CHƯƠNG 493
“Chúng tôi không khuyên được, Thế Nhiên, lần này ông rất tức giận” Tống Dự có chút đau đầu.
Ông cứ kích động như vậy, sẽ ảnh hưởng tới bệnh tình của ông.
“Tối qua vất vả cho hai người rồi.” Lý Thế Nhiên nhàn nhạt nói.
“Không có gì, ông cũng là người nhà của tôi, tôi và Tú Tú ra ngoài trước, anh và ông nói chuyện đi.”
Nói xong, Tống Dự đẩy Lý Tú Tú ra ngoài.
“Anh, chú ý cảm xúc của ông.” Lý Tú Tú nhắc nhở.
Lý Thế Nhiên gật đầu.
Trong phòng bệnh, Lý Thành đang ăn cháo trắng, thấy Lý Thế Nhiên, mặt mày không vui.
Lý Thế Nhiên xem bệnh án của ông, bác sĩ phụ trách anh cũng quen, cũng yên tâm.
“Cháu tới làm gì?” Giọng Lý Thành lạnh lùng.
“Cháu tới thăm ông.” Sắc mặt anh lãnh đạm.
“Ông rất ổn.”
“Ông, chuyện của Hằng Vũ, ông không cần lo lắng, cháu sẽ xử lý ổn thỏa.”
“Ừ, ông sẽ giao Lý thị cho cháu, thằng oắt Lý Hằng đó, ông sẽ không ủng hộ nó.”
Lý Thành nói.
Đây là chuyện ông đã suy nghĩ kỹ hai ngày nay, một khi nâng đỡ Lý Hằng, khuếch trương tập đoàn Hằng Vũ, ắt sẽ hậu hoạn khôn lường.
Bầu không khí giữa hai ông cháu dịu đi nhiều, đều không nhắc tới Lý Thế Nhiên làm việc ở bệnh viện, cũng xem như đôi bên cùng lùi bước.
Lúc này, tập đoàn Hằng Vũ.
Gần đây liên tục bị phong tỏa mấy bệnh viện tư nhân, thành tích kinh doanh của Hằng Vũ ngày càng tuột dốc.
Lý Thành luôn không trả lời, Hằng Vũ hiện tại mới vừa thành lập, đã chịu đả kích như vậy, đã có chút chịu không nỗi rồi.
Chu Thâm luôn bình thản, Lý Hằng lại càng nôn nóng đến rách da đầu.
Không bao lâu sau, trợ lý đi vào báo cáo: “Lý tổng, ông cụ Lý đã vào bệnh viện.”
“Cái gì? Ở bệnh viện nào?” Lý Hằng khựng lại.
“Bệnh viện Đại Học Lâm Hải.”
Lý Hằng híp mắt, nửa ngày sau, bờ môi mỏng cong lên nụ cười âm trầm.
Buổi chiều, Hứa Như phối hợp cùng Bạch Sơn hoàn thành một cuộc phẫu thuật, liền đến phòng bệnh của Lý Thành thăm ông.
Ngoại trừ hai vệ sĩ, không còn ai khác trong phòng.
Hứa Như gõ cửa bước vào.
Nhìn thấy cô, sắc mặt Lý Thành có chút lãnh đạm.
“Là cô Hứa à.”
Nghe thấy xưng hô này, Hứa Như sững sốt.
Bình thường Lý Thành đều thân thiết gọi tên cô, nhưng bây giờ, lại xa cách hơn nhiều.
“Ông, ông cảm thấy thế nào?” Hứa Như quan tâm hỏi.