HÔN SAI 55 LẦN

Cô biết, biết là cứng ngắc, sẽ làm Đường Thời không vui.

Cô vừa nghĩ tới anh không vui, liền trở nên càng căng thẳng hơn.

Như vậy tuần hoàn ác tính phía dưới, Cố Khuynh Thành cảm giác mình nếu không nghĩ biện pháp, tạm thời thoát đi, mấy ngày nay tới giờ không khí hòa thuận như vậy, tất nhiên sẽ bị phá hư!

Cố Khuynh Thành cảm giác được tay Đường Thời, đã bắt đầu đi xuống cởi quần của mình, cô theo bản năng run run một cái, dưới tình thế cấp bách, cũng không quản nhiều nữa ậy, liền vươn tay, bắt lại tay Đường Thời.

Đường Thời bị cô đột nhiên ngăn cản, khiến cho sững sờ, cất giấu tình dục nồng đạm trong mắt, chống lại ánh mắt của cô.

Cố Khuynh Thành trong óc loạn thành một đoàn, tròng mắt cô nhanh chóng đảo qua, sau đó thốt ra: "Em, ưm muốn đi vệ sinh..."

Thời điểm nói xong câu đó, mặt của cô đều đỏ lên.

Tay Đường Thời như trước đặt ở bụng của cô, không hề rời đi, ánh mắt của anh, như trước nhìn cô thật sâu.

Cố Khuynh Thành trong lòng khẩn trương thành một đoàn.

Quá chỉ chốc lát, Đường Thời hít sâu một hơi, hết sức đè xuống ham muốn mãnh liệt trong cơ thể mình, sau đó chậm rãi từ trên người Cố Khuynh Thành rời đi, còn không quên vươn tay, thay Cố Khuynh Thành sửa sang vạt áo một chút.

Cố Khuynh Thành vội vội vàng vàng đứng lên, đều không dám nhìn tới mắt Đường Thời, liền vội vội vàng vàng hướng về phía toilet chạy vào, ở thời điểm bước vào cửa phòng rửa tay, Cố Khuynh Thành như là nhớ tới cái gì giống nhau, kiếm thuốc từ túi áo treo trên móc.

Cố Khuynh Thành đóng cửa phòng rửa tay lại, đầu tiên là thở ra một hơi thật sâu, sau đó nhanh chóng mở túi ra, kéo ra khóa kéo chỗ sâu nhất, từ bên trong lấy ra thuốc giảm đau, bóc hai viển, nhét vào trong miệng, cố gắng nuốt vào.

Tiếp đó Cố Khuynh Thành nhét thuốc vào chỗ sâu nhất bên trong túi, kéo khóa, từ bên trong lấy ra một bao khăn ướt, sau đó mở vòi sen, rửa tay một cái, liền đi ra ngoài.

Cố Khuynh Thành đem túi treo lên móc áo, cầm trong tay túi khăn ướt kia để ở một bên trên bàn, khiến Đường Thời cho là mình đi phòng vệ sinh, là bởi vì dùng túi này khăn ướt, sau đó mới chậm rãi đi trở về sô pha chỗ.

Đường Thời nhìn ánh mắt của cô, như trước rất mãnh liệt, Cố Khuynh Thành theo bản năng né tránh ánh mắt của anh, chậm rãi ngồi ở bên người của anh, sau đó mới mở to mắt to, thật nhanh liếc mắt nhìn Đường Thời, mí mắt lại chớp xuống.

Đường Thời bị ánh mắt cô nhìn lại làm xung động một trận, lần thứ hai vươn tay, đem cô kéo vào trong ngực, cánh môi hôn lỗ tai của cô, ngón tay không kịp chờ đợi bắt đầu cởi quần áo của cô.

Không biết là dược hiệu thuốc giảm đau có tác dụng, hay là bởi vì Cố Khuynh Thành sau khi uống thuốc giảm đau, tâm lý thả lỏng, dẫn tới người trở nên không khẩn trương nữa.

Mặc dù đối với với cái việc này, cô trải qua rất nhiều lần, nhưng là lại như trước không có kinh nghiệm gì, cũng sẽ không chủ động, thế nên từ trước đến nay đều là Đường Thời chủ chương.

Người đàn ông nay động tác phá lệ ôn nhu, theo đó trong cơ thể cô tràn ra cảm giác kỳ dị, trở nên càng ngày càng mãnh liệt.

Cô có điểm e ngại loại cảm giác này, thế nhưng trong lòng lại mơ hồ có điểm thích.

Thế cho nên lúc cảm giác như vậy, nhất thời đến mãnh liệt điểm, cô không nhịn được, than nhẹ 1 tiếng.

Thời điểm cô làm việc này, chẳng bao giờ phát ra giọng nói, vẫn luôn an tĩnh trầm mặc, lúc này bất chợt lên tiếng, mặc dù rất ngắn, rất nhỏ, lại làm cho cả người Đường Thời trở nên hưng phấn lại mừng rỡ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi