HÔN NHÂN BẤT NGỜ: ĐOẠT ĐƯỢC CÔ VỢ NGHỊCH NGỢM

Editor: đỗ song nhi (yên yên)

"Còn có thể đi đâu? Đương nhiên là tìm Quý Xuyên, để anh ta đến đưa bàn về chỗ cũ!"

Nếu là trước kia, Tiếu Bảo Bối còn có khả năng muốn biết Quý Xuyên muốn làm gì.

Nhưng bây giờ thì không!

Cô đang có thai, chẳng lẽ muốn đứa bé cùng cô gặp uất ức như thế ư?

Không!

Cô sẽ không để cục cưng của mình chịu thiệt thòi.

"Good!" Nghe được phải đi tìm Quý Xuyên gây phiền toái, vốn là còn chút ỉu xìu, đang suy nghĩ có nên lấy cớ đi toilet để báo cáo với Kiều Thiếu việc phu nhân muốn gặp Quý Xuyên không.

Dù sao, lúc A Vĩ đi theo Tiếu Bảo Bối đến Tiếu thị, yêu cầu hàng đầu của Kiều Trác Phàm là nếu Tiếu Bảo Bối gặp mặt Quý Xuyên hoặc có ánh mắt gì bất thường thì nhất định phải báo cáo ngay.

Cũng không phải Kiều Trác Phàm không tin Tiếu Bảo Bối mà anh cảm thấy, Quý Xuyên vốn không phải là một người an phận.

Bây giờ Tiếu Bảo Bối trở lại Tiếu thị làm, Quý Xuyên nhất định sẽ mượn danh nghĩa tới quyến rũ bảo bảo nhà anh.

Nếu có bất kỳ dấu hiệu khả nghi nào, Kiều Trác Phàm nhất định sẽ bóp chết từ trong trứng nước.

Nhưng bây giờ nghe được Tiếu Bảo Bối muốn tính sổ với Quý Xuyên, A Vĩ không quản nhiều như vậy nữa.

Sau khi về nước, đã bao lâu rồi anh chưa đánh người, bao lâu rồi chưa nghe mùi máu?

Hiện tại, tay của anh thật ngứa ngáy đến mức không chịu được.

Dù hôm qua đã được đánh mấy cái nhưng hai người kia đều là phụ nữ, đánh vài cái đã ngất đi.

Bây giờ thì không giống!

Đây là đàn ông, hơn nữa còn là tình địch của Kiều Thiếu. Lúc này, dù A Vĩ đánh người này thịt nát xương tan, A Vĩ tin rằng Kiều Thiếu cũng sẽ không có ý kiến!

Nghĩ đến cảm giác sung sướng đó, lòng A Vĩ giống như trong nháy mắt dậy sóng.

—— tuyến phân cách ——

"Cốc cốc..." Khi tiếng gõ cửa vang lên, Quý Xuyên đang sửa sang lại tài liệu trên bàn làm việc.

Đây đều là tài liệu cuộc họp hôm nay cần đến, phải xử lý xong mới được.

Anh ta vốn định sắp xếp xong mới ra mở cửa, ai nghĩ tới người ngoài cửa ngay cả thời gian ngắn cũng không chờ. Khi anh ta còn chưa phản ứng kịp, người nọ đã một cước đạp cửa chính ra.

Tiếng vang kia rất lớn, không chỉ khiến Quý Xuyên trong phòng làm việc kinh ngạc, mà có lẽ những nhân viên bên ngoài cũng bị kinh động.

Nhiều người lặng lẽ thò đầu ra, hướng về phía bọn họ nhìn ngó.

Dưới cái nhìn tò mò của nhóm nhân viên, Tiếu Bảo Bối mang theo A Vĩ, nghênh ngang tiêu sái bước vào phòng làm việc của Quý Xuyên.

Cuối cùng, A Vĩ còn trực tiếp đem khóa trái cửa, ngăn chặn những ánh mắt hiếu kỳ bên ngoài.

"Bảo bối, em đây là..." Quý Xuyên nhìn thấy Tiếu Bảo Bối đương nhiên là vui vẻ.

Dĩ nhiên, nếu có thể, anh ta còn muốn cùng Tiếu Bảo Bối gặp mặt nhiều hơn.

Đặc biệt là hai ngày trước nghe được Tiếu Bảo Bối sẽ trở lại làm việc, Quý Xuyên đã để mình thư ký qua chỗ Tiếu Bảo Bối.

Bởi vì anh ta nghe nói, lần trước Tiếu Bảo Bối đến làm, những bí thư kia đều không nghe lời cô, tài liệu Tiếu Huyên giao cho cô đưa, việc in tài liệu cũng muốn cô tự mình làm.

Nhưng có lẽ anh ta không biết, thật ra thì đưa tài liệu là ý kiến của cha Tiếu vì muốn Tiếu Huyên thấy rõ, năng lực của bảo bối nhà bọn họ không kém chút nào so với Tiếu Huyên. Về phần in tài liệu, những tài liệu kia là bí mật, tốt nhất không nên qua tay quá nhiều người, sợ tiết lộ ra ngoài.

Dĩ nhiên, đối tượng họ lo lắng chính là mẹ con Tiếu Huyên và Quý Xuyên.

Quý Xuyên không biết gì cả, còn rất là nhiệt tình vì Tiếu Bảo Bối sắp xếp. Nhưng anh ta không ngờ, ngay cả cửa phòng làm việc thư ký cũng chưa vào, liền bị Tiếu Bảo Bối đuổi ra ngoài.

Sau đó Quý Xuyên còn nghe nói có một người đi theo bên cạnh Tiếu Bảo Bối.

Bởi vậy, Quý Xuyên cũng không lỗ mãng, vội vàng chạy tới hẹn gặp Tiếu Bảo Bối như trước. Nào ngờ hôm nay Tiếu Bảo Bối lại chủ động tìm tới cửa!

"Quý Xuyên, đem những thứ trong phòng làm việc tôi trở về chỗ cũ đi. Nếu không, anh đừng trách tôi không khách khí!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi