HÔN NHÂN ĐỈNH CẤP

CHƯƠNG 478

Chỉ là bị đè xuống mà thôi.

“Ở trong cục có người của tôi, tôi đang nắm giữ những thông tin của mấy vụ tranh chấp, bất cứ lúc nào cũng có thể để lộ ra ánh sáng.” Lê Nhan Vinh tự tin nói.

Lý Thế Nhiên nâng ly rượu, chất lỏng màu đỏ phản chiếu trong đôi mắt âm trầm của anh, khí tràng toàn thân làm cho người ta thấy lạnh lẽo.

“Ừm, từ từ tung ra đi, giai đoạn đầu không cần phải quá mức huyênh hoang đâu.”

“Cứ giao cho tôi đi, tôi làm việc anh cứ yên tâm, công ty nhỏ như Hằng Vũ, tôi không đặt vào trong mắt.” Lê Nhan Vinh rất cuồng vọng.

Hướng Hoằng cau mày, giọng nói có hơi trầm: “Phía sau Hằng Vũ còn có Chu thị đầu tư, nếu như anh muốn trị tận gốc, vẫn còn non lắm.”

“Chu thị? Sao tôi lại không biết?”

“Làm rất khiêm tốn, ngay cả Thế Nhiên cũng không điều tra ra tin tức của Chu thị, anh cho rằng sao đây?” Hướng Hoằng thản nhiên nói.

Thế lực càng thần bí mới càng phải đề phòng.

“Tôi không tin là còn có chuyện tôi không thể điều tra.”

“Cứ để cho Nhan Vinh đi thăm dò đi, căn cơ nhà họ Chu ở nước B.”

Lý Thế Nhiên đã cho manh mối, Lê Nhan Vinh có việc để làm, lập tức đi làm ngay.

Trong phòng làm việc yên tĩnh lại, Hướng Hoằng nhìn Lý Thế Nhiên, cau mày nói: “Chỉ sợ thời gian của ông cụ không còn nhiều lắm.”

“Ẩn số.”

“Ở bên phía Lý thị, nếu cậu muốn thả tay, tôi có thể đề cử cho cậu người quản lý. Nếu không, một khi ông cụ nhà cậu có chuyện gì đó, vậy thì Lý thị là của Lý Hằng.”

“Hướng Hoằng, nếu tôi nói tôi không buông tay.” Giọng nói của Lý Thế Nhiên rất thấp, lại rất nặng.

Hướng Hoằng có chút bất ngờ, Lý Thế Nhiên mà anh ta từng biết là người coi nghề nghiệp bác sĩ vĩ đại chính là lý tưởng sống của anh.

Nhưng mà bây giờ, nếu như Lý Thế Nhiên đã muốn cầm quyền Lý thị, chắc chắn anh sẽ không dễ dàng từ bỏ như thế.

Đặc biệt là sau khi đã nhận được quyền thừa kế.

“Anh muốn chính thức tiếp quản Lý thị?” Trong giọng nói của Hướng Hoằng là vẻ kinh ngạc không thể che giấu.

“Đúng vậy, muốn có được Lý thị, cũng muốn cầm quyền.” Trong mắt của Lý Thế Nhiên đều là ý lạnh đến thấu xương.

“Vậy thì không có lối về, cậu phải nghĩ cho rõ ràng.” Hướng Hoằng khuyên anh.

Suy nghĩ lúc đầu của Lý Thế Nhiên là kế thừa Lý thị, nhưng mà không nắm quyền như thế này, vẫn còn có đường lui.

Nhưng mà một khi cầm quyền cũng không thể thoát thân dễ dàng như vậy.

Hướng Hoằng đã sớm phân tích kế hoạch này cho anh.

“Ừm.”

Nhà họ Lý.

Lý Tú Tú ăn cơm tối với ông nội, tối nay Tống Dự không có thời gian phụ đạo cho cô ta, cho nên cô ta liền đi dạo trong vườn hoa với ông nội.

“Ông nội ơi, gần đây ông có cảm thấy không thoải mái không, nếu có thì nhất định phải nói với cháu.” Từ đầu đến cuối, Lý Tú Tú đều rất lo lắng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi