HÔN TRỘM 55 LẦN

Lúc Kiều An Hạ đang chuẩn bị tính tiền, Kiều An Hảo lại ghé vào quầy thu ngân, không hề rời đi, ngược lại lại nhìn chằm chằm gì đó ở bên trong, lần lượt nhìn một lần, cuối cùng cũng thấy được một chiếc kẹp caravat cực kỳ đắt tiền liền lập tức chỉ người bán hàng lấy cho mình.

Kiều An Hạ không nhịn được lên tiếng giễu cợt: “Kiều Kiều, em mua cho Hứa Gia Mộc một món rồi còn chưa đủ? Còn phải mua thêm sao?”

Kiều An Hảo nở một nụ cười với Kiều An hạ, giơ hai tay nhận lấy chiếc kẹp caravat mà người bán hàng đưa đến, đắn đo suy nghĩ một chút, sau đó liền khoa tay múa chân ở trước ngực mình, xoay người, quay mắt về phía Kiều An Hạ hỏi: “Thế nào?”

Kiều An Hạ lui về phía sau hai bước, nghiêm túc nhìn vài lần, sau đó gật đầu: “Cũng không tệ lắm.”

Kiều An Hảo cúi thấp đầu, tiếp tục nhìn chằm chằm chiếc kẹp caravat trong chốc lát, càng nhìn càng thấy ưng ý, trong đầu cũng không nhịn được tưởng tượng ra dáng vẻ của Lục Cẩn Niên khi đeo chiếc kẹp caravat này.

Kiều An Hạ chờ một chút liền không kiên nhẫn, không nhịn được thúc giục một câu: “Kiều Kiều, em đã nghĩ kỹ chưa?”

Lúc này, Kiều An Hảo mới đưa chiếc kẹp cho người bán hàng: “Làm phiền rồi, giúp tôi bọc lại nhé.”

Người bán hàng mỉm cười gật đầu một cái: “Xin hỏi, hai vị tính tiền cùng nhau hay tính riêng?”

Kiều An Hạ lấy ví tiền ra, rút ra tấm thẻ màu đen, không hề nghĩ ngợi nói: “Tính cùng đi.”

“Tính riêng đi.” Kiều An Hảo vươn tay ngăn cản Kiều An hạ, ôn tồn cười với người bán hàng, sau đó quay đầu lại nhìn Kiều An Hạ, mở miệng nói: “Chị, quà sinh nhật, em muốn tự mình mua.”

Kiều An hạ có chút không chịu được nói: “Được rồi, tùy em.”

Sau đó đưa thẻ cho người bán hàng: “Tính tiền cho phần của tôi, không có mật mã.”

Người bán hàng tươi cười giơ hai tay lên tiếp nhận, nhanh nhẹn tính tiền, sau đó cho phần quà của Kiều An Hạ vào một cái túi to rồi đưa cho Kiều An hạ, sau đó còn đưa tay chỉ vào quầy phục vụ ngoài cửa, lễ phép nói: “Cô ơi, nếu cô muốn tặng quà, cần đóng gói và có thiệp chúc mừng, có thể đi sang bên kia để chọn lựa.”

Kiều An Hạ mỉm cười gật đầu một cái, tiếp nhận túi đồ, để lại lại cho Kiều An Hảo một câu: “Chị đi trước xem sao”, sau đó bước đi về phía quầy phục vụ.

Kiều An Hảo thanh toán xong, cũng đi đến, chọn được hai chiếc hộp xinh đẹp, sau đó đưa cho người bán hàng đóng gói lại, vẫn không quên dặn người bán hàng một câu, màu đỏ là gói cho quà của Hứa Gia Mộc, màu lam là gói cho chiếc kẹp caravat kia.

Kiều An Hạ đang ngồi viết lời chúc tò mò hỏi một tiếng: “Kiều Kiều, chẳng lẽ không phải cả hai thứ đều là tặng cho Hứa Gia Mộc hả? Sao còn chia ra gói vào hai hộp?”

Kiều An Hảo cầm bút, chuẩn bị tự tay viết lời chúc, hơi giật mình một chút, sau đó liền khôi phục lại tự nhiên, cúi đầu, trước tiên viết bốn chữ “Sinh nhật vui vẻ”, sau đó mới dịu dàng nói: “Hai ngày nữa, một người bàn ở đoàn làm phim của em cũng có sinh nhật, em cũng muốn chọn cho anh ta một món đồ.”

Thật ra, ngay từ đầu Kiều An Hảo đã muốn nói cho Kiều An Hạ biết quà tặng kia là dành cho Lục Cẩn Niên, nhưng lại nhớ đến một tháng trước, Kiều An Hạ vẫn còn muốn trở thành bạn gái của Lục Cẩn Niên, lại bị anh từ chối thẳng thừng, cho nên Kiều An Hảo sợ mình nói ra sẽ chọc cho Kiều An Hạ mất hứng, cuối cùng liền chọn cách giữ bí mật.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi