Editor: Giang Hi
Beta: Giang Hi
Truyện chỉ đăng trên truyenwk.com GiaNghi280 và wordpress An Nhiên Cung, mọi trang khác đều là reup, mong mọi người tôn trọng công sức của mình, ngưng tiếp tay cho bên khác trục lợi trên công sức của mình.
___
Biên tập viên xin lỗi nhìn tôi, tôi nhặt bookmark lên, hỏi: "Em nói cái gì cơ?"
Ánh mắt của cô ấy nhìn vào ngón tay tôi, tôi đưa cho bookmark cho cô ấy, cô ấy mới lặp lại câu hỏi.
Sau đó cô ấy nghịch bookmark trên tay một lúc rồi trả lại cho tôi, nói thêm: "Nhưng nói chung thì người đẹp thường không yêu người khác, bởi vì họ yêu chính bản thân mình nhất."
"Sao em lại nghĩ như vậy?"
Biên tập bất mãn nhìn tôi, phát hiện tôi chẳng hợp tác với cô ấy chút nào, liền thở dài một hơi: "Tổng biên tập đi rồi, không còn ai để buôn chuyện, giờ chỉ còn những người lớn tuổi như mấy anh."
Tôi còn chưa nói gì.
Phó biên tập đã thính tai nghe được.
"Từ Thôi Chiêu, tranh bìa cô đã vẽ xong chưa!"
Nàng biên tập âm thầm nói xấu phó biên tập vài câu, kéo ghế về lại chỗ của mình.
Nàng biên tập viên xinh đẹp trẻ tuổi này thực ra là cháu gái của tổng biên tập. Nhưng cô ấy cũng không hề dựa vào quan hệ để vào làm ở đây, dù sao cô ấy cũng tốt nghiệp đại học với số điểm 985.
Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau cách đây hai năm, một cô bé đi theo tôi đến tận cửa nhà vệ sinh, rồi hỏi tôi thích nam hay nữ.
Lúc đó tôi còn tưởng rằng cô bé này đã nhìn ra điều gì đó, nhưng sau này tôi mới biết, tất cả những người có vẻ ngoài ưa nhìn trong ban biên tập đều bị cô bé hỏi như vậy.
Cô nương này còn nói mình là một người cực kỳ yêu thích cái đẹp, còn cư xử rất ân cần với tôi, còn gọi anh Lăng, anh Tiểu Lăng, hiện tại còn trực tiếp gọi bằng tên. Sau này biết tôi còn có một đứa con nhỏ, nhiệt tình cũng giảm bớt, lại nói muốn làm mẹ nuôi cho Tiểu Sư, lúc sau lại hỏi bắt cóc con nít thì phải ở tù bao nhiêu năm......
Bây giờ mới thấy, tính cách của cô ấy và tổng biên tập thật giống nhau.
Lúc tôi đến quán Hoa Duyệt, bên trong đã có người.
Bởi vì chuyện chấm dứt hợp đồng, gần đây có rất nhiều người gọi điện cho tôi, đều là nói bóng nói gió nói tôi có thể cứu vãn đường sống cho họ không, tổng biên tập ở tổng bộ không rảnh lo nơi này, bọn họ cũng không dám làm phiền Phó Dư Dã, dù sao sau lưng cũng là Phó Dư Dã là con thuyền lớn Hagrid, nếu có thể, bọn họ cũng muốn mượn một ván cầu, có thể từ đây thuận buồm xuôi gió.
Sắc mặt giám đốc Lý thay đổi, thư ký của ông ấy nhanh chóng bước đến gần tôi, rót cho tôi một ly.
"Tiểu Đặng à, chúng ta hợp tác lâu như vậy rồi, anh cũng không nói vòng vo với cậu......"
Giám đốc Lý thuận tay chỉnh lại cúc áo, cười nói: "Bên cậu hiện tại đã bị Hagrid mua lại, anh cũng biết quyền ký kết hay giải trừ hợp đồng không thuộc về cậu, nhưng việc chấm dứt hợp đồng đột ngột thế này thật sự làm khó cho công ty nhỏ như bọn anh quá...... Không nói đến cái gì khác, chỉ nói cuộc thi sắp tổ chức, bên họ cũng đã chào hỏi với anh rồi, hiện tại đột nhiên bị hoãn vô thời hạn, phải giải thích như thế nào đây?"
Tôi nghĩ nghĩ, có chút hiểu ý tứ của ông ấy hôm nay, nói: "Giám đốc Lý à, em cũng chỉ là người làm công, chuyện khó xử này em có thể hiểu, nhưng người đứng đầu hiện tại là vị giám đốc Hagrid phái tới kia, tụi em cũng chỉ có thể trên bảo dưới nghe thôi, không nói được gì cả."
Trong mắt giám đốc Lý hiện lên vẻ lo âu, nhưng khuôn mặt vẫn ôn hoà mà nói: "Anh hiểu anh hiểu."
Giám đốc Lý trầm tư, ấn đùi nói: "Thật sự thì anh cũng chỉ là người làm thuê, có người đề cử cho anh một minh tinh nhỏ, hy vọng có thể thông qua cuộc thi này mà được chú ý đến, nhưng là hiện tại quyền tổ chức không phải của bên anh, anh nghĩ, không biết có thể nhờ em chiếu cố hay không."
"Giám đốc Lý ...... chuyện này."
Nói thật, tôi không phụ trách mảng này, cũng không hiểu công tác hậu trường của mấy cuộc thi cho lắm.