HÔN NHÂN BẤT NGỜ: ĐOẠT ĐƯỢC CÔ VỢ NGHỊCH NGỢM

Editor: đỗ song nhi (yên yên)

Mấy ngày nay, Kiều Trác Phàm luôn muốn Tiếu Bảo Bối nằm trên giường nghỉ ngơi, một tháng cô chỉ ăn và ngủ nên rất nhàm chán.

Sợ cô sử dụng máy tính và điện thoại di động sẽ không tốt cho mắt nên Kiều Trác Phàm đã tịch thu tất cả.

Tiếu Bảo Bối ở nhà nhàn rỗi không có chuyện gì làm, sau khi đi dạo một vòng quanh biệt thự liền quyết định đến tập đoàn Đế Phàm, cho Kiều Trác Phàm một bất ngờ.

Trước khi ra khỏi nhà cô vẫn nhớ rõ lời dặn dò không được để bị cảm lạnh của Kiều Trác Phàm, cho nên cô cố tình mặc bộ quần áo bằng nhung dày nhất.

Nhưng vừa vào cửa, thấy Mã Viện Viện mặc váy hở vai gợi cảm lại gần Kiều Trác Phàm, Tiếu Bảo Bối liền hối hận!

Người khác đến gặp Kiều Trác Phàm đều chú ý cách ăn mặc, trang điểm thật xinh đẹp, eo ra eo, chân ra chân!

Còn cô?

Bộ quần áo khiến cô giống như một quả cầu, không hề xinh đẹp một chút nào.

Lúc này, Tiếu Bảo Bối cảm thấy hơi tự ti. Đặc biệt lúc Mã Viện Viện ưỡn ngực, nhìn cô chằm chằm như muốn ra oai...

"A Vĩ, lập tức đi lấy một ly sữa nóng tới đây!" Kiều Trác Phàm không cảm nhận được biến đổi của Tiếu Bảo Bối, chỉ cố gắng xoa xoa bàn tay nhỏ bé đặt trong túi áo mình. Nhưng dù anh xoa thế nào thì tay Tiếu Bảo Bối vẫn lạnh như vậy, khiến Kiều Trác Phàm lo lắng không thôi.

A Vĩ vừa nghe xong vội vàng lau mồ hôi nói: "Được, tôi đi ngay!"

Nếu không có Tiếu Bảo Bối ở đây, A Vĩ không dám rời đi dù nửa bước. Chẳng may thừa dịp anh không ở đây, Mã Viện Viện sẽ làm ra những hành động quá khích đối với Kiều Thiếu thì sao?

Ở nước ngoài bọn anh đã gặp chuyện này rất nhiều lần.

Khi Tiếu Bảo Bối xuất hiện, A Vĩ liền thở phào nhẹ nhõm. Những chuyện như vậy, để Tiếu Bảo Bối xử lý thì tốt hơn. Nếu cứ để anh giải quyết thì không khéo mọi người lại hiểu lầm anh và Kiều Thiếu là một đôi thì chết?

Bây giờ Kiều Thiếu đã lấy vợ, chút chuyện này không có ảnh hưởng gì đến anh nhưng đối với A Vĩ sẽ rất bất lợi. Nếu tương lai người khác hiểu lầm, không ai gả cho anh thì sao? Nếu những người đàn ông khác hiểu lầm, mập mờ đối với anh thì làm thế nào?

Sau một hồi suy nghĩ miên mang, rốt cuộc A Vĩ cũng rời đi.

Ba người ở lại, hai người phụ nữ nhìn nhau, còn Kiều Trác Phàm chỉ nhìn chằm chằm Tiếu Bảo Bối.

Thấy Tiếu Bảo Bối chỉ nhìn Mã Viện Viện, Kiều Thiếu có chút không cam lòng.

"Qua đây ngồi đi, uống chút sữa tươi xong thì chúng ta cùng về!" Kiều Trác Phàm kéo tay Tiếu Bảo Bối đến bàn làm việc của mình, không hề liếc mắt nhìn Mã Viện Viện.

"Bây giờ về sao?" Tiếu Bảo Bối không phản kháng, mặc cho Kiều Trác Phàm dắt cô tới cái ghế bên kia.

Có một số việc, cô hiểu. 

Bất kỳ người đàn ông nào cũng coi trọng mặt mũi. Nhất là trước mặt những người phụ nữ khác thì lại càng phải nể mặt. Hơn nữa, nếu lúc này đẩy Kiều Trác Phàm ra chẳng khác nào cho Mã Viện Viện cơ hội sao?

Tiếu Bảo Bối sẽ không làm chuyện ngu ngốc như vậy!

Bây giờ lúc còn đang cưng chiều, yêu thương thì cho dù người phụ nữ làm anh ta mất mặt, anh ta cũng không để ý. Nhưng nếu để xảy ra nhiều lần thì sao? Sớm muộn gì cũng có ngày anh ta mệt mỏi, chán ngán. Lúc này rất dễ cho những người phụ nữ khác cơ hội. Dù không phải Mã Viện Viện thì vẫn sẽ có người khác. Đàn ông xuất sắc như Kiều Trác Phàm, cho dù lớn hơn vài tuổi nữa thì vẫn sẽ có không ít người vây xung quanh anh.

Tiếu Bảo Bối không muốn cho Mã Viện Viện cơ hội, cũng sẽ không cho người khác cơ hội.

Ngồi xuống ghế của Kiều Trác Phàm, Tiếu Bảo Bối liếc mắt nhìn anh đang đứng ở bên cạnh mình, lại ngẩng đầu nhìn về phía Mã Viện Viện. Mỗi lần Mã Viện Viện đi giày cao gót đứng ở trước mặt đều khiến cô có chút tự ti.

Nhưng lúc này, Tiếu Bảo Bối ngồi, Mã Viện Viện đứng, nhưng cô lại không cảm thấy như vậy. Bởi vì, Kiều Trác Phàm đang đứng ở bên cạnh cô.

"Mã tiểu thư đã vất vả tới công ty chúng ta như vậy, dù sao chúng ta cũng là chủ, hay là mời Mã tiểu thư ăn một bữa cơm có được không?" Khi Tiếu Bảo Bối nói ra lời này, Kiều Trác Phàm nhìn chằm chằm cô với ánh mắt không thể tin được.

Rốt cuộc cô nhóc này đang suy nghĩ cái gì?

Vừa rồi, từ ánh mắt, Kiều Trác Phàm có thể nhìn ra, rõ ràng Tiếu Bảo Bối không hề thích Mã Viện Viện. Nhưng bây giờ, cô lại mời Mã Viện Viện ăn cơm...

"Mã tiểu thư nếu không tiện, vậy..." Thấy Mã Viện Viện cũng sửng sốt bởi lời mời của Tiếu Bảo Bối, Kiều Trác Phàm định dời lại cuộc hẹn.

Dù sao bây giờ cơ thể Tiếu Bảo Bối vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, anh chỉ muốn ở riêng để chăm sóc cô thật tốt.

Còn Mã Viện Viện này, đến từ đâu thì hãy quay về nơi đó đi.

"Không... Đây chính là vinh hạnh của tôi!" Mã Viện Viện bị Tiếu Bảo Bối dọa, trong lúc nhất thời có chút kinh ngạc. Cô ta luôn cho rằng Tiếu Bảo Bối rất nhát gan, mềm yếu lại ngu ngốc. Nhưng không ngờ hôm nay lại giở một chiêu như vậy.

Mã Viện Viện biết, tự dưng Tiếu Bảo Bối lại ân cần, tuyệt đối không phải chuyện tốt.

Nhưng có thể cùng Kiều Trác Phàm ở chung một lát...

Mã Viện Viện đắm đuối nhìn Kiều Trác Phàm, cô ta cảm thấy quyết định của mình rất đúng đắn.

Lúc A Vĩ tiến vào đưa sữa tươi liền thấy được một màn như vậy.

Không khí vốn căng thẳng lại biến thành cùng nhau đi ăn cơm?

Chẳng lẽ, trong khoảng thời gian anh rời đi đã bỏ lỡ cái gì rồi sao?

"A Vĩ, đem sữa tươi cho Bảo Bảo. Lát nữa cậu cũng đi ăn cùng chúng tôi!" Kiều Trác Phàm phân phó.

"Hả? Vâng!" Mặc dù không hiểu gì nhưng A Vĩ vẫn đồng ý.

Tiếu Bảo Bối uống xong ly sữa tươi một cách nhanh chóng. Kiều Trác Phàm thân mật giúp cô lau sạch sữa dính ở khóe miệng, sau đó nắm tay cô bước đi.

—— tuyến phân cách ——

"Mang những món tôi đã chọn mang lên trước đi!" Sau khi tới khách sạn, đón tiếp họ là một người đàn ông mặc tây trang gọn gàng, có thể thấy chức vụ không thấp.

"Được, tôi lập tức mang đồ ăn lên!" Sau khi Kiều Trác Phàm gọi món xong, nhân viên nhanh chóng rời đi.

Lúc này, gương mặt của Mã Viện Viện đầy sự mất mát.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi