Chương 95
“Trong nhà là chủ tịch quốc hội, hạ hạ, không biết cô ta trông như thế nào? Có phải đại mỹ nữ giống như Vu Tịch không?” Lúc này, mọi người nhìn thấy một cô gái, không mặc đồng phục học sinh, mặc bộ đồ hiệu Gucci bước tới, có một nữ giáo viên đi cùng. “Oa, người đẹp. “Có đẹp không? Tôi cảm thấy không đẹp bằng Vu Tịch.”
“Không chỉ đẹp, mặc còn thật sang trọng. Bộ đồ đó là một hãng hiệu lớn.”
“Kinh khủng. Người đẹp có khác.”
Vu Tịch quay đầu lại, không ngờ người bước vào lại là Vu Điểm.
Bỗng nhiên, Vu Tịch nhớ ra rằng cô ta đã đi mua sắm quần áo vào buổi sáng.
Hóa ra mua nhiều quần áo như vậy để chuẩn bị cho việc chuyển trường tới nơi này.
Vu Tịch cười lạnh, chỉ thấy Vụ Điềm giống như chúng tinh phủng nguyệt sao quanh trắng sáng, được mọi người vây quanh, truy phủng.
Cô ta cười rất ngọt ngào, có vẻ nhiều người bắt đầu qua lại xem náo nhiệt. “Xin chào mọi người, tôi tên là Vụ Điềm. Sau này chúng ta chính là bạn học, tôi vừa tới nơi này không biết nhiều điều, hy vọng các bạn có thể quan tâm chăm sóc nhiều hơn.”
Cô ta không giống như vẻ cà lơ phất phơ của Vu Tịch khi tới nơi này. Vụ Điềm vẫy tay với mọi người, trông có vẻ rất thân thiện.
Ngay lập tức, rất nhiều người tụ tập xung quanh cô ta. “Bạn học, cậu tên Vụ Điềm đúng không?”
“Bạn học, chúng ta cùng trao đổi thông tin liên lạc.”
“Bạn học, tên của cậu rất hay,và cậu cũng rất xinh đẹp.”
Mọi người đều mỉm cười chào đón cô ta.
Trình Lỗi có vẻ cũng cảm thấy rất hứng thú, đẩy gọng kính nhìn một cách kỹ lưỡng.
Vụ Tịch nâng ngực: “Như thế nào, cậu cũng muốn gặp, đi qua chào hỏi.”
Trình Lỗi nghe xong, vội vàng lắc đầu. “Không phải, tớ chỉ tò mò, nhưng tớ thấy cậu ta vẫn không dễ nhìn bằng cậu, cho nên cũng không có gì ngạc nhiên.”
Vu Tịch khịt mũi, trực tiếp ngồi xuống.
Vu Điềm được mọi người ở đó khen ngợi, trên mặt luôn nở nụ cười, nhìn các bạn học đi qua và vội vàng muốn làm quen với cô ta, khen ngợi cô ta giống như Hoa nhi, trong lòng thầm nghĩ, những người này, còn không phải ngay từ đầu biết rằng cô ta là con gái của chủ tịch quốc hội, hơn nữa hôm nay cô ta có ý mặc bộ quần áo này, mới có thể nịnh bợ cô ta như vậy.
Tuy nhiên, cảm giác như vậy khiến trong lòng của cô ta cảm thấy rất hài lòng.
Ngay sau đó, Khâu Y Nhị vội vàng tập trung lại đây, nhìn Vụ Điềm, và khen ngợi cô ta.
Tất nhiên cô ta biết những thương hiệu nổi tiếng này.
Cho dù gia đình của cô ta khá giàu có, nhưng nhìn thấy người giàu có, vẫn muốn tiến lại gần hơn.
Cô ta lập tức chiếm lấy Vu Điềm, ôm cánh tay Vụ Điềm một cách thân mật, giống như lúc trước hại người rất thân thiết, hơn nữa, Khâu Y, Nhị vốn rất ngang ngược, khi thấy cô ta chiếm ưu thế thì không ai dặm tới gần. Tiếp sau, người đi cùng Vu Điềm vào ngày hội câu lạc bộ, chính là Khâu Y Nhị.
Vu Tịch bên này không thèm đếm xỉa đến cô ta, vừa ngồi xuống đã thấy Hứa Thời Dịch đi tới. “Nước cho CÔ.”
“Hì hì, cảm ơn, anh mời tôi uống nước, lần sau tôi có tiền thì mời anh.”
Vừa nói cô vừa ngẩng đầu uống mấy ngụm nước.
Hứa Thời Dịch nhìn cô cười, chính mình cũng uống một ngụm,
Anh ta thích năng lượng nói chuyện vui vẻ của cô, cách cô ngắng đầu uống nước, mang hơi thở thanh xuân, cả người cũng trở nên hoạt bát hơn.
Hứa Thời Dịch nói: “Vậy lần sau cô mời tôi.”
“Ô, anh phải đợi đến khi tôi có tiền. Hiện tại tôi không có tiền. Tuy nhiên, bây giờ chúng ta coi như là bạn bè. Anh mời người chị như tôi. Là em trai, mời chị gái một lần không có gì không đúng.”
Hứa Thời Dịch buồn cười nhìn cô: “Làm sao cô lại thành chị gái rồi?”
Vụ Tịch nói: “Tôi đã không thi đại học trong nhiều năm, đến đây coi như lưu bản không phải sao? Vì vậy tôi lớn hơn nhiều so với các anh.”