HÔN SAI 55 LẦN

Cố Khuynh Thành cũng không có nhận thấy được trong lời Đường Thời có gì lạ, đầu ngón tay thuần thục thắt cái nơ xinh đẹp cho Đường Thời: "Khi xuất viện đã tốt hết rồi.

Sau đó, vươn tay, chỉnh sửa lại cổ áo cho Đường Thời, mới ngẩng đầu liếc mắt nhìn Đường Thời một cái: " Được rồi, chúng ta đi thôi."

Đường Thời đứng tại chỗ, không hề động, hơi cúi đầu như trước, nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành.

Cố Khuynh Thành hơi nhíu mày: "Làm sao vậy?"

Đường Thời không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành một lúc lâu, mới có chút không yên lòng lắc đầu, giơ tay lên vuốt tóc Cố Khuynh Thành, giọng nói bình tĩnh như thường: "Đi thôi."

Cơm tối, Đường Thời mang Cố Khuynh Thành ăn ở một nhà hàng Bắc Kinh, là những món ăn chính thống, môi trường ưu nhã, khẩu vị thanh đạm, ăn xong cơm tối đi ra, màn đêm đã tối, hai bên đường phố đủ mọi màu sắc ánh đèn rực rỡ.

Sau khi hôn sự của Cố Khuynh Thành và Đường Thời đã định, thường thường không có trở về Cố Gia, cho nên cô nhìn thấy Đường Thời đi lòng vòng, cũng biết Đường Thời đi về nhà ở, vì vậy cầm điện thoại di động lên, gọi cho Cố Gia một cuộc.

Cố phu nhân đối với việc Cố Khuynh Thành thường xuyên cả đêm không về đã sớm như chuyện thường ngày, cho nên khi nhận được điện thoại của Cố Khuynh Thành, đại đa số nói chuyện, đều là vây quanh Đường Thời.

Cúp điện thoại, Đường Thời vừa lái xe vào bãi dỗ tầng ngầm, hai người trước sau xuống xe, đi thang máy trở về nhà của Đường Thời.

Trong lòng Cố Khuynh Thành rõ ràng, đến nhà Đường Thời, buổi tối, tất nhiên cô phải cùng giường chung gối với Đường Thời, cho nên cô như thường ngày, lúc ở ngoài của đổi giày, liền nói với Đường Thời một câu: "Em vào nhà vệ sinh một chút."

Đường Thời gật đầu một cái, đi tới sang máy nước, rót cho mình một cốc nước, giơ tay lên, đang chuẩn bị uống, tầm mắt của anh rơi vào bóng Cố Khuynh Thành, tay hơi dừng lại, nhìn túi sách trong tay Cố Khuynh Thành, mi tâm nhíu lại.

Cô vào phòng vệ sinh, mang theo túi sách làm cái gì?

Nếu là trước đây, anh cũng sẽ không chú ý tới những chi tiết này, chỉ là từ trong túi của cô phát hiện thuốc ngưng đau, mới trở nên chú ý.

Đường Thời nắm cốc nước, trầm tư hồi lâu, mới uộc một hơi cạn sạch nước, sau đó để cốc sang một bên, trực tiếp lên lầu, trở về phòng ngủ.

Thuốc ngưng đau chỉ còn hai viên, Cố Khuynh Thành ăn xong, theo bản năng muốn ném lọ rỗng vào trong thùng rác, nghĩ vậy đây là nhà Đường Thời, lập tức nhét lọ rỗng vào trong túi mình.

Gần đây cô và Đường Thời làm chuyện đó có chút nhiều lần, thuốc ngưng đau nhanh hết, hơn nữa gần đây thời gian ở với Đường Thời rất nhiều, cô sợ không có thời gian đi hiệu thuốc mua, vì vậy liền dùng điện thoại di động, ở trong phòng rửa tay, mua đơn hàng online.

Sáng phải đi làm, chuyển phát nhanh gửi về nhà, chắc chắn bị Cố phu nhân tháo dỡ, vì vậy Cố Khuynh Thành liền điền địa chỉ công ty.

Cố Khuynh Thành từnhà vệ sinh đi ra, không nhìn thấy Đường Thời, vì vậy liền lên lầu hai.

Cửa phòng ngủ không có đóng, Cố Khuynh Thành đi vào, liền thấy Đường Thời đã đổi một thân nhàn nhã, lười biếng ngồi ở trên giường.

Trong phòng không có mở đèn, chỉ có đối diện trước mặt Đường Thời là TV lớn, chiếu ra ánh sáng nhạt.

Cố Khuynh Thành đem túi và áo khoác, thuận tay thả ở trên ghế sa lon, sau đó đi tới bên giường, đang chuẩn bị cúi người mở đèn Đường Thời lại vươn tay, kéo cô lên giường, sau đó xoay người, nằm ở trên người cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi