CHƯƠNG 464
Khi quay lại thì lại thấy Lý Thế Nhiên đã mở mắt, tỉnh rồi.
Cô đanh mặt, ánh mắt tức giận nhìn vào mắt của Lý Thế Nhiên.
“Như.” Anh gọi cô, tay đưa tới muốn ôm cô, nhưng lại bị Hứa Như ghét bỏ mà đẩy ra.
“Không được ôm em!”
Chống ở ngực của anh, Hứa Như cầm ly trà giải rượu ở bên cạnh: “Uống trước đi, em đi xả nước tắm cho anh.”
Lý Thế Nhiên nhíu mày, ngược lại ngoan ngoãn uống hết.
Đi vào phòng tắm, Hứa Như khuỵu xuống bên bồn tắm, cô mặc chiếc váy màu trắng thuần, vốn là dài tới đầu gối, sau khi khuỵu xuống thì hơi bị vén lên, lộ ra làn da của thân dưới.
Trắng nõn mịn màng.
Cứ như vậy mà in vào mắt của Lý Thế Nhiên, men rượu cũng vơi đi không ít, nhưng ngọn lửa kia lại bốc lên.
Bước tới gần, trong lúc Hứa Như vẫn hoàn toàn không biết chuyện gì, sau lưng đã bị ôm lấy, Lý Thế Nhiên đẩy cô vào trong bồn tắm…
“Lý Thế Nhiên!” Hứa Như tức giận, cả người cô đều bị ướt sũng, mà lồng ngực của Lý Thế Nhiên lại nóng như lửa đốt.
Ý thức được động tác của anh, Lý Thế Nhiên lập tức đẩy ra.
“Tránh ra, cái đồ ma men này!”
Lý Thế Nhiên cụp mắt, nâng gương mặt nhỏ của Hứa Như lên, giọng điệu mang theo vài phần ra lệnh: “Em giúp anh tắm.”
“Nằm mơ!” Hứa Như lập tức thoát khỏi bồn tắm, nhưng không chú ý dưới chân trơn, mắt thấy sắp đập vào bồn tắm thì được Lý Thế Nhiên vững vàng ôm vào trong lòng.
“Muốn ôm ấp?”
Hứa Như: …
“Xin lỗi, hôm nay uống có hơi nhiều.” Giọng nói của Lý Thế Nhiên rất ôn hòa.
“Anh tắm trước đi, đừng nói chuyện với em, mùi rượu rất nặng!” Dứt lời thì đẩy Lý Thế Nhiên rồi chạy ra ngoài.
Khi Lý Thế Nhiên đi ra, Hứa Như ngồi trên sô pha ở phòng ngủ, đã có hơi mơ màng rồi.
Lý Thế Nhiên đi tới, nụ cười mát lạnh rơi xuống, Hứa Như lập tức mở mắt.
“Mùi rượu…”
Cô ghét chết đi được.
Tuy Lý Thế Nhiên đã đánh răng rồi, nhưng mùi rượu đó vẫn rất nặng.
“Tối nay anh sao lại uống nhiều như vậy, xã giao sao?” Hứa Như dựa vào trong lòng của anh.
Lý Thế Nhiên mím môi, ánh mắt u ám.
“Không có xã giao.”
Hứa Như nhíu mày, nghĩ tới vừa rồi nhìn thấy Lê Nhan Vinh, lẽ nào là vì anh ta quay về rồi?
“Các anh tụ tập à.”
“Ừ.”
“Đã là bạn lâu năm rồi, còn chuốc anh nhiều rượu như vậy.” Hứa Như lẩm bẩm.