Bà dĩ nhiên sẽ không ăn nói khép nép đi cầu xin Lục Cẩn Niên giúp nhà họ Hứa, nhưng bà biết chắc chắc Lục Cẩn Niên sẽ giúp, bởi vì anh thích Kiều An Hảo.
Lúc ấy tình huống quá vội vã, bà cũng không có nghĩ nhiều, ai ngờ cô gia nam quả nữ sống chung một nhà, cuối cùng còn xuất hiện một đứa bé!
Không nói Hứa Gia Mộc có thích Kiều An Hảo không, bây giờ Kiều An Hảo vẫn là con dâu nhà họ Hứa trong mắt người ngoài.
Con dâu nhà họ Hứa mang thai, như vậy chắc chắn mọi người cũng sẽ cảm thấy đó là con của Hứa Gia Mộc, đứa bé kia khi sinh ra, nhà họ Hứa bọn họ cũng phải chấp nhận.
Bà đã không cho Lục Cẩn Niên vào nhà họ Hứa, bây giờ làm sao có thể để con của anh vào nhà họ Hứa?
Kiều An Hảo cũng không biết mình có thai, bà cũng là mẹ, biết một khi người phụ nữ có thai, mặc dù biết đứa bé này không nên tới, nhưng cũng sẽ không nhẫn tâm bỏ nó, đến lúc đó nếu bà để cho Kiều An Hảo bỏ đứa bé, khó tránh khỏi để giữa bọn họ xuất hiện hiềm khích, đến lúc đó Kiều An Hảo vì bảo vệ con của mình, dưới tình thế cấp bách, sẽ hoàn toàn rạn nứt, đối với bà không có lợi gì cả.
Phải biết, bây giờ Hứa Gia Mộc còn chưa tỉnh lại, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên cũng còn có ích.
Cho nên, xế chiều hôm đó, bà nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ đến cuối cùng, biện pháp xử lý tốt nhất, chính là... Để cho đứa bé trong bụng Kiều An Hảo, hoàn toàn có bất kỳ cơ hội nào xuất hiện trên thế giới này.
-P/s: bạn nào muốn đọc trước hơn 90 chương thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé :) ai mua có thể liên hệ qua gmail này : tttukidmh@gmail.com nhé
Lục Cẩn Niên ngồi yên hồi lâu, mới đứng dậy, đi vào phòng vệ sinh, rửa mặt, sau đó có hơi hoảng hốt ra ngoài, tiếp tục chờ chừng nửa giờ, cửa phòng phẫu thuật mở ra, Kiều An Hảo được đẩy ra ngoài, trực tiếp vào phòng bệnh.
Mặt cô có chút tái nhợt, yên tĩnh nằm ở trên giường ngủ, dường như cô vẫn chưa biết tất cả những chuyện đã xảy ra.
Phẫu thuật lấy thai chết không hẳn là phẫu thuật lớn, nhưng lưu ý sau khi phẫu thuật cũng khá nhiều, không nên để bị lạnh phải chú ý nghỉ ngơi, tránh quan hệ, bác sĩ nói một lần rõ ràng cho Lục Cẩn Niên nghe, Lục Cẩn Niên cẩn thận nhớ ở trong lòng.
Đến cuối cùng, giống như bác sĩ nhớ tới điều gì, hỏi Lục Cẩn Niên một câu: "Vợ của anh, bị mất ngủ à?"
Lục Cẩn Niên bị hỏi vấn đề này, hơi nhăn trán lại, anh và Kiều An Hảo ngủ với nhau số lần không nhiều, nhưng cũng không thấy cô mất ngủ, vì vậy có hơi nghi ngờ nhìn bác sĩ: "Sao vậy?"
"Vừa rồi tôi lấy máu của cô ấy, phát hiện trong máu có thành phần thuốc ngủ, cho nên tôi nghĩ vợ của anh ngủ không ngon giấc, sẽ có thói quen dùng thuốc ngủ."
Trán Lục Cẩn Niên càng nhăn chặt hơn, cho tới bây giờ anh cũng không biết Kiều An Hảo dựa vào uống thuốc ngủ mới có thể ngủ, đáy lòng nổi lên một tia đau lòng, ra sức mím môi, không nói gì.
"Thuốc ngủ có tính lệ thuộc, không nên để cho cô ấy tiếp tục uống, uống nhiều rất hại cơ thể. Vợ anh không biết mình mang thai, cho nên vẫn luôn không ngừng uống, sau khi cô ấy uống, rồi ngủ, thai nhi cũng sẽ ngủ, dĩ nhiên, liều thuốc cô ấy dùng không lớn, ảnh hưởng cô ấy không nhiều, nhưng đứa bé thì không, liều thuốc kia, đủ bóp chết đứa bé."
Bác sĩ nói tới đây, dừng lại, rồi nói tiếp: "Cho nên, nguyên nhân đứa bé chết trong bụng vợ anh, cũng bởi vì cô ấy sử dụng thuốc ngủ."