HÔN SAI 55 LẦN

Cố Khuynh Thành sửng sốt một lát, mới phản ứng tới sự kiện trong miệng kia Cố phu nhân là chuyện gì. 

Cố phu nhân thấy cô chậm chạp không có mở miệng nói chuyện, nhíu nhíu mày, hỏi: "Làm sao? A Thời không có đồng ý?"

Cố Khuynh Thành lúc này mới có một chút phản ứng, hướng về phía Cố phu nhân lắc đầu.

"Kia là thế nào? " ngữ điệu Cố phu nhân, hơi bắt đầu lo lắng.

Cố Khuynh Thành mím môi, nuốt nước bọt, mới lên tiếng, nói: "Con không có hỏi Đường Thời."

"Là còn chưa kịp hỏi sao? " Cố phu nhân nghe được đáp án này, thái độ khẽ chuyển biến tốt đẹp một tí: "Xế chiều A Thời hẳn là trở về tới thăm ba ba của con, đến lúc đó thời điểm con tiễn nó, có thể hỏi."

Lúc còn rất nhỏ, Cố phu nhân cũng là ở bên tai của cô, nói liên miên cằn nhằn như vậy dạy cô lấy lòng Đường Thời như thế nào, khi đó, cô cũng cảm thấy mỗi một câu mẹ nói nói đều đúng, rất kiên nhẫn nghe, rất dụng tâm nhớ, sau đó rất chuyên tâm làm, lúc ban đầu, tính tình cô đùa bỡn oán giận quá mẹ đem mình nhìn so với A Thời quan trọng hơn, kết quả lại bị mẹ hung hăng mà đánh một cái tát, từ nay về sau, cô liền cũng không dám nói nữa, cô cũng là chết lặng, cảm thấy Đường Thời đích xác là so với mình quan trọng hơn.

Cô vẫn cho là vậy, chính mình ở nơi này tập mãi thành thói quen, nhưng là giờ này phút này, nghe được mẹ ở chỗ này thay cô an bài, đáy lòng của cô trong lúc bất chợt phiền não tới cực điểm, sau đó nghĩ cũng không nghĩ cắt đứt lời Cố phu nhân, nói: "Mẹ, con không muốn đi hỏi Đường Thời."

Cố phu nhân nghe được Cố Khuynh Thành bất chợt nói ra một câu nói kia, có chút khó tin nhìn về cô: "Khuynh Khuynh, con nói gì?"

"Con nói, con không muốn đi hỏi Đường Thời. " Cố Khuynh Thành đem lời chính mình mới vừa nói, một lần nữa lập lại.

"Con cùng A Thời còn chưa hòa hảo? Các con còn đang giận dỗi?"

Cố Khuynh Thành không nhịn được lắc đầu.

"Vậy tại sao con không đi hỏi A Thời? Chẳng lẽ con muốn mẹ với ba ba con đi hỏi?"

"Không có, mẹ và cha cũng không cần đi hỏi."

"Con không hỏi, cũng không để cho mẹ với ba ba con đi hỏi, con rốt cuộc muốn như thế nào?"

Cố Khuynh Thành nghe được Cố phu nhân nói những lời này, mím môi không có ở lên tiếng, qua một lát, cô mới mở miệng, bình tĩnh nói: "Mẹ, chúng ta người nào cũng không cần đi hỏi, chúng ta không cần tìm Đường Thời hỗ trợ, có được hay không?"

Cố phu nhân sắc mặt trong nháy mắt chìm xuống: "Không đi tìm A Thời hỗ trợ, kia đi tìm ai giúp? Huống chi, con đều muốn gả cho A Thời rồi, không tìm nó thìtìm ai? Còn có, Cố thị chúng ta hiện tại cục diện rối rắm như vậy, làm sao bây giờ? Trơ mắt nhìn Cố thị phá sản? Cố Khuynh Thành, đầu con nơi rốt cuộc chứa cái gì? "

Có lẽ là những năm này để dành bất mãn dưới đáy lòng, có lẽ là mấy ngày nay đáy lòng giấu hết nổi, ở thời điểm Cố phu nhân nói xong những lời này, Cố Khuynh Thành trong nháy mắt bạo phát ra: " Trong đầu con không chứa gì cả, con chỉ không muốn làm một món đồ giao dịch, bị người ta xem thường!"

"Các người không cảm thấy mất mặt, nhưng con cảm thấy rất mất mặt! Cuộc sống như vậy, con thật sự chịu đủ rồi!"

"Nói tóm lại, con sẽ không đi tìm Đường Thời hỗ trợ Cố thị, các người cũng không cần đi, con gả cho anh ấy, không phải là vì để anh chi tiền cho Cố thị!"

"Nếu như các người thật không thể ra sức cứu vãn Cố thị, như vậy cứ tuyên bố phá sản đi!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi