Dưới bãi đậu xe, Đường Thời cho Cố Khuynh Thành ngồi chỗ kế bên tài
xế, Cố Khuynh Thành nhớ kỹ Tứ Nguyệt nói với bản thân Đường Thời ghét
nhất là có người ngồi cạnh anh chỗ kế bên tài xế, cô xem xét chỗ ngồi
phía sau xe, lại nhìn Đường Thời đã kéo cửa chỗ kế bên tài xế, cuối cùng chần chờ một cái, Cố Khuynh Thành vẫn chui vào chỗ kế bên tài xế.
thời điểm cô nịt giây nịt an toàn, vẫn luôn xuyên qua kính chiếu hậu
nhìn biểu tình Đường Thời, lại phát hiện, trên mặt Đường Thời, từ đầu
đến cuối không có lộ ra nửa điểm không vui, cô lúc này mới tĩnh tâm lai.
Xe chạy ra khỏi nhà, một đường đi tới khu biệt thự phía tây, Đường Thời mở đài trên xe ra, khiến tiếng hát du dương quân quanh.
Mặc dù dọc đường đi, hai người nói chuyện với nhau cũng không nhiều,
thế nhưng Cố Khuynh Thành có thể cảm giác được, tâm tình Đường Thời,
cũng không phải là kém.
Cô cũng mơ hồ biết, là một câu nhờ anh đưa cô về nhà kia, đã lấy lòng anh.
Cho tới nay, Cố Gia chỉ dạy cho cô lấy lòng Đường Thời thế nào, không thể cự tuyệt Đường Thời, đem thứ Đường Thời thích trở thành thứ mình
thích, cô cũng vẫn cho là, chỉ cần dựa theo những phương pháp Cố gia dạy cho, cô luôn luôn sẽ thành công, thế nên từ cô hiểu khoảnh khắc mình
phải gánh trên người sứ mệnh kia, liền không còn có yêu cầu Đường Thời
vì mình làm cái gì, cũng sẽ không như là lúc còn bé, hướng về phía Đường Thời làm nũng bán manh chơi xấu, cô ở trước mặt của anh, bắt đầu rụt
rè, bắt đầu hiểu chuyện, bắt đầu học đi chiếu cố anh, đối tốt với anh.
Cố gia còn nói cho cô biết, đàn ông không thích phụ nữ làm phiền, đàn ông cũng không thích phụ nữ không hiểu chuyện không biết thay anh phân
ưu, thế nên, cô vẫn luôn làm cho mình ở trước mặt Đường Thời cố gắng làm người phụ nữ không để cho anh thêm bất cứ phiền phức gì. Thế nhưng, mặc kệ cô làm được tốt, cô chẳng những không có đạt được yêu thích của
Đường Thời, ngược lại, cuối cùng còn suýt nữa kéo Cố gia xuống nước.
Mà nay thím Trương dạy cho cô, rõ ràng cho thấy đúng đích.
Xem ra, bắt đầu từ hôm nay, cô phải học tập lại, xem phải ở chung cùng Đường Thời như thế nào.
Thứ hai, ngày đi làm đầu tuần, Cố Khuynh Thành dậy thật sớm, cô rửa
mặt xong, thời điểm thay quần áo, theo thói quen cầm một bô quần áo màu
xanh lam mùa thu, đợi đến khi cô muốn mặc vào, Cố Khuynh Thành nghĩ đến
lời thím Trương nói “phải làm cho đàn ông thấy cô khác biệt”, Cố Khuynh
Thành chần chờ một lúc, cuối cùng cởi bộ đò đó ra treo lại vào trong tủ, sau đó mặc chiếc áo len dệt kim màu đỏ cùng với chiếc quần trắng bó sát người.
Cố Khuynh Thành đến công ty, thấy Trình Tả Ý bị Phùng Y Y đánh cho
sưng mặt sưng mũi đã hoàn hảo không hao tổn ngồi ở trong phòng làm việc, mà Phùng Y Y một tuần trước không tới, cũng trở lại công ty, chỉ là
thiếu trước sau như một đường hoàng, ngay cả trang phục, cũng không
giống trước kia trang điểm xinh đẹp, trở nên khiêm tốn trầm ổn.
Cố Khuynh Thành ngồi ở chỗ ngồi của mình, cùng Trình Tả Ý chào hỏi
một tiếng, lời còn chưa nói hết, Đường Thời từ trong thang máy đi tới,
cô không thể làm gì khác hơn là im miệng, cùng thư ký của anh giống
nhau, liền vội vàng đứng lên, quy quy củ củ hô một tiếng: “Đường Tổng.”
Đường Thời theo thường lệ đứng ở trước mặt thư ký trưởng Trương Tiểu
Tả, nghe cô báo lịch trình, chỉ là nay Đường Thời, không hề giống như
trước kia, chăm chú nhìn chằm chằm Trương Tiểu Tả đưa lịch trình tới,
mà ánh mắt thỉnh thoảng hướng về phía Cố Khuynh Thành.