HOKAGE CHI UCHIHA AKIRA

Lời đám người Ninja ở đây khiến cho cả đám người đều kinh hoàng há hốc miệng ra. Con mắt của Shinku cũng mở lớn nhìn về phía người nam nhân Ninja kia sợ rằng mình nghe lầm. Tại tron lúc này thì Hokage đệ tam cũng mở lớn đôi mắt nhìn về phía Ninja nam kia. Người Ninja nam kia tiếp tục trình bày nói: "Tại trong căn nhà của ngài Hateke Sakumo, chúng tôi phát hiện được xác chết của ngài Hatake Sakumo. Theo giám định ban đầu thì ngài ấy có lẽ là tự sát!" Khuôn mặt người nam nhân này trong lúc đó có chút thương tâm.
Con mắt Hokage đệ tam trở nên âm trầm, tinh thần của hắn trở nên nặng trĩu. Hai bàn tay gia nua nhẹ nhàng vỗ lên bàn. Sau đó Hokage đệ tam bật dậy nói: "Chúng ta đi xem việc gì đang xảy ra!"
Tại trong nhà Yuuhi Shinku, sau khi Yuuhi Kurenai được Akira xoa bóp giúp nhanh chóng tăng trưởng bộ ngực thì cô bé có chút mệt mỏi. Hai bàn tay cô bé nắm lại để trước ngực sau đó rúc đầu vào trong ngực của Akira. Cô bé mở miệng đáp lại: "Akira onii-chan, chúc anh ngủ ngon!" Vừa nói cô bé vừa hôn lên má của Akira sau đó ngoan ngoãn rúc vào trong ngực của Akira. Chiếc mũi cô bé hơi hích hích tham lam ngửi mùi cơ thể của Akira.
Bàn tay Akira nhẹ nhàng vỗ lên cặp mông mềm mại nhỏ bé và tròn tròn của Yuuhi Kurenai đồng thời mở miệng mỉm cười hòa ái một cái: "Chúc em ngủ ngon, Kurenai-chan!" Bàn tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve lưng của cô bé khiến cho cô bé nhanh chóng rơi vào giấc ngủ.
Từ phía đằng đông của ngôi làng lá, ánh mặt trời bắt đầu le nói, nó bắt đầu mọc lên khiến cho không khí lạnh lẽo nhanh chóng trở nên ấm áp. Màn sương của buổi sớm cũng nhanh chóng bị xua tan đi. Một thanh niên ngồi lẳng lặng trong một góc. hắn ngồi khoanh chân lại ngay sau đó mở ra đôi mắt, miệng hắn phun ra một hớp khí đục. Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, miệng khe khẽ lẩm bẩm nói: "Chân khí bắt đầu gia tăng nhanh chóng chuyển hóa thành tiên thiên chân khí. Chỉ cần chuyển hóa toàn bộ thành tiên thiên chân khí ta có thể hóa khí thành lỏng, đánh vào trúc cơ kỳ rồi!"
Phía trước mặt của hắn, một cô bé mặc áo ngủ nhẹ nhàng duỗi người, bộ dáng có chút lười biếng. Đôi mắt người thanh niên chớp nhẹ nhìn về phía cô bé ngay sau đó hắn lẩm bẩm nói: "Xem ra muốn cùng với Kurenai ân ái cũng phải chờ vài năm nữa. Mặc dù bây giờ Kurenai đã phát dục so với người mười một, mười hai tuổi cũng không kém chút nào. Nếu như ân ái rất có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của Kurenai. Vẫn là ngoan ngoãn ăn chay trong thời gian dài vậy?" Con ngươi hắn nhìn xuống phía dưới quần, không biết trong lúc nào thì cây d*ơng vật đã trở nên to tướng biểu hiện ra sự cương cứng. Trong lòng Akira cười khổ không dứt. Bởi vì đã ăn qua thịt trở nên nghiện thịt rồi lại muốn chuyển ăn chay là việc vô cùng khó khăn.
Đôi mắt to tròn mọng nước của cô bé mở ra, nó còn chút rỉ mắt. Hai bàn tay nhỏ bé xinh trắng nõn của cô bé nhẹ nhàng rụi rụi lên đôi mắt của mình. Cô bé chớp chớp thấy được hình ảnh dần dần trở nên rõ ràng. Người thanh niên đang lẳng lặng ngồi ở góc tường. Hắn ngồi khoang chân lại đồng thời nhìn về phía cô bé. Cô bé mở miệng nói: "Akira onii-chan, chào buổi sáng!" Hai má trong buổi sáng của cô bé hơi đỏ lên. Khi thấy được Akira, cô bé lại nhớ đến buổi xoa bóp ngày hôm qua. Điều này làm cho cô bé vô cùng xấu hổ.
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, mái tóc bạch kim của hắn không có cần trải vuốt lúc nào cũng trở nên bóng mượt. Akira mở miệng hỏi: "Kurenai, em hôm nay không phải đi làm nhiệm vụ hay sao?"
Cô bé chớp nhẹ con mắt to tròn, đôi môi hồng hào mở ra, đồng thời trên khuôn mặt tròn trịa của nàng xuất hiện một nụ cười hạnh phúc: "Akira onii-chan, em hôm nay đượ nghỉ phép đây! Akira onii-chan, hôm nay anh phải dẫn em đi chơi nhé!"
Đôi môi Akira hơi mím lại, hắn cười khổ lên tiếng nói: "Anh còn muốn luyện tập đây!" Lời này vừa nói ra thì khuôn mặt béo mập tròn trịa có hơi dài của cô bé do thân thể của cô bé đang phát dục. Cô bé hướng về phía Akira với đôi mắt chờ mong. Khi Akira nói như vậy thì khuôn mặt cô bé trở nên ỉu xìu giống như một cái bánh thiu. Akira cười khổ một tiếng sau đó nói: "Kurenai, nếu như em hôm nay luyện tập tốt mấy bài quyền cước mà anh đã giao cho em. Anh sẽ đưa em đi chơi thế nào?"
Cô bé mím mím đôi môi của mình, sau đó khuôn mặt cô bé xuất hiện một nụ cười rạng rỡ giống như mặt trời nói: "Vâng!"
"Ha..." Trên khuôn mặt Akira xuất hiện một nụ cười. Hai tay của hắn ngay lập tức kết ấn. Một tiếng nhỏ vang lên, một ảnh phân thân trực tiếp được tạo ra với 90% chakra của Akira. Ảnh phân thân ngay lập tức mở cửa xổ phóng ra bên ngoài. Hướng đi trực hướng bệnh viện mà đi.
Cô bé tự đứng dậy sau đó mở miệng nói: "Akira onii-chan, anh chờ em một chút! Em muốn đi đánh răng rửa mặt..." Nói xong cô bé lật chăn ra. Tuy nhiên ngay sau đó cô bé kinh hãi hô lên: "A..." Không biết từ phía dưới hạ thể của cô bé lúc nào đã bị máu chảy ra làm ướt đẫm. Khuôn mặt cô bé cực kỳ kinh hãi. Thấy được cảnh này thì cô bé có chút hốt hoảng dùng tay che đi nơi tư mật của cô bé.

Thấy được cảnh này thì Akira co quắp miệng lại. Thường thường giới tính nữ không có dậy thì nhanh như vậy, các cô bé khoảng mười ba, mười bốn tuổi thì mới có đợt kinh đầu tiên. Tuy nhiên cơ thể của Kurenai thường ngày luyện tập nội gia quyền lại được chân khí trường sinh quyết chăm sóc lên tốc độ phát triển nhanh gần gấp rưỡi so với các thiếu nữ khác. Mặt cô bé trắng mét lại lên tiếng nói: "Akira onii-chan, em... em bị chảy máu!?" Miệng cô bé liên tục lắp bắp.
"Hài..." Akira nhẹ nhàng lắc lắc đầu. Trong lòng hắn thầm nghĩ: "Có lẽ cần phải giáo dục giới tính một buổi cho Kurenai mới được!" Đôi môi Akira hơi mím lại. Ngay sau đó hắn lên tiếng nói: "Đừng sợ, Kurenai có anh ở đây được rồi chứ!?" Nói xong Akira tiến lại gần cô bé. Hai má của Kurenai trở nên ửng đỏ. Nàng vô cùng xấu hổ trong tình cảnh này. Bàn tay Akira nhẹ nhàng vươn ra đem cô bé bế lên theo kiểu công chúa. Hắn trực tiếp xuống lấu đi về phía phòng tắm.
Khuôn mặt của cô bé trở nên có chút lo lắng. Cô bé tiếp tục hỏi: "Akira onii-chan, em... em khôn có việc gì chứ? Em chảy máu nhiều như vậy!" Khuôn mặt cô bé có chút bắt đầu trở nên trắng hơn.
Akira không biết trả lời thế nào cho cô bé nữa. Nữ nhân trong thời kỳ này thì tính tình có chút biến đổi. Trên khuôn mặt Akira xuất hiện một nụ cười thân thiện. Hắn mỉm cười nói: "Kurenai, không có gì phải sợ cả! Thật ra thì Kurenai bị chảy máu ở nơi đó chứng tỏ Kurenai sắp trở thành một thiếu nữ. Ừm... Biểu hiện ra Kurenai đã trưởng thành mà thôi! Yên tâm đi, em đừng lo em quên anh chính là Kunoichi giỏi nhất của làng Lá hay sao?"
"Ừm!" Cô bé nhẹ nhàng gật đầu xuống. Từ *m đạo bé xinh của cô bé vẫn chảy ra máu đỏ vẫn chưa có dứt.
Đâu Akira trong lúc này to như cái đấu, hắn không biết nói thế nào cho phải. Kurenai biểu hiện ra như vậy thì có lẽ đây chính là đợt hành kinh đầu tiên của cô bé. Nhất thời Akira không biết xử lý chuyện này phải như thế nào cho phải nữa. Hắn bế cô bé vào trong phòng tắm. Bàn tay nhẹ nhàng vươn lên đem vòi nước xả xuống phía dưới. Cô bé Kurenai đứng bên cạnh Akira, đôi mắt chớp chớp nhìn về phía Akira. Khuôn mặt có chút lo lắng. Akira mỉm cười nhìn về phía Kurenai tiếp tục nói: "Kurenai-chan, em đừng lo lắng! Đây là biểu hiện rất bình thường chứng minh em sắp trở thành một thiếu nữ thực thụ. Chỉ cần vài năm nữa là Kurenai có thể trở thành cô dâu của anh rồi!"
Con mắt to tròn với con ngươi màu hồng ngọc xinh đẹp nhìn chăm chú về phía Akira hỏi: "Akira-onii-chan! Thật sự là như vậy sao?" Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống. Hắn nhẹ nhàng kêu ừm một cái xác nhận câu hỏi của Kurenai. Thấy vậy Kurenai cười hì hì dùng tay ôm lấy cánh tay Akira. Cả trán Akira toát ra từng hạt mồ hôi to như hạt đỗ. Hắn ngẫm nghĩ có lẽ sớm dạy Kurenai về sinh lý đồng thời cũng dạy cô bé biết cách sử dụng thứ đó đi. Tuy nhiên khiến cho Akira cực kỳ nan giải chính là làm sao mà hắn có thể lấy được thứ này đây cho rồi.
Trong lòng Akira thầm gào lên: "Thế nào mà chú Shinku còn chưa trở về đây? Thật là khốn kiếp! Muốn mình đi mua sao? Hiện giờ cô Ayumi thì... Ai... biết sao đây!?"
Khi mà bể nước đã đầy, Akira nhẹ nhàng dùng tay để vào trong nước. Một lúc sau cả dòng nước bắt đầu bốc ra hơi nước nhè nhẹ, nước trở nên ấm hơn. Akira mở miệng nói: "Kurenai-chan, em tắm đi! Anh sẽ đi lấy quần áo cho em đồng thời vài món đồ cần thiết cho em sử dụng được chứ?"
Hai má cô bé đỏ bừng nhẹ nhàng gật đầu nói: "Cảm ơn anh, Akira onii-chan!"
Đầu Akira nhẹ nhàng lắc lắc, hắn cảm giác may mắn là cô bé không có bị đau bụng kinh nếu không hắn cảm giác được sẽ vô cùng phiền phức. Đem cánh cửa phòng tắm đóng lại Akira thở dài ra một hơi. Hắn hướng về phía phòng để quần áo của Kurenai bước đi. Sống với nhau lâu như vậy hiên nhiên Akira cũng vô cùng quen thuộc kết cấu của nhà Yuuhi. Dù sao hai nhà Ayumi và Yuuhi Shinku cũng là sát bên cạnh nhau. Akira cũng không có mất thời gian, rất nhanh hắn lục lọi ra quần áo của Kurenai. Nhìn đống quần áo của Kurenai mà Akira thở dài một hơi.
Bàn tay của hắn trong lúc này vớ được một cái quần lót bé xinh màu hồng có in hình dâu tây, từ chiếc quần phát ra mùi hương nhè nhẹ của hương hoa. Akira cảm giác được tay mình hơi run. Hắn không hiểu sao lại có ý nghĩ xung động đưa chiếc quần be bé của Kurenai lên mũi của mình sau đó ngửi. Akira không nghĩ được trong đầu mình tại sao lại có ý nghĩ biến thái như vậy. Đầu hắn lắc nhè nhẹ sau đó hắn trực tiếp gói quần áo của Kurenai thành một xếp rồi hướng về phía cửa phòng tắm. Thấy được hình bóng cô bé ẩn hiển sau lớp vải khiến cho Akira lắc đầu cảm thán. Hắn trực tiếp đặt quần áo ở bên ngoài.

Akira dùng thuấn thân thuật di chuyển với tốc độ nhanh rời khỏi căn nhà của Yuuhi Shinku. Bàn chân của hắn bước vào trong căn nhà của mình. Chiếc mũi hơi hích nhẹ lên quần áo của mình. Akira chợt nhớ đến hình như hắn còn chưa có tắm rửa đây. Akira đem quần áo trực tiếp cởi ra. Hắn bước vào trong phòng tắm, một con rồng nước trực tiếp từ vòi phun ra, nó quấn quanh cơ thể Akira trong vài phút. Đến lúc này thì cơ thể của hắn đã được tắm rửa sạch sẽ, tốc độ vô cùng nhanh.
Bàn tay Akira vuốt ngược mái tóc bạch kim lại, hắn trực tiếp biến mất tại chỗ sau đó xuất hiện ở phòng của mình. Phòng của Akira trông vô cùng đơn giản. Nó chỉ đặt một cái tủ đựng sách, một cái bàn, một cái giường và một tủ quần áo. Sau khi thay quần áo xong thì Akira trực tiếp hướng về phía phòng của Ayumi bước đi. Hắn cảm giác được trong lòng mình vô cùng củ kết. Hắn thầm nghĩ: "Chẳng lẽ mình trở thành ăn trộm hay sao?".
Phòng Ayumi vốn là nữ nhân nên rất đẹp đồng thời vô cùng trang nhã và gọn gàng, nó hơn xa so với chiếc phòng giản dị của Akira. Tình thần lực phát ra, Akira nhíu mày nhìn về phía trong hốc tủ. Bàn tay hắn nhẹ nhàng đưa ra đem hốc tủ mở ra. Thấy được một đống những tấm khăn trắng kết thành miếng ở đó thì khóe miệng Akira co quắp lại, hắn lẩm bẩm nói: "Băng vệ sinh!?" Sau đó hắn ngẩng chung quanh giống như kẻ trộm đồng thời lẩm bẩm nói: "Cô Ayumi thế nào lại không có nhà?"
Bàn tay Akira trực tiếp chộp lấy mấy miệng băng vệ sinh, ngay sau đó thân mình của hắn biến mất tại trong căn nhà. Tại nhà Shinku, trước cửa phòng tắm, thân mình Akira trực tiếp xuất hiện trước cửa phòng tắm. Hắn đem đống băng vệ sinh đặt lên trên quần áo của Kurenai. Trong lúc này thì hắn thực sự nghĩ mình chính là một kẻ biến thái đích thực. Hai tay khoanh trước ngực, thân thể của hắn trực tiếp tựa vào tường.
Roát!
Cánh cửa phòng tắm mở ra. Một cô bé dùng chiếc khăn đội lên đầu bước ra bên ngoài. Thân mình của cô bé hoàn toàn trong trạng thái trần truồng. Ánh mắt Akira nhìn về phía cô bé hoàn toàn ngẩn người. Làn da cô bé trắng hồng mềm mại. Mái tóc đen nhanh ướt xõa xuống. Hàng lông mày đen nhánh mềm mại cong cong giống như lá liễu. Đôi mắt to tròn còn ẩn ẩn hơi nước, con ngươi màu đỏ giống như một viên hồng ngọc xinh đẹp. Chiếc mũi nhỏ nhắn, cao xinh xắn. Đôi môi mềm mại hồng hào. Từ làn da của cô bé thấy được một làn hơi nước nho nhỏ đang bốc lên.
Cặp vũ bé xinh đang nhô lên hai hạt anh đào đỏ hồng. Chiếc eo không có thon thả nhưng khỏe mạnh. Bàn chân thẳng dài tuy nhiên nó vẫn còn lưu lại một số dấu tích của cô bé mới lớn. Nó vẫn còn tròn và béo mập tại đùi và bắp chân. Chiếc chân mềm mại hồng hào tuy nhiên khiến cho Akira giật mình để ý đến là móng chân và móng tay của cô bé không ngờ lại sơn lên một lớp sơn màu đỏ giống như Tsunade. Nắm giữ cặp chân là *m đạo hồng hào. Hai cánh thịt se khít lại với nhau để hở một cái rãnh be bé hồng hào. Tại trong cái rãnh có thể thấy được một cái lỗ bị hai cánh thịt ép chặt lại với nhau. Chiếc hột bé xinh hơi có xu hướng nòi ra bên ngoài giống như đang hướng Akira khiếu khích để cho hắn bú mút nơi này. Đám lông màu đen mới lớn còn lấm chấm mọc ra trên lớp da trắng hồng. Akira cảm giác mình bây giờ rất muốn đó chính là há miệng sau đó ngậm chặt nơi này của Kurenai mà tham lam bú mút.
Đầu Akira nhẹ nhàng lắc, hắn nhanh chóng xua tan đi ý nghĩ này trong đầu. Bất chợt thấy được Akira nhìn về phía mình như vậy thì cô bé kinh hãi hét lên: "A..." Khuôn măt đỏ ửng như trái gấc. Cô bé xoay người tiến vào trong phòng tắm sau đó đem cánh cửa phòng tắm đóng rầm lại.
"Kurenai-chan, em không có sao chứ?" Bàn tay Akira đưa lên gõ gõ vào cánh cửa!
"Em.. em không có sao?" Cô bé nấp đằng sau cánh cửa nhanh chóng mở miệng đáp lại lời của Akira. Đồng thời cô bé lên tiếng nói: "Akira onii-chan, em muốn... muốn thay quần áo! Anh có thể ra ngoài để em thay quần áo hay không?"
"Được rồi!" Akira cười khổ một tiếng đáp lại lời của Kurenai. Hắn xoay người rời đi. Hắn trực tiếp tiến vào trong phòng bếp. Trong lúc này lượng chakra của hắn khôi phục đã có chút kha khá. Akira trực tiếp kết ấn phân ra một ảnh phân thân. Ảnh phân thân trực tiếp tiến vào bếp muốn làm món ăn bữa sáng.

Một lúc sau thì cô bé Kurenai mặc một thân quần áo kimono đơn giản màu xanh hồng nhạt. Cô bé bước vào bên trong, hai má ửng đỏ như ứ máu. Đôi môi cô bé hơi mím lại. Trên tóc cô bé còn vương vấn một vài giọt nước. Cô bé mở miệng hỏi: "Akira, onii-chan! Em đã thay quần áo xong rồi!" Nói đến đây cô bé cầm trong tay mấy tấm vải trắng sau đó lên tiếng nói: "Thứ... thứ này là thứ gì vậy Akira onii-chan?"
"Hà..." Akira thở dài ra một hơi. Đầu của hắn to như cái đấu, trên trán đầy nhứng vết tuyến màu đen, từng hạt mồ hôi to như hạt đỗ chảy ra. Hắn cười khổ đi đến bên cạnh cô bé Kurenai. Thân mình hơi cúi xuống. Bàn tay hắn nắm trong tay băng vệ sinh mà mình đã ăn trộm. Hắn ho khan vài tiếng sau đó lên tiếng nói tiếp: "Khụ, khụ... Cái này sao? Thứ này... nó... được gọi là băng vệ sinh!" Nói xong câu này ra khỏi cửa miệng thì miệng của hắn cũng liên tục co quắp lại. Hắn tiếp tục nói: "Sau này Kurenai sẽ cần sử dụng nó. Em nghe cho kỹ cách dùng được chứ?"
"A" Cô bé chớp đôi mắt to lắng nghe Akira nói. Akira mặt dày từ từ giảng giải cho cô bé cách sử dụng cái thứ gọi là băng vệ sinh này. Sau khi nghe xong thì khuôn mặt cô bé đỏ ửng như ứ máu, Giờ nàng mới biết sử dụng cái thứ gọi là băng vệ sinh như thế nào.
Tuy nhiên bàn tay của Akira lại nhẹ nhàng ôm cô bé vào trong lòng, hắn nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của cô bé một chút khiến cho cô bé cảm giác xấu hô càng trở nên xấu hổ hơn. Akira an ủi nói: "Kurenai, em không cần phải xấu hổ gì cả! Đây là chuyện rát bình thường mà một cô gái trưởng thành sẽ phải trải qua. Sau này mỗi tháng em cần sử dụng đến nó. Chỗ đó em còn cần phải bảo vệ tốt được không nào? Nó ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe của Kurenai sau này đó nhé!" Trong lòng Akira có chút tà ác, hắn tiếp tục mở miệng nói: "Kurenai phải biết chăm sóc mình thật tốt sau này mới có thể trở thành cô dâu của anh được, biết không?"
"Ừm..." Cô bé hơi gật đầu nhẹ nhàng một cái. Bàn tay Akira nhẹ nhàng ôm cô bé vào trong ngực. Hắn cảm giác được trước thân mình yếu đuối của Kurenai thì Akira muốn hết sức bảo vệ nàng thật tốt. Tình cảm này quả thực có vài phần biến thái tuy nhiên hắn thực sự thích Kurenai. Không biết sau này hai người sẽ như thế nào nhưng hắn chân trọng những giây phút như thế này.
...
Bàn chân ảnh phân thân Akira bước trên con đường. Hắn thấy được hình như vụ việc của ngày hôm qua vẫn có khá nhiều người biết nhưng chẳng qua đám người đó còn không làm gì được Akira. Hắn chẳng quan tâm lắm. Nếu như đám người kia quá đáng vậy thì Akira không ngại mang theo người thân rời đi làng Lá. Với đôi mắt Mangekyou Sharingan này của Akira thì hắn hoàn toàn tin tưởng mình có thể làm những điều phi thường, dường như không có gì là không thể. Hai bên đường có vô số những người rì rầm to nhỏ khiến cho Akira nhíu mày lại.
Một nữ nhân tầm trung tuổi mặc áo đỏ nói nhỏ giọng với một nữ nhân khoảng hơn ba mươi tuổi mặc áo xanh: "Này, cô nghe gì chưa! Nghe nói ngài Hatake Sakumo tự sát!"
"Cái gì?" Nữ nhân hơn ba mươi tuổi mặc áo xanh kinh hãi hô lên, nàng lẩm bẩm nói: "Làm sao có chuyện này? Chị nghe được tin này từ đâu vậy?"
Người nữ nhân tầm trung tuổi mặc áo đỏ nói: "Còn không a! Chồng tôi làm ở trong bệnh viện chuyên viên khám nghiệm thi. Chính chồng tôi còn tham gia khám nghiệm tử thi của ngài Sakumo đây! Theo điều tra chỉ khả năng lớn nhất chính là ngài Sakumo tử vong."
"Thật, thật... sự là như vậy?" Miệng nữ hơn ba mươi tuổi liên tục lắp bắp.
Hai hàng lông mày nữ nhân tầm trung tuổi mặc áo đỏ lầm bầm nói: "Còn không à! Nghe nói bởi vì lần trước ngài Sakumo khiến cho nhiệm vụ thất bại làm cho làng Lá và Hỏa Quốc chúng ta tổn thất vô cùng lớn. Rất nhiều người chỉ trích ngài Sakumo thế nên ngài Sakumo mới tự sát..."
Đôi mắt ảnh phân thân Akira nhíu lại. Hắn nghe được đám người liên tục bán tán rì rào về chuyện này. Mặc dù quan hệ Akira cùng với Sakumo không phải là bạn thân nhưng cũng coi như bạn bè. Hắn hít một hơi tăng nhanh tốc độ. Trực tiếp hướng về phía nhà của Hatake Sakumo bước đi.
Ánh mắt Akira nheo lại, hắn thấy được một đám dây đang bao quanh ngôi nhà Sakumo thiết lập nơi này thành khu vực ngăn cánh. Bàn chân Akira bước tới gần, hắn hướng về phía một Ninja gần nhất tò mò hỏi: "Chuyện gì xảy ra!?"

Người Ninja này thấy được Akira thì ngay lập tức cung kính. Bởi vì Akira trở thành học trò của Sannin huyền thoại công chúa Sên Tsunade đồng thời y thuật cực cao. Hắn cứu sống không biết bao nhiêu người. Danh tiếng mặc dù không lớn nhưng cũng không nhỏ. Người Ninja chắp lại hai tay hành lễ nói: "Ngài Akira!" Khi thấy được Akira tiến vào bên trong thì mấy người Ninja cũng không có ngăn cản. Khi mà hắn bước vào trong nhà thì Akira nhíu mày khi thấy được mấy nơi đó đã được vẽ sơn đánh dấu vị trí của người chết. Trên đó còn có vài vết máu vẫn còn bốc ra vị tanh nhè nhẹ. Trong khi đi thì người Ninja mở miệng nói: "Tại khoảng một giờ đêm ngày hôm nay, chúng tôi phát hiện được cái chết ngài Sakumo. Theo điều tra mới nhất của nhân viên y tế thì cái chết của ngài Sakumo rất có thể là do tự sát!"
Đôi mắt Akira hơi chớp nhẹ, hắn quay về phía người Ninja mặc y phục màu trắng lên tiếng: "Hiện giờ thân thể ngài Sakumo đang ở đâu?"
Người Ninja mặc y phục màu trắng của nhân viên pháp y mới đáp lại: "Ngài Akira, chúng tôi đã chuyển thân thể ngài Sakumo tới bệnh viện. Tại nơi đó chúng tôi đang tiến hành khám xét tử thi!"
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống. Hắn nhíu mày lại. Ngay sau đó hắn thở dài một hơi. Đồng thời Akira sử dụng thuấn thân thuật rời đi. Bàn chân đạp nhẹ trên đường cái, ánh mắt Akira ngước lên nhìn về phía biển hiệu của bệnh viện làng Lá. Akira trực tiếp bước về phía bên trong tòa nhà bệnh viên. Thấy được Akira bước vào thì đám người rối rít đối với hắn tiền hành chào hỏi. Akira hướng thẳng về nơi pháp y khám xét tử thi mà bước đi.
Bàn chân Akira đột nhiên dừng lại. Hắn thấy được một cậu bé tầm chín, mười tuổi có mái tóc màu trắng đeo khăn che mặt đang ngồi trên ghế thần thờ. Ba người khác một cậu bé và một cô bé cũng tầm tuổi ấy đang ngồi bên cậu bé mở miệng an ủi. Một cậu bé có mái tóc đen ngắn, hơi dựng lên và ngã về phía trước. Cậu bé mặc một bộ đồng phục màu xanh da trời và có ống tay dài chạm với bàn tay, một chiếc áo khoác ngoài có cổ màu da cam và có gia huy chiếc quạt của gia tộc Uchiha ở sau lưng. Cậu bé đeo một chiếc thăt lưng màu trắng, dép của Ninja, băng đội đầu và có kính bảo hộ gắn với tai.
Một cô bé cũng ngang tuổi đám người này, cô bé có mái tóc ngắn ngang vài màu nâu và ôm dọc theo khuôn mặt trái xoan của cô bé. Đôi mắt to đen nhánh làm cho cô bé trông có vẻ hiền hậu. Trên mặt cô bé là hai hình chữ nhật màu tím chạy tréo từ gò má tới lỗ tai. Cô bé mặc chiếc áo đen dài tay, phía trước bụng là một chiếc khăn màu tím được buộn ngang eo giống như chiếc tạp dề. Cô bé mặc một chiếc quần ngắn màu đen và mang vớ cao đến ngang đùi. Trên đầu cô bé đội hộ ngạch màu xanh có ký hiệu của Ninja làng Lá. Trên chân đi một đôi dép giống như của Ninja làng Lá đã đi.
Một người khác có mái tóc màu vàng khoảng hai mươi tuổi đổ lại. Hai người nói to nhỏ mở miệng an ủi cậu bé tóc trắng kia đồng thời người thanh niên tóc vàng vỗ nhẹ tay nên vai của cậu bé. Bất chợt hai người nhìn về phía Akira đang bước đến. Người thanh niên tóc vàng ngay lập tức mở miệng nói: "Akira!", hai người còn lại thì mở miệng nói: "Anh Akira". Trong lúc đó thì cậu bé tóc trắng cũng ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt tràn đầy u tối. Từ khóe mắt của cậu bé còn thấy được nước mắt. Cậu bé lên tiếng nói với Akira: "Anh Akira!"
"Ừm!" Akira nhẹ nhàng ừm một tiếng. Hắn hít một hơi sau đó mở miệng nói: "Minato, Rin cùng với Obito, mọi người cũng ở đây sao?" Vì làm một kunoichi nên Akira quen biết khá nhiều. Nohara Rin là một cô gái xinh đẹp cũng khá dễ thương, tuổi so với Kurenai nhỏ hơn một tuổi cùng tuổi với Kakashi cùng với Obito.
Akira bước tới bên cạnh đám người, sau đó hắn khe khẽ thở dài một hơi. Hắn nhìn về phía Hatake Kakashi trong khi Kakashi đang ở trong trạng thái u buồn, Akira từ từ mở miệng khuyên giải: "Kakashi, em biết đấy! Người chết là không có cách nào sống lại được. Chúng ta đều là những Ninja của làng Lá. Chúng ta biết được rằng người thân của chúng ta có thể ra đi bất cứ khi nào. Tuy nhiên anh vẫn nói một câu, ngài Hatake là một người anh ngưỡng mộ và kính trọng. Ông ấy chính là người mà anh yêu quý giống như một người anh hùng. Có lẽ cái thế giới Ninja tàn khốc này không có chấp nhận cách làm của ông ấy nhưng anh tin tưởng một ngày cách làm của ông ấy sẽ được người nhận đồng!"
Đôi mắt cậu bé Kakashi trở nên đỏ lên, cậu bé ngước nhìn về phía Akira sau đó lên tiếng nói: "Cảm ơn anh Akira!"
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn lại mở miệng cổ vũ Kakashi: "Anh không biết suy nghĩ của cha em thế nào nhưng anh tin chắc nếu như ông ấy ở trên trời có linh thiêng sẽ hy vọng em trở thành một Ninja chân chính. Một Ninja so với cái tên Nanh Trắng còn vượt trội hơn. Một Ninja có thể bảo vệ được làng Lá. Anh biết ông ấy hy vọng con trai của mình là Hatake Kakashi có thể tái hiện cái tên Nanh Trắng có khi là vượt qua cái danh hiệu này!" Thân mình Akira hơi cúi xuống, bàn tay hắn vỗ nhẹ lên vai Kakashi đồng thời mở miệng đáp lại: "Kakashi, anh hy vọng em có thể làm được!"
Đôi mắt Kakashi có chút ướt át. Từng giọt nước mắt rơi lã trã thấm ướt nền đất. Cậu bé nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Đôi môi Akira hơi mím lại, hắn hướng về phía Minato sau đó lên tiếng nói: "Minato, cậu theo tôi qua đây một chút!" Hai tay Akira khoanh lại trước ngực, hắn đánh đầu hất cằm về phía Minato đồng thời hướng về phía trước đi.
Đầu Minato gật nhẹ, Minato vỗ nhẹ bả vai của cậu bé Uchiha Obito đồng thời hướng về phía bên ngoài đi nói: "Các em ở lại nơi này thầy ra kia nói chuyện với Akira một chút!" Cô bé và cậu bé đều gật đầu một cái. Minato nhìn về phía Kakashi khe khẽ thở dài sau đó tiến vào nơi khuất người cùng với Akira.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi