HÔN ƯỚC CỦA CỔN CỔN CÓ MẮT ÂM DƯƠNG

Edit: Tiểu Điềm Điềm

Kể từ lúc biến thành hình người, hiếm lắm nhóc nhỏ mới lộ ra tiểu biểu tình ủy khuất.

Nhất thời Lục Kiêu Kỳ có hơi sững sờ.

Lục Kiêu Kỳ bước vội đến: “Làm sao vậy?”

Bỏ cả trái táo chỉ mới gặm mấy cái, Mạc Cổn Cổn nhào tới, đầu nhỏ nhét vào trong lòng bàn tay của vào Lục Kiêu Kỳ: “Ư ư.”

Mới nãy cái gương kia ghét bỏ nhóc ăn nhiều.

Bộ nhóc ăn nhiều thiệt hả? Đồ ăn lại vô cùng quý, quá được nuông chiều không dễ nuôi hả?!

Các khán giả sau màn hình muốn điên tới nơi.

Một trái táo bị cắn lõm một góc lăn lông lốc đến trước ống kính, khán giả lại thấy một bàn tay to dày rộng ấm áp, trên lòng bàn tay là một con ú nu đang dùng sức đạp cặp chân ngắn củn muốn leo lên. Tiểu thân thể béo đô đô của cục bông trắng uốn đến ẹo đi, một dúm lông đuôi nho nhỏ cứ lúc lắc.

Chỉ với một hình ảnh ngắn ngủi, lần thứ hai nhấc lên chủ đề bàn tán cao trào trên tinh tế.

“Quả cầu nhỏ thiệt nà đáng yêu! ”

“Ha ha ha, thấy cái mông tròn be bé uốn éo, tim liền mềm!! Manh chết người!”

“Quá đáng yêu, yêu nhất trắng đen số 1! Nhất định phải like like cho Đoàn Đoàn nhà tui! Ủng hộ không đạo lý!”

“Lẽ nào chỉ có mình mị để ý đôi tay có khớp xương rõ ràng kia sao? Bằng vào kinh nghiệm tia trai nhiều năm của mị, chắc ăn đây là một soái ca!”

“Lầu trên! Mới nãy tôi chọn màn hình đặc biệt, giọng nói của anh ấy rõ ràng chính là giọng nam siêu từ tính đó!!”

“Không sai! Cực kỳ êm tai! Tai đều muốn mang thai tới nơi! Âm thanh cưng chiều siêu hay, đây đúng là thí sinh cực phẩm! Chủ nhân của Đoàn Nhi mau để lộ bộ mặt thật ra nào á á á! Biểu thị muốn gả cho chủ nhân, làm mẹ ruột của Đoàn Nhi ôm Đoàn Nhi mỗi ngày, chỉ mới tưởng tượng thôi đã thấy rất hưng phấn rồi!”

Lúc này thí sinh số 21 đang biểu diễn, nhưng lại không có bao nhiêu bình luận liên quan tới anh ta cả.

Có thể nói, tỷ lệ ủng hộ cực kỳ thảm đạm.

Lục Kiêu Kỳ xoa xoa đầu nhóc con, “Khó chịu chỗ nào?”

Mạc Cổn Cổn mang cặp mắt ngân ngấn nước cọ cọ, gác đầu nhỏ lên trên đầu ngón tay của Đại Quái Vật, hơi nheo cặp mắt lại.

Con ngươi Lục Kiêu Kỳ lóe lên, khóe mắt quét qua màn ảnh máy tính ảo thoáng cái con ngươi trở nên tối tăm.

“Muốn đi chơi một chút, hay là muốn ngủ?” Anh đóng máy tính ảo lại không chút biến sắc.

Hình ảnh chỉ thuộc về Mạc Cổn Cổn chợt tắt, khán giả đang trong cơn hưng phấn ngẩn người, cực kỳ bi thương kêu trời gọi đất.

“A a a! Chủ nhân đại nhân đừng cướp Đoàn Nhi của mọi người mà!”

” Đoàn Nhi thuộc về ngài, ngài thuộc về tụi em cũng được cũng được mà! Có chuyện gì cũng phải từ từ chứ hả!”

“QAQ, đạo diễn! Màn hình của thí sinh số 1 xuất hiện trục trặc, đạo diễn sửa lại giùm con đi mà!”

Trên tinh tế rất hiếm động vật, trên cơ bản là cực kỳ thiếu thốn, chỉ có một hai loại động vật nhỏ lông nhung, ngoài ra đều là mãnh thú chiến đấu thích ứng được có tướng mạo hung hãn. Cho nên, loại nhóc nhỏ bản thân ngọt ngào đáng yêu, lại thông minh lanh lợi như Mạc Cổn Cổn hoàn toàn chọt trúng điểm mềm mại của vô số người, chỉ trong nháy mắt liền thích chịu không nổi.

Hơn nữa tuy chỉ có đôi câu vài lời cùng với hình ảnh ở chung ngắn ngửi, nhưng vẫn manh đến vô số người phun máu mũi. Chỉ một Mạc Cổn Cổn đã đủ chống lên cả một chương trình, huống chi còn thêm một chủ nhân thần bí không lộ mặt lại có giọng nói từ tính kia. Có thể nói, sau phản ứng hoá học, lòng hiếu kỳ của mọi người đang quấy phá, vò đầu bứt tai để ủng hộ vị thí sinh số một đặc thù này.

Mạc Cổn Cổn cũng không biết chuyện chỉ trong một đêm ngắn ngủi mình liền hot. Lúc này nhóc đang ghé vào trong lòng Đại Quái Vật tìm kiếm an ủi.

Lục Kiêu Kỳ thấy nhóc con hít mũi ngủ, tai đen tròn tròn run lên một cái.

Sờ nhẹ nhóc con, Lục Kiêu Kỳ than nhẹ một tiếng.

Thấy nhóc nhỏ ngủ say, Lục Kiêu Kỳ thu hồi toàn bộ sự dịu dàng của mình lại, ánh mắt tối tăm mở máy tính ảo ra.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, anh đã nhanh chóng nắm bắt được những chuyện vừa xảy ra.

Sau khi biết được chân tướng mọi chuyện, Lục Kiêu Kỳ thoáng ngẩn người.

Lục Kiêu Kỳ buồn cười không thôi, anh chọt một cái vào cái mũi ướt nhẹp của nhóc con, bình tĩnh nhìn cột ủng hộ đang không ngừng tăng lên như có điều suy nghĩ.

Lướt xem thật nhanh, Lục Kiêu Kỳ phát hiện chỗ nào cũng có bình luận ca ngợi Cổn Cổn nhà anh.

Nhìn thấy bình luận như vậy, theo bản năng Lục Kiêu Kỳ tự hào ưỡn ngực, lại có chút không quá thoải mái. Vốn dĩ chỉ có anh biết rõ sự đáng yêu của Tiểu Cổn Cổn, hôm nay bị vô số người tinh tế biết được, tâm trạng của Lục Thượng tướng không quá thoải mái.

Mang vẻ mặt phức tạp tiếp tục xem bình luận, vẻ mặt Lục Kiêu Kỳ khi thì trầm trọng, khi thì tăm tối, có lúc lại lộ ra nụ cười vui sướng.

Lúc anh xem đến một bình luận, phát hiện tên của mình, nét mặt anh chợt sựng lại.

“Cái giọng nói này, đôi tay này, tôi dùng tánh mạng để đảm bảo là Lục Kiêu Kỳ! Lục Thượng tướng là nam thần trong lòng tôi, cho dù anh ấy có hóa thành tro tôi cũng nhận ra! Mấy người đừng có mà không tin, tôi vẫn tin chắc nam thần sẽ khổ tận cam lai, không nghĩ tới tôi sẽ gặp được nam thần trong trường hợp này! Đây nhất định là ông trời có mắt! Lục Thượng tướng anh ấy quay về rồi! Cho dù là tôi nhấn nhầm vào, nhưng nhất định tôi sẽ ủng hộ số một!”

“Lầu trên, Lục Thượng tướng đã… Nói chuyện như vậy là không tôn trọng Lục Thượng tướng và vị chủ nhân này. Bất quá tôi cũng thừa nhận, giọng nói của chủ nhân số một rất giống Lục Thượng tướng! Bất quá giọng của Lục Thượng tướng càng ổn định hơn một chút, vị chủ nhân này rõ ràng có vẻ ôn nhu hơn, tính cách của Lục Thượng tướng là Tướng quân thiết huyết nói một không hai, sao có thể có nhu tình chứ.”

Lục Kiêu Kỳ nhéo nhéo mi tâm, vẫn rơi vào trầm tư.

Anh không có nhu tình sao?

Gấu Trúc Đoàn Nhi bên cạnh lăn một cái, lộn vòng lăn xuống khỏi ngực của nam nhân, nửa đường thân hình liền hóa thành thiếu niên.

Mạc Cổn Cổn mơ mơ màng màng nằm ở trên giường, lăn xuống kiểu nào liền ngủ kiểu đó.

Biến thành thiếu niên, khuôn mặt nhỏ nhắn thịt phúng phính liền lộ ra, có lẽ bởi vì đang ngủ, lúc này gương mặt đỏ ửng như là ánh nắng chiều.

Lục Kiêu Kỳ híp mắt một cái, đầu ngón tay khẽ vuốt thái dương của thiếu niên.

Xúc cảm trơn nhẵn truyền từ ngón tay đến tận tim, không hiểu sao, nó lại đập thình thịch thình thịch.

Lục Kiêu Kỳ rũ mắt, che đi sự tối tăm bên dưới. Bình tĩnh nhìn thiếu niên, con ngươi thâm thúy lại trở nên dịu dàng.

Liếc nhìn thiếu niên nhà mình đang sừng sững chiếm giữ vị trí được ủng hộ cao nhất, Lục Kiêu Kỳ càng nghẹn lòng.

Có lẽ bắt đầu từ ngày mai, anh phải dạy Cổn Cổn cách sử dụng máy tính ảo một cách chính xác mới được, để không xảy ra loại ô long này nữa.

Số một giống như phù dung sớm nở tối tàn, chỉ xuất hiện một lần trong lần đầu phát sóng, sau đó cũng không xuất hiện trong chương trình nữa.

Vô số người bị vây trong cảm xúc chờ đợi và thất vọng đan xen, chương trình vẫn được tiếp diễn.

Mặc dù lúc sau tỷ lệ ủng hộ của số một đang giảm xuống, nhưng với ưu thế này cũng đã đủ giành chiến thắng.

Vốn dĩ khán giả còn có chút không thể tiếp thu, nhưng sau khi có một tin tức quan trọng hơn được tuôn ra, mọi người cũng chẳng còn tâm tình để quan tâm đến tin giải trí nữa rồi. Lục Kiêu Kỳ sống sót quay trở về, đã vậy còn tiện tay diệt trừ băng cướp ác quỷ hung tàn đang chạy trốn trong tinh tế, thu được hơn mười chiến hạm và phi thuyền tuần tra.

Cái này hoàn toàn chính là chiến công lịch sử, huống chi trước khi tin tức anh hy sinh được truyền ra, anh đã được đề cử lên chức Nguyên soái từ chiến công giết Hoàng tộc Hồng Côn rồi. Chỉ vì anh chết mà vẫn chưa được chứng thực, trên danh nghĩa chỉ làm Thượng tướng. Hôm nay, cộng cả phần chiến công này, dưới vô số ánh mắt, dù cho quân bộ có vài người thấp thỏm trong lòng, cũng không thể không thừa nhận, Lục Kiêu Kỳ trở về quá long trời lở đất, đánh đến bọn họ không kịp trở tay.

Tộc Hồng Côn là kẻ địch vũ trụ lớn nhất của nhân loại tinh tế, mà băng cướp lại xấu có tiếng, sát hại vô số đoàn đội chở con cháu đầy kiêu ngạo của các quan lớn một cách tàn nhẫn, toàn bộ tinh tế căm thù bọn chúng đến tận xương tuỷ, lại chưa từng có khả năng tiêu diệt một cách triệt để. Lần này, Lục Kiêu Kỳ giải quyết khối u ác tính này, cũng tương đương với việc lôi kéo được một đám quan lớn trong chính giới quân giới có con cháu tử vong.

Sĩ quan phụ tá trước đây, hiện tại đã được thăng làm Trung tướng – Lý Văn Nhiễu – gật đầu với người đối diện.

“Tướng quân có thể trở về, thật sự quá tốt rồi.” Lý Văn Nhiễu cười, vành mắt đã đỏ lên.

Trung tướng bên cạnh hắn: “Đúng vậy! Tướng quân trở về rồi! Đây đúng là một chuyện vui!”

Bất luận các quan lớn khác trong quân bộ có tâm tư khe rãnh như thế nào, nét mặt đều biểu hiện ra sự kích động, Nguyên soái híp mắt: “Trường Giang sóng sau xô sóng trước a.”

Tan họp, Lý Văn Nhiễu kéo căng mặt quay về chỗ làm việc, sau khi đóng cửa lập tức lộ ra vẻ mặt dữ tợn.

Hắn có hơi phát run: “Sao lại không chết! Tại sao lại không chết!”

Hắn không chỉ nội ứng ngoại hợp với băng cướp, hơn nữa còn trực tiếp lấy ra cả binh lực áp đáy hòm của mình, nhưng cuối cùng đều làm của hồi môn! Mấy cái vũ khí đáng sợ kia đừng nói là mấy tàu chiến hạm, cho dù là hệ liệt quân hạm QAX tiên tiến nhất đều không thể chống lại.

Sao mà Lục Kiêu Kỳ lại sống được!

Quan trọng nhất là, rõ ràng Lục Kiêu Kỳ đã giấu kín vũ khí quan trọng thuộc về hắn, nhưng hắn lại không có cách nào đoạt lại được!

Lý Văn Nhiễu không hiểu. Bởi vì ở trong mắt người thường, cũng không có những sinh vật yêu ma quỷ quái này, rất nhiều chuyện không khoa học chỉ có thể sử dụng khoa học còn chưa đầy đủ để diễn tả, trên thực tế, chính là quỷ quái đang quấy phá.

Đừng nói là hệ liệt QAX, cho dù có là vũ khí tiên tiến trăm năm dùng để đối phó con người, đối với chiếc thuyền quỷ này mà nói, cũng không có tác dụng! Hiện tại đi theo phía sau Lục Thượng tướng cũng không phải binh sĩ nhân loại bình thường, mà là trùng si hoạt thi và lệ quỷ!

Về phần tử sĩ nhất định sẽ không phản bội trong miệng Lý Văn Nhiễu, may mắn thì sau khi chết linh hồn sẽ được lệ quỷ nuốt, không may mắn liền bị trùng si hoạt thi ném vào phòng dưỡng yêu, cả ngày lẫn đêm hưởng thụ nỗi đau bị cắn nuốt, muốn chết cũng không được.

Toàn bộ những chuyện này, Mạc Cổn Cổn hoàn toàn không biết, chỉ là sau khi nghe Đại Quái Vật giảng giải, cậu mới biết ngày ấy mình đã làm ra chuyện kinh thế hãi tục như thế nào, đỏ mặt nhìn chằm chằm màn hình không dám tùy ý nhấn loạn nữa. Cậu gãi gãi mặt, nhìn chương trình mà mình vô tình tham gia, nhớ tới ngày đó, người trong chủng tộc của Đại Quái Vật đều nhìn thấy mình, cậu liền cảm thấy có hơi xấu hổ.

Nhưng mà, sau khi học được cách xem bình luận, Mạc Cổn Cổn lại nhịn không được cảm thấy có hơi nhảy nhót.

Tất cả mọi người đều khen cậu đẹp mắt.

Mạc Cổn Cổn vừa chột dạ vừa mừng rỡ, liền nhịn không được quan tâm chương trình này nhiều hơn.

Hiện tại là màn biểu diễn của thí sinh 230, y đang biểu diễn cách làm ra một chiếc bánh ngọt ngào, bởi vì y làm ra món ăn thực sự quá ngon miệng, Mạc Cổn Cổn thèm chảy nước miếng, liền nhịn không được len lén ấn like một cái.

Sau đó, Mạc Cổn Cổn vẫn luôn nằm trong trạng thái được chú ý liền bại lộ như bằng cách này đây.

“A a a! Là số 1 xuất hiện! ! Mau bắt anh ấy lại!”

Mạc Cổn Cổn ngốc: “Σ( ° △°|||)︴” Sao, sao mà bị phát hiện rồi?!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi