thương vươn tay nhẹ nhàng ôm Mễ An vào lòng. Mùi hương trên người Mễ An vô cùng dễ chịu, khiến cho Hàn Thương ngây ngất:

\- Vợ à, em thơm quá!

\- Bỏ em ra!


Mễ An lập tức đẩy Hàn Thương ra, anh ta không thể nghiêm túc chút được sao. Lúc nào cũng như vậy:

\- Hừ...mà vợ ơi, con lớn rồi hay mình tổ chức lễ cưới đi.

Lễ cưới sao? Mễ An cô chưa bao giờ nghĩ đến lễ cưới, đơn giản là cô không muốn lấy Hàn Thương làm chồng. Lăng Thượng Hàn, 3 năm nay cô không nhận được bất kì tin tức nào của hắn. Không biết hắn hiện giờ ra sao rồi, cô quả thật rất nhớ Lăng Thượng Hàn.

Con sao? Là con của Mễ An cô và Lăng Thượng Hàn mới đúng. Lúc trở về Lạc gia, cô đã cắt đứt mọi quan hệ với Tư Cầm rồi, còn Lăng Thượng Hàn thì từ đó không biết hắn đi đâu nữa.

Một thời gian sau bụng cô bắt đầu to lên, khi đó cô đi khám mới biết bản thân đã mang thai được 3 tháng. Mang thai vào cái tuổi 17 này.

Lúc đầu khi cùng Lăng Thượng Hàn làm chuyện đó, hắn vẫn cẩn thận dùng biện pháp tránh thai an toàn. Nhưng sau đó thì dần không dùng nữa, Mễ An cô cuối cùng đã mang thai ở tuổi còn đi học này.

Lí quản gia biết chuyện liền lập tức làm thủ tục nghỉ học cho Mễ An, từ đó cô học ở nhà cùng gia sư giỏi nhất được mời về. Học xong chương trình cô vẫn được tính tốt nghiệp như bình thường. Quãng thời gian đó quả thật vô cùng khó khăn với Mễ An.

Có điều Lí quản gia không biết, đứa con trong bụng cô là của Lăng Thượng Hàn. Nếu ông ấy mà biết chuyện nhất định sẽ kêu cô đi phá thai mất. Ai mà lại mang thai của con trai kẻ thù chứ?

Cho nên bao năm nay cô luôn nói dối đó là con của Hàn Thương. Còn Hàn Thương chấp nhận cô lẫn cả đứa con của Lăng Thượng Hàn. Bởi vì anh thật sự yêu cô rất nhiều.






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi