HÔN SAI 55 LẦN

Thịnh Thế: "Ba ba cũng hôn Cầu Cầu... Bì Bì cũng muốn cùng ba ba nói chuyện? Tốt, vậy Cầu Cầu đem điện thoại đưa cho Bì Bì có được hay không? Cầu Cầu thật ngoan..."

Đường Thời: "Đường Đường hôn ba ba một cái, rồi đem điện thoại cho Đường Thủy có được hay không? Ừ kia, Đường Đường thật ngoan, ba ba cũng hôn Đường Đường một chút..."

Thịnh Thế cùng Đường Thời cũng có một đặc điểm chung, đó chính là đau con gái vượt xa đau con trai, cho nên sau khi hai người đón nghe điện thoại con trai, ngữ điệu trong nháy mắt trở nên có chút nghiêm túc, nghiêm trang hỏi thăm con mình bài tập toán mang tới trường học làm như thế nào rồi, sau đó ngữ điệu nghiêm nghị "Ừ " một tiếng, lại bắt đầu dặn dò con của mình chiếu cố tốt con gái của mình.

Chỉ có hai đứa bé, Thịnh Thế dẫn đầu cúp điện thoại, mà Đường Thời ngồi đối diện anh ta, thế nhưng hướng về phía trong điện thoại tiếp tục nói: "Đường Quả cũng muốn nghe điện thoại? Ân, tốt... Đường Quả a, ba ba còn chưa ăn cơm trưa..."

Liên tục cùng ba đứa bé nói điện thoại, vẫn dùng một cái cánh tay giơ lên, ngược lại thật sự hơi mệt chút, Đường Thời không nhịn được đổi tay, nói tiếp: "Thế sao? Đường Quả giữ cho ba ba một quả táo?"

Đợi ước chừng năm phút, Thịnh Thế thấy Đường Thời như cũ không có ý tứ cúp điện thoại, không nhịn được chau ấn đường lên, nhẹ nhàng mà ho khan một tiếng.

Đường Thời tựa như không có nghe thấy, tiếp tục đối với Đường Quả trong điện thoại nói: "Có hai đề không làm được? Đường Thủy cũng không? Tốt lắm, về nhà ba ba dạy các con."

Thịnh Thế ấn đường khẽ chau lên, không nhịn được tiếp tục ho khan một tiếng.

Đường Thời liên tục nghe được Thịnh Thế ho khan, không nhịn được giương mắt nhìn một cái, sau đó đột nhiên nhớ tới, chính mình hình như còn có một vật không cùng Thịnh THế đấu, cho nên liền cười híp mắt chờ Đường Quả ở điện thoại nói một ít, mới nói: "Đường Quả, ba ba có chút chuyện, trước cúp máy, nhớ chiếu cố tốt Đường Đường, ân, tạm biệt."

Thịnh Thế thấy Đường Thời rốt cuộc cúp điện thoại, vừa định nới lỏng ra một hơi, kết quả một giây sau, Đường Thời liền đưa điện thoại di động ưu nhã nhét vào túi của mình, nhìn Thịnh Thế, rõ ràng vẻ mặt kiêu ngạo cùng tự hào, hết lần này tới lần khác trong miệng nói ghét bỏ như vậy: "Không có biện pháp, một lần sinh tới ba đứa bé, chính là phiền toái, thật hâm mộ anh, là sinh đôi."

Trong nháy mắt, Thịnh Thế còn chưa hoàn toàn thư giãn đã nghẹn họng.

...

Có một từ gọi "Lạnh ấm tự biết", cho nên trên cái thế giới này, có rất nhiều thứ nhìn như hạnh phúc, nhưng chưa chắc là hạnh phúc thật.

Ban đầu Cố Khuynh Thành gả cho Đường Thời, bất kể là cầu hôn hay hôn lễ, đều là lãng mạn xa xỉ như vậy, làm vô số người hâm mộ với ghen tỵ, đồng thời cũng dẫn đến không ít người bí mật nói, đừng xem cảnh tượng Cố Khuynh Thành gả là tốt thật, cô ta chẳng qua chính là ỷ vào sinh ba đứa bé, tương lai nếu cô ta bị biếm lãnh cung đó mới gọi là thảm!

Thật ra thì có không ít người, ban đầu là muốn xem Cố Khuynh Thành bị chê cười, nhưng là thời gian cực nhanh, đảo mắt đã qua hơn ba năm, đứa nhỏ đã đi nhà trẻ, Cố Khuynh Thành như cũ sống phong quang vô hạn, sau khi cưới, cô trôi qua thật đúng là hạnh phúc.

Chẳng qua là ở Cố Khuynh Thành hạnh phúc, còn có một chút ngọt ngào đến chán ốm.

Sở dĩ xưng là ngọt ngào, thật ra Cố Khuynh Thành chán ốm cũng chỉ là " chuyện Khuê phòng ".

Trước khi kết hôn, cô vì có thể gả cho Đường Thời, từng muốn bò lên giường của anh, mang thai con của anh.

Nhưng là sau khi kết hôn, cô lại phải nghĩ xem làm như thế nào để Đường Thời bỏ qua cho cô một đêm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi