HỒNG HOANG LIỆT DIỄM CHI THẦN

Mãi đến gần năm tiếng sau thì tầng sương mù kia mới dần tan đi để lộ ra thân ảnh uyển chuyển của Hàn Tuyết Linh, nàng vốn đã xinh đẹp thanh lệ nay lại mang theo một cổ phong tình hơn, ánh mắt trong veo như nước hồ thu khiến người ta phải trầm mê. Hơn nữa tu vi nàng cũng mạnh mẽ tăng vọt đạt đến Bán Thánh đỉnh kém một bước có thể nhập Thánh, cũng không phải là do nàng không đủ lĩnh ngộ đối với pháp tắc như các Bán Thánh khác mà chủ yếu là do pháp lực trong người nàng còn chưa tích lũy đủ để đánh lên bình cảnh Thánh cấp vì khi nhận được truyền thừa từ thuỷ thần thì nàng đã có lĩnh ngộ sâu sắc về Thuỷ chi Pháp Tắc từ Thuỷ Thần đời trước nên cũng có thể nói, chỉ cần là trước Trung Vị Thần thì mọi bình rào cản về lĩnh ngộ Pháp Tắc không đáng nhắc tới với nàng. Điều này cũng đồng nghĩa với việc chỉ cần nàng tích luỹ đủ pháp luật là có thể đột phá. Mà việc tích lũy pháp lực đối với người khác có lẽ sẽ tốn chút thời gian chừng vài trăm năm nhưng với nàng thì lại không cần lâu như vậy, chỉ cần nàng cùng hắn song tu một phen thì có thể giúp nàng dễ dàng đột phá rồi.

Cùng với tu vi tăng lên nàng cung có biến hoá kinh người về khí chất, chỉ thấy nàng phong thái ưu nhã, điều đạm như nước nhưng lại vô cùng thanh cao giống như tiên tử trên trời hạ xuống chỉ có thể nhìn chứ không thể chạm vào.

- Hắc hắc chúc mừng Thuỷ Thần đại nhân tương lai.

Hắn cười giỡn trêu đùa nàng, tuy hắn không chui vào trong xem nàng nhận truyền thừa nhưng thần thức cũng đem không gian nơi này khoá chặt chỉ cần vị Thuỷ Thần kia dám sinh ra ý niệm đoạt xá hay gây cho nàng chút bất lợi nào thì nhất định hắn sẽ khiến tên kia hối hận không kịp. Thấy nàng nhận hết truyền thừa khiến hắn cũng có chút vui vẻ, vì mục đích chính của hắn đi vào đây chủ yếu là vì mấy cái truyền thừa này thôi.

- Đại sắc lang còn dám trêu chọc ta, ta phải cho chàng biết tay.

Nàng bị hắn trêu chọc thì tức giận dậm chân sau đó bắt đầu lao tới hắn không ngừng tung ra Thiên phú Thần thông của nữ nhân, "cấu véo" liên tục hạ xuống người hắn, tuy là nàng cào cấu chỉ như gãi ngứa nhưng hắn cũng đành phải chưng ra bộ mặt thống khổ không ngừng kêu la khiến nàng càng véo càng cao hứng. Nam nhân này dũng mãnh như thế nào cũng phải khuất phục nàng còn gì.

- Thôi không nháo nữa thiếp có chuyện muốn hỏi chàng đây.

Sau một hồi hồ nháo Hàn Tuyết Linh bỗng nhiên vô cùng nghiêm túc nhìn hắn nói.

- Khụ được rồi nàng muốn biết gì cứ hỏi.

Hắn ho khan một tiếng vô cùng nghiêm túc nói, nhưng mà hình như mắt hắn lại không nghiêm túc tẹo nào, cứ trên những đường cong mỹ diệu của nàng không ngừng quét tới quét lui.

- Rốt cuộc chàng là ai?

Nàng chăm chú nhìn hắn chờ đợi câu trả lời, vốn dĩ nàng cũng không quá quan tâm đến thân phận hắn nhưng sau khi nhận được truyền thừa thì tất cả những người dưới Trung Vị Thần đều sẽ bị nàng nhìn thấu tu vi nhưng nàng rõ rằng không nhìn ra được tu vi sâu cạn của hắn khiến nàng lại dấy lên lòng tò mò. Nàng cũng muốn biết hắn là thần thánh phương nào vì trong truyền thừa của nàng hầu hết các Vị thần đều có thông tin.

- Thôi được rồi, nhưng nàng phải chuẩn bị tâm lý trước đó.

- Được. Chàng cứ nói.

Hắn nhìn nàng một cái thật sâu sau đó một ngón tay giơ lên điểm lên mi tâm của nàng. Nàng chỉ cảm thấy một cổ tin tức khổng lồ bắt đầu truyền vào thức hải của mình khiến nàng bất giác nhắm chặt mắt lại để tiêu hoá hết cổ tin tức này. Từng mảnh kí ức không ngừng phiêu phù cứ như từng trận bão không ngừng quét qua nhưng cũng may là hắn đã tận lực điều chỉnh nếu không với đống ký ức khủng khiếp của hắn đủ khiến nàng trở nên ngu ngốc.

Cuối cùng sau hơn hai tiếng đồng hồ nàng mới bắt đầu mở mắt ra trong ánh mắt nhìn hắn tràn đầy khiếp sợ, nàng cuối cùng cũng hiểu rõ hắn rốt cuộc là người khủng bố cỡ nào. Toàn bộ những việc hắn làm trước đây khiến nàng kinh hãi cũng chỉ là hắn tiện tay vung ra thôi. Còn nếu hắn thực sự ra tay thì sợ rằng cho dù có mười cái Huyền Thiên Tinh cũng sẽ bị hắn oanh vỡ.

- Ài ta đã nói nàng nên chuẩn bị tâm lí rồi mà.

Hắn thờ dài một cái bộ dáng như cao thủ tịch mịch bị khơi dậy nổi đau khuôn mặt thoáng lên vẻ tang thương, nhưng mà hình như mắt hắn không co tia tang thương nào mà toàn là dâm quang vì sao ư. Đương nhiên là do giai nhân trước mặt rồi, số là do nàng trong lúc tiêu hoá đống ký ức kia tuy là không quá mức đau khổ nhưng chút đau khổ đương nhiên cũng phải có chút đau khổ cũng vì vậy mà khiến cho nàng khắp người mồi hôi đầm đìa làm cho bộ bạch y phiêu bồng của nàng dán chặt vào thân thể mềm mại khiến cho ngọc thể mê người của nàng nửa kín nửa hở phô bày trước mặt hắn khiến tà hoả trong người hắn bắt đầu nhen nhóm.
  • Chàng...chàng...thực đúng như vậy sao?

    Nàng nghẹn họng nhìn hắn trân trân thực lâu mới mở miệng lắp bắp nói. Trong tiềm thức của nàng hắn cùng lắm chỉ là một lão quái vật tu vi cao sống nghìn năm hoặc là công tử thế gia nào đó đi du lịch rèn luyện nhưng nàng không thể tin rằng hắn lại có thân thế kinh khủng như vậy khiến nàng khiếp sợ không thôi, cũng có chút không chấp nhận được dù biết chúng hoàn toàn là thật.
- Chẳng lẽ nàng không tin ta sao?

Hắn cười cười nhìn vẻ mặt đang kinh hãi của nàng.

- Không...không phải...nhưng mà...cái này hơi có chút...có chút...khó chấp nhận.

Nàng hơi ấp úng nói, dù sao đống kí ức của hắn quả thực là rất khó tin nào là huỷ thiên diệt địa, tinh thần truỵ lạc,...tất cả đều có.

- Hắc hắc nàng không tin cũng không sau nhưng giờ nàng phải chịu trách nhiệm với ta a.

Hắn làm ra bộ dáng uỷ khuất như tiểu cô nương bị bỏ rơi khiến nàng phút chốc ngốc ra không hiếu hắn nói gì.

- Trách nhiệm cái gì cơ?

Nàng đang không biết gì thì bỗng dưng đã bị hắn ôm vào trong ngực, miệng hắn gặm lấy vành tai trắng mịn như ngọc của nàng.

- Thuỷ Thần đại nhân người ta thật khó chịu quá. Người ta muốn nàng a.

Hắn nói xong còn đem cái thứ nóng bỏng kia cọ cọ vào bờ mông vểnh cao của nàng khiến nàng mặt ngọc đỏ ửng.

- Nhưng mà ưm...

Nàng còn định nói gì đó thì miệng đã bị hắn bịt kín chỉ có thể phát ra những tiếng ưm ưm trong cổ họng. Hắn ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng sau đó tiến nhập Không Gian Bổn Nguyên chuẩn bị một trận đại chiến

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi