HÔN NHÂN BẤT NGỜ: ĐOẠT ĐƯỢC CÔ VỢ NGHỊCH NGỢM

Editor: đỗ song nhi (yên yên)

Chủ nhân của đôi mắt âm trầm chính là Duật Tiểu Gia đang đứng ở bên cạnh.

Từ nãy đến giờ, anh vẫn  tìm cơ hội nói chuyện với tiểu công chúa. Nhưng nha đầu này luôn cố ý, mỗi lần anh định mở miệng cô liền giả vờ như không nhìn thấy.

Duật Tiểu Gia tức giận đến sắp điên rồi.

Nhưng anh biết những việc mình đã làm chưa đủ tốt, cho nên không dám tự ý mang cô đi giống như lần trước mà chỉ có thể đứng ở một bên, chờ đợi thời cơ.

Nhưng khi nghe đến hai chữ "Du học", Duật Tiểu Gia lập tức nổi giận.

Lần này anh trực tiếp xông tới: "Em đi du học?"

Duật Tiểu Gia xuất hiện cắt ngang cuộc trò chuyện của những người khác. Nhưng e ngại anh là con trai lớn của Đàm gia nên không ai dám chống đối anh, chỉ có thể thức thời đứng sang một bên.

Về phía Lăng Công Chúa, cổ tay cô bị Duật Tiểu Gia kéo lại làm ly sâm banh bên tay kia bị lắc lư, đổ ra tay, còn có một ít rơi trúng váy của cô. 

Người giúp việc của Lăng gia rất nhanh chóng đưa tới một chiếc khăn lông. Sau khi xử lý đơn giản, Lăng Công Chúa nói:

"Việc này không liên quan đến anh Duật!"

Thật ra thì chuyện du học này là  cô nhất thời nghĩ đến vào hai ngày trước.

Cô muốn tìm một nơi an tĩnh, nghỉ ngơi một hai năm. Nếu cứ gặp Đàm Duật, rất khó để cô không nghĩ tới anh, cũng rất khó để quên đi những kỷ niệm giữa bọn họ.

Cho nên, Lăng Công Chúa nghĩ phải thay đổi nơi sinh sống. Nhưng đó là nơi nào thì tạm thời cô vẫn chưa nghĩ ra.

Vừa rồi có người hỏi, cô cũng chỉ thuận miệng trả lời. Chỉ là cô không ngờ rằng việc này lại khiến Duật Tiểu Gia thay đổi sắc mặt chỉ trong nháy mắt.

"Anh là người đàn ông của em, em dám nói không có quan hệ gì với anh?" Trong lúc nóng giận, Duật Tiểu Gia không kiểm soát được lời nói của mình.

Câu nói của anh khiến mọi người xung quanh dùng ánh mắt quái dị nhìn hai người bọn họ, làm cho mặt tiểu công chúa biến thành đỏ sẫm. 

"Anh đừng nói lung tung!" Đàm Duật nói ra trước mặt nhiều người như vậy, sau này cô phải làm sao đây?

Khuôn mặt Lăng Công Chúa đỏ bừng, một phần vì ngượng ngùng, nhưng phần lớn là do tức giận.

"Anh không có nói lung tung! Chúng ta rõ ràng..." Thật sự anh rất muốn kể hết những chuyện đã xảy ra giữa bọn họ để xem cô còn dám cãi lại hay không. Nhưng nhìn gương mặt nhỏ nhắn của cô thì anh lại không nỡ.

Sau khi hắng giọng một cái, đột nhiên anh tiến tới tai cô thì thầm: "Chúng ta rõ ràng đã làm chuyện đó, nếu em không nhớ thì anh giúp em viết ra, cụ thể đến từng chi tiết nhé..." Duật Tiểu Gia kéo dài âm cuối, giống như đang suy tư về vấn đề anh nói.

"A... Đúng rồi! Anh nhớ là trên eo phải của em có một nốt ruồi! Đến lúc đó, anh phải viết ra chi tiết này mới được." Duật Tiểu Gia vừa nói vừa lộ ra vẻ mặt chưa thỏa mãn.

Anna bị anh cười nhạo có chút quẫn bách, chỉ có thể tức giận trừng mắt liếc anh một cái rồi nhanh chóng rời đi.

Thật ra anh chỉ muốn có cơ hội nói chuyện riêng với cô. Bọn họ quen biết đã nhiều năm như vậy,  sao Anna có thể không biết chứ?

Cô nhanh chóng rời đi, nhiều thiếu gia, công tử cũng định đi theo.

"Khụ khụ..." Duật Tiểu Gia ho khan vài tiếng, bọn họ chỉ có thể thu hồi tâm tư của mình.

Sau khi dùng khí thế áp đảo những người đó, Duật Tiểu Gia sửa soạn lại tây trang của mình một chút rồi cất bước theo sau.

—— tuyến phân cách ——

"Ai đây? Không phải anh chính là người đàn ông của Tiếu Bảo Bối sao?" Kiều Trác Phàm bị một nhóm người vây quanh chào hỏi, chỉ có thể giương mắt nhìn chằm chằm Tiếu Bảo Bối đang bị Tô Tiểu Nữu lôi kéo trò chuyện cách đó không xa.

Anh định sau khi giải quyết những người này thì qua tìm Tiếu Bảo Bối nhưng lúc này lại có một giọng nam cất lên.

Kiều Trác Phàm ngẩng đầu liền phát hiện có người đang đứng trước mặt anh, trên tay cũng cầm một ly sâm banh.

Nhìn dáng vẻ thì có lẽ là một trong những người tham gia tiệc xem mắt của Lăng Công Chúa hôm nay.

Nhưng người này...

Nếu Kiều Trác Phàm nhớ không nhầm thì anh ta tên là Diệp Tử Hi?

Hết chương 161!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi